Pages - Menu

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2021

THÁNH GIUSE, NGƯỜI CHA NUÔI LÝ TƯỞNG

 

Thánh Giuse không chỉ là người Cha yêu thương, mà còn là người “cha nuôi” lý tưởng của Đức Giêsu, vì ngài đã không chỉ là người cha “hiền lành, hy sinh, hiện diện, mà còn sống đời làm cha với tình yêu trách nhiệm và niềm vui phụ tử.

Như chúng ta biết, sứ vụ của thánh Giuse là làm cha nuôi của Đức Giêsu và làm bạn thanh sạch của Đức Mẹ đồng trinh, một sứ vụ vô cùng khó khăn, vượt sức người có hạn, và ở ngoài trí tưởng tượng của con người, bởi đó là ý muốn và chương trình của Thiên Chúa, mà đối với Ngài “không có gì là không thể làm được” (Lc 1,37) như lời sứ thần Gabrien nói với Đức Maria ngày truyền tin.

Là cha nuôi của Đức Giêsu, thánh Giuse đã không coi Đức Giêsu là đứa con “hạng hai”, “vòng ngoài”, vì không do mình đẻ ra ; cũng không tự giảm bớt trách nhiệm làm cha đối với Đức Giêsu, vì “vô trách nhiệm dựa dẫm” vào Thiên Chúa, khi nghĩ rằng mình chỉ đóng vai trò rất phụ. Trái lại, ngay từ khi nhận được lời căn dặn của sứ thần Chúa trong giấc mộng : “Đừng ngại đón bà Maria về làm vợ, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần” (Mt 1,20), thánh Giuse đã sống ơn gọi và sứ vụ người cha nuôi với tất cả tình yêu và trách nhiệm của người cha đẻ, và sống trọn vẹn niềm vui của tình cha con đích thực.

1.   Thánh Giuse đã yêu  Đức Giêsu với trái tim của người cha đẻ :

Tuy là cha nuôi và sứ vụ được trao là cha nuôi, nhưng thánh Giuse đã sống tình yêu của người cha đẻ. Ngài đã bảo bọc tuổi thơ của Đức Giêsu bằng tình phụ tử tròn đầy, và đồng hành vào đời với Đức Giêsu với tình cha bao la. Chính tình phụ tử đầy ắp và sâu lắng của người cha nuôi là thánh Giuse đã xây dựng nhân cách của Đức Giêsu, và đào tạo Ngài thành một con người tốt của xã hội, một người con xứng đáng của gia đình, một người tín hữu đẹp lòng Thiên Chúa, như Tin Mừng Luca đã khẳng định : “Còn Đức Giêsu ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghiã đối với Thiên Chúa và người ta” (Lc 2,52).

Thực vậy, qua mạc khải của Tin Mừng, chúng ta không thể chối cãi : Đức Giêsu đã có một tuổi thơ, tuổi thiếu niên và tuổi trưởng thành đẹp. Đẹp vì khỏe mạnh, khôn ngoan, đầy ân nghiã đối với Thiên Chúa và mọi người. Chỉ một dòng ngắn ngủi, thánh sử Luca đã cho chúng ta thấy Đức Giêsu đã lớn lên và trưởng thành nhờ được nuôi dưỡng trong một gia đình hạnh phúc vì có cha mẹ yêu thương ; được huấn luyện, đào tạo toàn diện bởi cha mẹ có khả năng và trách nhiệm, để trở thành một người trưởng thành và quân bình trong mọi chiều kích, phương diện với thân xác cường tráng, với  tinh thần “khôn ngoan”, với đời sống đức tin đầy ân nghiã. Và để đạt được mục tiêu này, người con “có phúc” ấy ắt phải có người cha, người mẹ rất yêu thương con cái, tình yêu mà những người con mất cha, mất mẹ phải ở với cha mẹ nuôi rất khó có được.

Qủa thực, khi không có trái tim qủang đại, người “cha nuôi” khó có thể yêu “con nuôi” như người cha đẻ yêu đứa con do chính ông tạo ra, vì bản năng ích kỷ không buông tha ai, và tính ghen tương luôn châm chọc, khiêu khích. Thực tế làm chứng điều này, khi những đứa con nuôi bị phân biệt đối xử, và tình trạng một số người cha nuôi  đã nhẫn tâm biến những đứa con nuôi của mình thành thằng hầu, con sen phục vụ đám con đẻ, và thường gặp hơn nữa là cảnh “mẹ ghẻ con chồng”, hay “bố ghẻ, dượng ghẻ” mà kết cục thường là  bi kịch đau thương, ngậm ngùi, tủi hận về phía “con nuôi”.

2.   Thánh Giuse đã mang hết trách nhiệm của người cha đẻ đối với Đức Giêsu :   

Tin Mừng  cho thấy suốt ba mươi năm sinh sống ở Nadarét, không một người Do Thái nào, kể cả đồng hương của Thánh Gia biết thánh Giuse là cha nuôi của Đức Giêsu, nhưng chỉ biết : Đức Giêsu là con của bà Maria và ông Giuse, như họ bảo nhau : “Ông này không phải là con ông Giuse đó sao?”, khi Đức Giêsu về thăm quê hương và “mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người”, khi Người giảng trong hội đường (Lc 4,22).

Khi nói Đức Giêsu là con của ông Giuse và bà Maria, mọi người biểu lộ một lòng  kính trọng, khâm phục không chỉ dành cho Đức Giêsu, vì “Người giảng dậy như Đấng có quyền, chứ không như các kinh sư”, mà còn dành cho cha mẹ của Ngài, những người đạo đức, thánh thiện đã huấn luyện, đào tạo nên Đức Giêsu, một con người tài giỏi, khôn ngoan, đạo hạnh.

Thực vậy, thánh Giuse đã mang hết trách nhiệm chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục  Đức Giêsu của một người cha đích thực, mà không có bất cứ dấu vết nào của phân biệt đối xử, của than thở, tính toán, của khó chịu, bực bội thường gặp ở những người cha nuôi, mẹ nuôi đối với con nuôi của mình. Tinh thần trách nhiệm tuyệt vời ấy phát xuất từ tình yêu cao vời của thánh Giuse dành cho Đức Giêsu, người con với tên gọi : “Emmanuen - Thiên Chúa ở cùng chúng ta”, mà sứ thần đã hiện nói với ngài trong giấc mộng (x. Mt 1,20-21).  

Vì tình yêu nơi những người cha nuôi, mẹ nuôi không lớn bằng tình yêu của cha đẻ, mẹ ruột, nên những người cha nuôi, mẹ nuôi thường lơ là với trách nhiệm làm cha, làm mẹ mà họ phải có đối với những đứa con do họ tự nguyện nhận về nuôi, hoặc có bổn phận nuôi theo luật định. Lại một lần nữa, nhiều người trong chúng ta phải chứng kiến tình cảnh bi đát của con cái trong các gia đình vì hoàn cảnh phải “chắp nối”, và những hệ qủa rất đáng thương trên đời sống của những đứa con không được may mắn sống với cả “cha  đẻ, mẹ ruột” này.

3.   Thánh Giuse sống niềm vui tình phụ tử trong Thiên Chúa : 

Sở dĩ thánh Giuse đã hết lòng hết dạ yêu thương, và chu toàn trách nhiệm của người cha đẻ đối với Đức Giêsu, vì ngài là người công chính không những luôn sống theo đường lối, thánh chỉ của Thiên Chúa, mà còn sống niềm vui của ơn gọi và sứ vụ làm cha trong Thiên Chúa.

Sống theo đừờng lối, thánh chỉ của Thiên Chúa ở thánh Giuse là “nhận lấy Trinh Nữ Maria làm vợ, và Đức Giêsu làm con”, sau khi được sứ thần Chúa cho biết Đức Maria thụ thai là do quyền phép của Chúa Thánh Thần, và Con Trẻ là “Emmanuen - Thiên Chúa - ở - cùng - chúng - ta”.

Vì sống theo đường lối và tuân theo thánh chỉ của Thiên Chúa mà thánh Giuse không còn e dè, do dự, ngại ngùng, lo lắng khi “yêu thương và chịu trách nhiệm” về sự an toàn và hạnh phúc của Đức Giêsu và Đức Maria như người bảo vệ, che chở, gìn giữ, nhưng tận tụy, hăng hái, nhiệt thành, hết tình hết mình chăm lo, săn sóc Đức Giêsu và Mẹ Ngài.       

Chính vì vâng phục và tuân giữ đường lối, thánh chỉ của Thiên Chúa, mà thánh Giuse đã sống đời Cha nuôi Đức Giêsu và Bạn thanh sạch của Đức Maria một cách hoàn hảo, tuyệt vời, bởi chính Thánh Ý Thiên Chúa đã bảo đảm sự công chính, thánh thiện của tình yêu, và trách nhiệm ở thánh Giuse, người công chính.

Bên cạnh đó là niềm vui của người công chính trong Thiên Chúa, vì “quả thật có phần thưởng dành cho người công chính” (Tv 57,12), khi họ được Thiên Chúa đưa đến nơi Ngài ngự, như lời thánh vịnh : “Đây là cửa dẫn vào nơi Chúa ngự, chỉ những người công chính mới được qua” (Tv 117,20). Cũng vậy, “đầu người công chính được Chúa chúc lành” (Cn 10,6), “chuyện may lành là phần thưởng của chính nhân” (Cn 13,21), và “người công chính thật có phúc, vì kết qủa việc họ làm, họ sẽ được dùng được hưởng” (Is 3,10).

Vì biết đón nhận và sống  niềm vui Chúa ban cho người làm theo Thánh Ý Chúa, mà thánh Giuse đã hiểu và cảm nhận niềm vui làm Cha nuôi của Đức Giêsu, và niềm vui ấy đã không dừng lại ở niềm vui của người cha nuôi, nhưng bao trùm luôn hạnh phúc của người cha đẻ, vì là niềm vui của Thiên Chúa, niềm vui của người công chính trong Thiên Chúa vô cùng, tuyệt đối.

Tóm lại, thánh Giuse tuy là cha nuôi, nhưng đã yêu bằng tình yêu của cha đẻ ; tuy không là cha đẻ, nhưng đã mang hết trách nhiệm của người cha  toàn tâm, toàn ý lo cho con nuôi ; tuy chỉ là người bảo vệ, che chở, giữ gìn Ngôi Lời nhập thể, nhưng đã hưởng tron niềm vui của tình phụ tử trong Thiên Chúa.

Ngài thực là gương mẫu lý tưởng của những người cha nuôi, những người cha đã tự nguyện nhận làm con những người con vì hoàn cảnh nào đó đã mất cha đẻ, không còn cha ruột, và phải chịu những bất hạnh của đời làm con không cha.

Ngài thực là niềm an ủi của những đứa “con nuôi”, vì nhờ tình yêu che chở, bảo vệ thiêng liêng của ngài, cuộc đời “con nuôi” sẽ bớt sầu tỉi, nhưng tìm lại niềm vui làm con, nhờ được tình cha của ngài bao phủ, bù đắp.

Ngài thực là động cơ thúc đẩy mọi người biết nhận ra ơn gọi thánh thiện,  và sứ vụ cao cả “làm cha nuôi”, như ngài đã làm cha nuôi Đức Giêsu, để trái tim sẽ sẵn sàng mở lớn, đôi tay sẽ qủang đại giang rộng để yêu thương và nhận làm con với tình thương, trách nhiệm và niềm vui phụ tử những em bé, hay bất cứ ai đang cần tình cha, đang mơ ước một mái ấm bình an, đang khao khát, trông đợi người cha tốt lành, nhân hậu cho một tương lai hạnh phúc.     

Sau hết, chúng ta hiệp nhau xin Thánh Cả chúc lành và nâng đỡ tất cả những người cha nuôi trên thế giới đang âm thầm hy sinh, và tận tụy xây dựng cuộc đời của vô số em bé mồ côi cha vì chiến tranh, tai nạn, hoặc vì ích kỷ, hưởng thụ và ác độc của người lớn.

Jorathe Nắng Tím