Đời con là những chuyến
đi, có những chuyến đi vui, chuyến đi không vui, nhưng không chuyến đi nào đã
thê thảm, não nề như chuyến đi với Chúa vào vườn Cây Dầu, như năm xưa Chúa đã
đưa Phêrô, Gioan, Giacôbê đi riêng với Chúa để cùng Chúa toát mồ hôi máu trước
giờ lên đường chịu chết làm lịch sử cứu độ.
Đi với Chúa vào vườn
Cây Dầu, con mới thấm thía nỗi đau cô đơn, cô độc khi bị bỏ rơi; nỗi khổ khi bị
tẩy chay, cô lập; nỗi nhục khi bị quy tội, lên án; nỗi buồn khi lực bất tòng
tâm, nỗi thất vọng khi ngày mai không một tia hy vọng. Nhưng có lẽ, thấm thía
nhất trong con chính là nỗi tủi bị chính cha mẹ, người thân hắt hủi, tra vấn,
nghi ngờ.
Đi với Chúa vào vườn Cây Dầu, con mới biết thế
nào là giọt đắng đọng khô trong cổ họng cháy rát, khi sức tàn, trí khôn bấn
loạn, tâm hồn xao xuyến hoang mang, tim gan xe thắt nghẹn ngào chỉ vì con quá
khổ đau.
Đi với Chúa vào vườn
Cây Dầu, con mới nghe rõ được âm thanh xé nát lòng của lời cầu trong cơn
thử thách cực kỳ cam go: “Lậy Cha, nếu có thể được …”
Đi với Chúa vào vườn
Cây Dầu, con mới nếm được vị đắng của ly rượu Thương Xót, ly rượu mà ai chưa uống
sẽ chẳng hiểu được thế nào là tình yêu xoá mình.
Đi với Chúa vào vườn
Cây Dầu, con mới nhìn tận mắt dung mạo não nề, căng thẳng, nhưng quả cảm của
Chúa, dung mạo mà con chưa một lần dám hình dung trước đó.
Một năm sắp qua, và lời
cầu nguyện của con với Chúa trong vườn Cây Dầu cũng vẫn thế, vẫn điệp khúc quen
thuộc: “Lậy Cha, nếu có thể được ...” của trái tim hao mòn, se thắt.
Nhưng đêm nay Giao Thừa,
trong rạo rực, nôn nao của vạn vật và loài người đang Vượt Qua từ
cũ sang mới, con chợt giật mình nhớ lời Chúa thì thầm bên tai khi con ở với
Chúa.
Chúa đã chẳng bảo con
chọn một mình Chúa đó sao ? Và nếu chỉ chọn một mình Chúa, con đâu có thể bỏ
Chúa đi một mình trên đường lên núi Sọ.
Chúa đã chẳng bảo con
: “Cha ở đâu, thì con cũng ở đó với Cha”. Không lẽ con bỏ Chúa một mình tơi tả
trước toà án Philatô ?
Chúa đã chẳng mời con cộng tác trong công
trình cứu thế giới, và con đã trả lời: “Này con đây !” Không lẽ công trình đang
dang dở, đang cần bàn tay con, thì con lại rút lui, hủy hợp đồng ?
Chúa đã chẳng ngỏ ý
xin con quảng đại không chỉ góp công góp của, nhưng góp xương góp máu, góp luôn
cả uy tín, danh dự, tính mạng, để muôn người được sống và sống dồi dào, và con
đã vui vẻ “Xin vâng”. Không lẽ hôm nay con rút lời, khép lại cửa lòng ?
Chúa đã chẳng kêu gọi
và con đã đáp lời chấp nhận trở thành của lễ hy sinh, để chuộc tội người khác.
Không lẽ củi, lửa đã dọn, mà lễ vật là con lại biệt tăm, mất dạng ?
Chúa đã chẳng chọn
con làm bạn tri âm tri kỷ, và chia sẻ với con giấc mơ cứu thế sao ? Không lẽ đến
giờ lãnh sứ vụ và lên đường thì con lại do dự, nhụt chí ?
Cũng trong thinh lặng
của đêm nay, trước ngưỡng cửa của năm mới, con nhận ra điều Chúa muốn nói với
con : “Hãy theo Cha !” Và đừng quan tâm gì đến những gì ngoài Cha,
bởi Cha đủ sức làm thỏa lòng con, vì Cha là Thiên Chúa. Cha có thể làm tất cả mọi
sự như Cha muốn. Con còn tìm kiếm, đợi chờ sức mạnh nào nữa, ngoài Cha ?
Sẽ chẳng có ai, hay
quyền lực nào làm hại được con, vì bàn tay Cha luôn đặt trên vai con và hướng dẫn
con.
Tất cả những gì là
con, thuộc về con đều thuộc về Cha, và Cha làm cho tất cả tan biến trong tình
yêu của Cha, để không một vết tích nào của con mà không mang thương tích lòng
Thương Xót của Cha, vì Cha muốn chọn con làm dung mạo của Cha, cũng như Chúa
Cha đã chọn Cha làm dung mạo lòng Thương Xót của Ngài.
Cha đã chọn riêng con
đi với Cha vào vườn Cây Dầu, vì cha tín nhiệm con, yêu con hơn nhiều người
khác. Và càng yêu con, Cha càng muốn con nên giống Cha trong lòng thương xót,
mà thương xót thì sao tránh khỏi xót xa, nặng lòng ?
Cha cũng có kế hoạch
riêng của Cha trên đời con, kế hoạch mà con chỉ biết hết khi mọi sự đã hoàn tất,
như ngày nào năm xưa giờ phút Cha giang tay chịu đóng đinh trên thập giá, đâu
có ai, kể cả các môn đệ thân tín đã hiểu được giá trị của ơn cứu độ và thấy được
vinh quang của ngày phục sinh. Hãy tin ở Cha, và ở lại trong tình
thương của Cha, vì Cha đã yêu con trước và là Đấng kêu gọi, tuyển
chọn con cho Cha.
Vâng, lậy Chúa, sớm
mai, trong thánh lễ đầu năm, con sẽ cùng anh em dâng Chúa phần sau lời cầu nguyện
của Chúa với Chúa Cha, cũng là sứ mệnh Chúa muốn con thực hiện suốt đời làm người
Kitô hữu :
“Xin cho Ý Cha được thể hiện, chứ không phải ý con”.
Jorathe Nắng Tím