Pages - Menu
Thứ Năm, 30 tháng 7, 2020
CON CÁI VÀ TIỀN BẠC
CHO DƯ ĐẦY MỘT CÁCH NHƯNG KHÔNG
Suy
Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 18, Thường Niên, Năm A
Ước gì chúng ta nhận ra ơn Chúa, vì Chúa thật là Đấng nhân ái, nhân hậu: “nhân ái với mọi người, và nhân hậu với muôn loài Chúa đã dựng nên” (Tv 144,9), để “muôn loài ngước mắt trông lên Chúa, và chính Ngài đúng bữa cho ăn. Khi Ngài rộng mở tay ban, là bao sinh vật muôn vàn thỏa thuê” (Tv 144,15-16).
Ngôn sứ Isai đã mô tả Thiên Chúa ban ơn một cách dồi dào và nhưng không, khi ơn Chúa
không khoanh vùng, cấm vận, phân biệt, kỳ thị, khước từ, chối bỏ một ai, nhưng
được ban hào sảng, quảng đại và nhưng không, vô điều kiện cho mọi người, nhất
là những người nghèo khó không có tiền để mua, không có gì để trả: “Đến cả đi,
hỡi những người đang khát, nước đã sẵn đây! Dầu không có tiền bạc, cứ đến mua
mà dùng; đến mua rượu mua sữa, không phải trả đồng nào” (Is 55,1).
Như thế, không chỉ những của ăn cho “chắc dạ no lòng”,
mà cả những thức ăn, thức uống được xếp vào mặt hàng cao qúy, sang trọng như sữa
và rượu cũng được Thiên Chúa ban dư tràn. Tất cả đều được ban nhưng không và
chan chứa, dư đầy để dân Ngài được no nê, vui thoả: “Hãy chăm chú nghe Ta, thì
các ngươi sẽ được ăn ngon, được thưởng thức cao lương mỹ vị”(Is 55,2).
Tin Mừng
Matthêu làm chứng điều này, khi “Đức Giêsu trông thấy một đoàn người đông đảo
thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ” (Mt 14,14).Và đám
đông ấy khao khát lắng nghe Ngài giảng dậy đã không chịu tan hàng dù trời đã về
chiều, đến nỗi các “môn đệ lại gần và thưa với Người : “Nơi đây hoang vắng và
đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức
ăn” (Mt 14,15).
Trước lời đề nghị của các môn đệ, Đức Giêsu đã:
1. Không trốn
chạy vấn đề:
Vấn đề trước mắt là đám đông đói, và giải pháp dễ
dàng, gọn đẹp nhất được các môn đệ đưa ra là giải tán để ai nấy tự lo cho mình,
vì qủa thực lấy đâu ra bánh mà cho đám đông hàng nhiều ngàn người ăn giữa một
“nơi hoang vắng riêng biệt”. Và Đức
Giêsu đã làm các môn đệ giật mình khi nói với các ông: “Họ không cần đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn” (Mt 14,16), mà
không theo ý các ông giải tán đám đông là giải pháp nhanh chóng, dễ dàng và rảnh
tay hơn cả.
2. Muốn các môn đệ Ngài là những trợ tá của Ơn
Chúa:
Không trốn chạy vấn đề, không tránh né khó khăn, không
xóa bỏ trách nhiệm bác ái trước nhu cầu chính đáng của ngưới khác, Đức Giêsu đã
công khai yêu cầu các môn đệ nhập cuộc, dấn thân vào việc lo cho đám đông ăn,
khi nói với các ông như một lệnh truyền: “Chính
anh em hãy lo cho họ ăn”. Ngài giúp
các ông nhận ra vai trò cộng tác vào ơn Chúa, vai trò trợ tá phân phát ơn Chúa
của mình khi bảo các ông đem lại cho Ngài những gì các ông có. Và tất cả những
gì các ông kiếm được trước nhu cầu lương thực của nhiều ngàn người chỉ “vỏn vẹn
năm chiếc bánh và hai con cá” (Mt 14,17).
Thật ít oi những gì các môn đệ mang lại cho Ngài, khi
được yêu cầu lo cho đám đông ăn, nhưng với những “ít oi, nhỏ bé” đó, Đức Giêsu
đã làm phép lạ “hoá bánh ra nhiều” nuôi
cả đám đông “có tới năm ngàn đàn ông không kể đàn bà và trẻ con” (Mt 14,21).
Qủa thực, từ hoàn cảnh thiếu thốn, đói khát của đám
đông và tâm trạng lo âu của các môn đệ, Đức Giêsu đã biến thành bầu khí vui
tươi, hạnh phúc khi tất cả được no đủ, và các môn đệ được sung sướng hả hê vì
không ngờ Thầy đã làm phép lạ cả thể để mọi người được ăn no và phấn khởi tin Thầy
là Đấng Thiên Sai.
Với chúng ta, cuộc sống cũng có những lúc thiếu thốn,
cơ cùng cả vật chất lẫn tinh thần và ngoài Chúa ra, chúng ta chẳng còn biết
trông vậy vào ai khác.
Xin Chúa dậy chúng ta tin vào lòng nhân ái, nhân hậu của
Chúa, Đấng ban ơn dư đầy và nhưng không cho những ai “tìm Người khi Người còn
cho gặp, kêu cầu Người lúc Người còn ở kề bên” (Is 55,6), vì khi đã nhận ra ơn
Chúa từng giây phút bao phủ cuộc đời, chúng ta sẽ như thánh Phaolô xác tín và
tuyên xưng: “Không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể
hiện nơi Đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8,39).
Jorathe Nắng Tím