Pages - Menu

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

THE FEAST OF THE PENTECOST


(LỄ CHÚA THÁNH THẦN)
Author: Jorathe Nắng Tím
Translator: A. Prisca

When the time for Pentecost was fulfilled, they were all in one place together. And suddenly there came from the sky a noise like a strong driving wind, and it filled the entire house in which they were. Then there appeared to them tongues as of fire, which parted and came to rest on each one of them. And they were all filled with the holy Spirit and began to speak in different tongues, as the Spirit enabled them to proclaim.” (Acts 2,1-4)
“They” in this context means all the Apostles.  All these devoted themselves with one accord to prayer, together with some women, and Mary the mother of Jesus, and his brothers.”(Acts 1,14), “Then they gave lots to them, and the lot fell upon Matthias, [who] was counted with the eleven apostles.” (Acts 1, 26)
Indeed, the Coming of the Holy Spirit has made a triumphant and thorough completion for the history of Israel, people of God, and from then on, opens a new era for the Church that Jesus has built upon the Apostles : “And so I say to you, you are Peter, and upon this rock I will build my church…” (Mt 16,18).
This is the crucial key in the history of salvation of God with the preaching of the Crucified Jesus as well as the Resurrection under the guidance and assistance of the Holy Spirit that Jesus promised to request for from God the Father before the Passion : “I will ask the Father, and he will give you another Advocate to be with you always, the Spirit of truth” (Jn 14,16-17), that “will teach you everything and remind you of all that [I] told you”  (Jn 14,26) :
1.   The Holy Spirit guides the Church to live in the unity with the respect of diversity
When the Apostles are granted the gift of speaking in different tongues, the Holy Spirit wants the Church of Jesus to be unified in terms of the respect for the differences in all members of the Church : the Church sent forth to all peoples, the Church speaking to all nations in all languages, the Church willing to go across all boundaries in the world for spreading the Good News, the Church not isolated in an ivory tower as those who built the Tower of Bable in the Old Testament : “The whole world had the same language and the same words. When they were migrating from the east, they came to a valley in the land of Shinar  and settled there.They said to one another, “Come, let us mold bricks and harden them with fire.” They used bricks for stone, and bitumen for mortar. Then they said, “Come, let us build ourselves a city and a tower with its top in the sky, and so make a name for ourselves; otherwise we shall be scattered all over the earth.” (Gn 11,1-4). 
The image that the tongues of fire appeared to the Apostles and they “began to speak in different tongues as the Spirit enabled them to proclaim” (Acts 2,4) expresses clearly the unity in diversity when receiving a variety of  gifts or abilities from the same Holy Spirit. It is so far different from those who built the Tower of Babel with the ambition of “unity of identity”, which
The Feast of the Pentecost has become God’s equipping His Church with the power of His Spirit so that the Church is sent forth to every tribe and tongue and people and nation and is form in the unity in the midst of diversity in Jesus Christ, the only Savior of human beings..

2.   The Holy Spirit is the Love of the Most Holy Trinity remaining in the deep heart of the Jesus follower:
The image that “suddenly there came from the sky a noise like a strong driving wind, and it filled the entire house in which they were” (Acts 2,2) reminds another one that “peals of thunder and lightning, and a heavy cloud over the mountain,Mount Sinai was completely enveloped in smoke, because the LORD had come down upon it in fire… and the whole mountain trembled violently (Ex 19,16.18) when God made a covenant to His own people. As all the people witnessed the thunder and lightning, the blast of the shofar and the mountain smoking, they became afraid and trembled” (Ex 20,18) and  10 Commandmentscarved on two stone slabs.
Unlike the context in which God’s own peolple got the covenant, on Sinai mountain, the descent of the Holy Spirit, though it is like a strong driving wind, did not frighten the Apostles, yet “they were all filled with the holy Spirit” : those are the gifts of wisdom, understanding, counsel, fortitude, knowledge, piety, and fear of the Lord together with other charisms to build and serve Church.
Likewise, different from the 10 Commandments carved on stone slabs, the descent of the Holy Spirit carves the Rule of Jesus’ Love into the heart of each human being, and make it rejoice and be glad by the Fruits of Love as “patience, kindness, no jealousy, no pompousness, not being inflated, no rudeness, not seeking its own interests, no quick temper, not brooding over injury, not rejoicing over wrongdoing but rejoicing with the truth. (1 Cr 13,4-6).
With these essential gifts, all of the Apostles bravely and joyfully departed for their mission of evangelization and witness for Jesus Christ regardless of any hardships, challenges and persecution.  


3.   The Holy Spirit revitalizes and rewew the world:
The Holy Spirit is the One as the mighty wind sweeping over the water in the time of  Creation as well as the One that revitalizes the world by another creation in which the people of God is granted with the hope and the life as the prophet Ezekiel said : “rophesy over these bones, and say to them Dry bones, hear the word of the LORD! Thus says the Lord GOD to these bones: Listen! I will make breath enter you so you may come to life. I will put sinews on you, make flesh grow over you, cover you with skin, and put breath into you so you may come to life. Then you shall know that I am the LORD.” (Ez 37,4-6)
It is the Holy Spirit that  “breathe into these slain that they may come to life : they came to life and stood on their feet, a vast army (Ez 37,10), an image of the people of God as they were brought back to the land Israel though [their] bones are dried up, [their] hope is lost. (cf. Ed 37,11-14).
In the Pentecost, the Holy Spirit has revived all creatures, given life to broken souls and revived the hearts of despair. As the Giver of Life, the Holy Spirit revitalizes the Church , renews the life of the faithful and refreshes all other things to create  “a new heaven and a new earth” as the prophet Joel said:  “I will pour out my spirit upon all flesh. Your sons and daughters will prophesy, your old men will dream dreams, your young men will see visions” (Jl 3,1). This is confirmed again through St.Peter’s speech  at Pentecost. (Acts 2, 14-21).  

4.   The Holy Spirit makes us become children of God:
Likewise, the Spirit makes us become children of God, “not slaves any more” (Gl 4,7) as the Apostle of the Gentiles wrote to the Galatians : As proof that you are children, God sent the spirit of his Son into our hearts, crying out, “Abba, Father!” (Gl 4,6). In the same way, the Spirit too comes to the aid of our weakness; for we do not know how to pray as we ought, but the Spirit itself intercedes with inexpressible groanings. 27 And the one who searches hearts knows what is the intention of the Spirit, because it intercedes for the holy ones according to God’s will.  (Rm 8,26-27).
5.   The Holy Spirit is within the Church in the mission of evangelization:
The Church cannot become the Church of Evangelization without the Holy Spirit; and the missionary cannot preach the Good News and witness for Jesus without the Holy Spirit, because the Resurrected Jesus,  when appearing to the disciples and granting them peace, said that : As the Father has sent me, so I send you. And when he had said this, he breathed on them and said to them, “Receive the holy Spirit. Whose sins you forgive are forgiven them, and whose sins you retain are retained.” (Jn 20,21-23).
With the Holy Spirit, the Church is at peace to depart for the mission of evangelization, vigorously preach about the Jesus and courageously witness for Jesus. With the Holy Spirit, the Church is always full of vitality, love, peace and hope on the way to all nations as Jesus’wish. With the Grace from the Holy Spirit, the Church will loyally fulfill the assigned missions.  
Come, Holy Spirit, and melt our cold hearts as You made the tongues of fires parted and came to rest on each one of the Apostles in the Pentecost. Revitalize and sanctify us so that we can become children of God, togther with the others to form the Church, fervently and devotedly set out beyond all boundaries for spreading the Good News that God loves all mankind under the guidance and assistant of The Spirit of Love.

LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG

Khi Chúa Thánh Thần hiện xuống vào ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi, bỗng từ trời phát ra một tiếng động như tiếng gió mạnh uà vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tùy theo khả năng Thánh Thần ban cho (Cv 2,1-4).
Họ đây là nhóm các Tông Đồ. Tất cả đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện (Cv 1,14), và vừa rút thăm trúng ông Mátthia, người được kể thêm vào số mười một Tông Đồ (Cv 1,26).
Thực vậy, biến cố Chúa Thánh Thần hiện xuống đã hoàn thành mỹ mãn lịch sử của Israel, dân riêng Thiên Chúa, và từ nay mở ra một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của Giáo Hội mà Đức Giêsu đã thiết lập trên nền móng các Tông Đồ: Anh là Phêrô, nghiã là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy… (Mt 16,18).
Đây là mấu chốt quan trọng trong lịch sử cứu độ nhân loại của Thiên Chúa, với sự ra đi rao giảng Đức Giêsu chịu đóng đinh đã sống lại dưới sự hướng dẫn và phù trợ của Chúa Thánh Thần, Đấng mà Đức Giêsu đã hứa xin Chúa Cha ban cho các Tông Đồ trước khi chịu khổ hình và tử nạn: Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. Đó là Thần Khí sự thật (Ga 14,16-17), Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em (Ga 14,26).
1.   Chúa Thánh Thần huớng dẫn Giáo Hội đến Hiệp Nhất trong sự tôn trọng các khác biệt:
Khi ban cho các Tông Đồ ơn nói các tiếng lạ, Chúa Thánh Thần muốn Giáo Hội Đức Giêsu hiệp nhất trong sự tôn trọng các khác biệt của mọi thành phần trong Giáo Hội: một Giáo Hội được sai đến với muôn dân, nói với mọi dân tộc bằng mọi ngôn ngữ, một Giáo Hội lên đường đi khắp nơi, đến tận hang cùng ngõ hẻm để loan báo Tin Mừng, một Giáo Hội không xây riêng cho mình pháo đài và khép kín để kiêu căng như ước mơ của những người xây tháp Babel trong Cựu Ước: Thuở ấy, mọi người đều nói một thứ tiếng và dùng những từ như nhau. Trong khi di chuyển ở phía đông, họ tìm thấy một đồng bằng ở đất Sinai và định cư tại đó. Họ bảo nhau: Nào! Ta hãy xây cho mình một thành phố và một tháp có đỉnh cao chọc trời. Ta phải làm cho danh ta lẫy lừng, để khỏi bị phân tán trên mặt đất (St 11,1-4). 
Hình ảnh các Tông Đồ ai nấy nhận lưỡi lửa của Thánh Thần, và bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tùy theo khả năng Thánh Thần ban cho (Cv 2,4) đã nói lên tính hiệp nhất nhưng không đồng nhất, khi cùng nhận từ một Thánh Thần duy nhất những đặc sủng, khả năng khác nhau, và hoàn toàn khác với số phận của những người xây tháp Babel với tham vọng hiệp nhất nhưng đồng nhất » đã bị Đức Chúa làm cho tiếng nói của chúng phải xáo trộn, khiến chúng không ai hiểu ai nữa (St 11,7), và kế hoạch kiêu căng của chúng đã đổ vỡ khi Đức Chúa phân tán họ ra khắp nơi trên mặt đất (St 11,9).
Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống đã khai trương một Giáo Hội đến với muôn dân, nói với mọi dân tộc, hợp nhất mọi người với mọi khác biệt trong Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ duy nhất của nhân loại.
2.   Chúa Thánh Thần là Tình Yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa luôn hoạt động trong tâm hồn người đi theo Đức Giêsu:
Cảnh tượng bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ tập (Cv 2,2), nhắc nhớ hình ảnh sấm chớp, mây mù dày đặc trên núi… Cả núi Xinai nghi ngút khói, vì Đức Chúa ngự trong đám lửa mà xuống; khói bốc lên như khói lò lửa và cả núi rung chuyển mạnh(Xh 19,16.18), khi Thiên Chúa ban giao ước cho dân riêng của Ngài.
Khi nghe tiếng sấm sét, tiếng tù và, khi thấy ánh lửa và núi bốc khói, toàn dân sợ hãi run rẩy… (Xh 20,18), và Mười Điều Răn được khắc trên bia đá.
Khác với cảnh tượng dân riêng nhận Giao Ước ở Xinai, Chúa Thánh Thần hiện xuống, tuy có tiếng động như tiếng gió mạnh ùa vào, nhưng không làm các Tông Đồ sợ, trái lại, ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần. Đó là các ơn khôn ngoan, ơn hiểu biết, ơn lo liệu, ơn sức mạnh, ơn thông minh, ơn đạo đức, ơn kính sợ Thiên Chúa, kèm theo các đặc sủng để phục vụ và xây dựng Hội Thánh.
Cũng thế, khác với Mười Điều Răn đã  được khắc vào đá, Chúa Thánh Thần hiện xuống đã ghi Luật Tình Yêu của Đức Giêsu vào trái tim mỗi người, và làm hoan lạc tâm hồn bằng hoa trái ngon ngọt của Tình Yêu là nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật (1 Cr 13,4-6).
Nhờ thế, các Tông Đồ đã mạnh dạn, hân hoan lên đường rao giảng, làm chứng Đức Giêsu bất chấp mọi gian truân, thử thách, bách hại.
3.   Chúa Thánh Thần hồi sinh và đổi mới thế giới:
Thánh Thần là Đấng đã bay là là trên nước khi thế giới được tạo dựng cũng là Đấng sẽ hồi sinh thế giới đã chết bằng một tạo dựng mới, ở đó Ngài ban cho dân Chúa niềm hy vọng và sự sống như ngôn sứ Êdêkien đã tuyên sấm: Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời Đức Chúa. Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này với các xương ấy: Đây Ta sắp cho thần khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc trên các ngươi, sẽ trải da bọc lấy các ngươi. Ta sẽ đặt thần khí vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa (Ed 37,4-6).
Chính Thánh Thần làm cho người chết được hồi sinh và đứng thẳng lên: Đó là cả một đạo quân lớn, đông vô kể (Ed 37,10), một hình ảnh của dân Chúa, như Ítraen đã được Ngài mở huyệt, hồi sinh và đưa  về lại đất hứa, dù họ đã như những xương cốt đã khô, và niềm hy vọng đã tàn rụi, tiêu tan (x. Ed 37,11-14).
Với lễ Hiện Xuống, Chúa Thánh Thần làm cho mọi thụ tạo được sống, ban lại sự sống cho những tâm hồn đã chết, và hồi sinh những trái tim đã héo úa, tuyệt vọng. Là Đấng ban sự sống, Ngài làm sống Giáo Hội, đổi mới đời sống người tín hữu và làm cho mọi sự nên mới để có một trời mới, đất mới, như ngôn sứ Giôen đã tuyên sấm: Ta sẽ đổ thần khí Ta trên hết thảy người phàm. Con trai con gái các ngươi sẽ trở thành ngôn sứ, người già được báo mộng, thanh niên được thị kiến(Ge 3,1). Chính tông đồ trưởng Phêrô đã khẳng định lại điều này khi ngài giảng cho dân chúng tại Giêrusalem trong ngày lễ Hiện Xuống (Cv 2,14-21).  
4.   Chúa Thánh Thần làm cho chúng ta được trở nên con cái Thiên Chúa:      
Thánh Phaolô qủa quyết: Chẳng có ai ở trong Thần Khí Thiên Chúa mà lại nói: Giêsu là đồ khốn kiếp!; cũng không ai có thể nói rằng: Đức Giêsu là Chúa, nếu người ấy không ở trong Thần Khí ( 1 Cr 12,3).
Cũng vậy, chính Thần Khí làm cho chúng ta được trở nên con cái, mà không còn phải là nô lệ nữa (Gl 4,7) như thánh tông đồ dân ngoại viết cho giáo đoàn Galát: Để chứng thực anh em là con cái, Thiên Chúa đã sai Thần Khí của Con mình đến ngự trong lòng anh em mà kêu lên: ‘Ápba, Cha ơi’! (Gl 4,6).
Hơn nữa, lại có Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên xiết khôn tả. Và Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa (Rm 8,26-27).
5.   Chúa Thánh Thần cùng với Giáo Hội lên đường truyền giáo:      
Giáo Hội không thể là Giáo Hội truyền giáo, nếu không có Chúa Thánh Thần, và nhà truyền giáo không thể loan báo Tin Mừng, làm chứng Đức Giêsu, nếu không có Chúa Thánh Thần ở cùng, bởi chính Đức Giêsu phục sinh, khi hiện ra với Nhóm Mười Một, sau khi ban Bình An cho các ông đã nói: Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em. Nói xong, Người thở hơi vào các ông và bảo: Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ (Ga 20,21-23).
Có Chúa Thánh Thần, Giáo Hội an tâm lên đường, hăng say rao giảng, kiên gan làm chứng. Có Chúa Thánh Thần, Giáo Hội luôn tràn đầy sức sống, tình yêu, bình an, và hy vọng trên đường đến với muôn dân như ý muốn của Đức Giêsu. Và với ơn của Chúa Thánh Thần, Giáo Hội sẽ trung thành và hoàn thành sứ vụ được trao phó.
   
Lậy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến và đốt nóng tâm hồn nguội lạnh của chúng con, như đã cho lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần trong ngày lễ Hiện Xuống. Xin hồi sinh và thánh hoá chúng con để chúng con được trở nên nghiã tử của Thiên Chúa, để cùng với tất cả những người được Chúa kêu gọi là Giáo Hội, chúng con phấn khởi lên đường loan báo Tin Mừng Thiên Chúa yêu thương nhân loại dưới sự hướng dẫn và ơn trợ giúp của Thánh Thần Tình Yêu.
Jorathe Nắng Tím