Thiên
Chúa là Đấng tạo dựng tất cả từ hư vô, Đấng nắm toàn quyền sinh tử trên muôn vật
hữu hình và vô hình, và không sự gì mà Thiên Chúa không làm được, nên mọi loài
thụ tạo dù là thiên thần thiêng liêng trên trời, con người có xác hồn trên mặt
đất hay thiên nhiên vũ trụ vừa bao la vĩ đại vừa bé nhỏ li ti mắt thường không
thể thấy, tất cả đều cần Thiên Chúa để được tồn tại và phát triển, nên chuyện “con người cần Thiên Chúa” chính đáng, hữu ích và có lý bao nhiêu, thì chuyện “Thiên Chúa cần con người” lại khó nghe, khó lý giải,
khó chấp nhận bấy nhiêu.
Khó
nghe, nghe không vô khi Đấng Chủ Tạo lại cần đến thụ tạo do mình dựng nên, như
tác giả thì cần gì đến tác phẩm của mình để tồn tại, vì tác giả phải “toàn năng và cao cả” gấp bao nhiêu lần tác phẩm do
ông đã làm ra ; khó lý giải vì Thiên Chúa vô cùng toàn năng làm được mọi sự
mình muốn lại phải cần đến con người yếu đuối, mỏng dòn, bất toàn và nhiều giới
hạn trong mọi chiều kích, phương diện ; và khó chấp nhận, vì không hợp với
luận lý bình thường, và không có cơ sở khả tín.
Vì
thế, khi Thiên Chúa ngỏ lời cần con người cho chương trình của Ngài thì nhiều
người không tin và đã từ chối cộng tác với Ngài.
Người
ta không tin và từ chối cộng tác với Thiên Chúa, vì cho rằng con người có mặt
trong đời này là do quyết định đơn
phương của Thiên Chúa, nên con người hoàn toàn không có trách nhiệm đối với cuộc
sống của mình. Và vì không có trách nhiệm, nên Thiên Chúa không thể thưởng phạt
chiếu theo tội phúc ; có người không tin và khước từ cộng tác với Thiên
Chúa, vì nghĩ rằng Thiên Chúa toàn năng, nên dù con người có cố gắng đến đâu
thì kết qủa cũng chẳng là gì, nên tốt hơn là phó mặc hết cho Thiên Chúa, Ngài muốn
làm gì thì làm ; lại có người khiêm nhường cực đoan, khiêm hạ qúa khích
khi cho ý tưởng Thiên Chúa cần con người là hành vi khinh mạn, xúc phạm nặng nề
Thiên Chúa.
Nhưng
Đức Giêsu đến trong thế giới, ở giữa nhân loại đã nói với con người những sự thật
về Thiên Chúa, vì chính Ngài là Thiên Chúa. Và một trong những sự thật đời đời
thuộc về Thiên Chúa ấy chính là không chỉ con người cần Thiên Chúa, mà Thiên
Chúa cũng cần con người.
1.
Thiên Chúa cần con người
vì Thiên Chúa là Tình Yêu - Hạnh Phúc :
Bởi
bất cứ tình yêu đích thực nào cũng đòi thông ban, và không tình yêu chân chính
nào khép kín, đóng chặt cho riêng mình, và chỉ nghĩ đến mình vì ích kỷ, nhưng đã
là tình yêu thì luôn hướng đến đối tượng ở ngoài mình, tức hướng đến người
khác. Thiên Chúa là Tình Yêu, nên tình
yêu của Ngài cũng đòi thông ban, khi hiệp thông, hiệp nhất giữa Ba Ngôi, đồng
thời hướng đến và thông ban cho con người
là thụ tạo đã được dựng nên giống hình ảnh Ngài và được Ngài đặc biệt yêu
thương.
Bởi
khao khát và ước mong của tình yêu là hạnh
phúc của người mình yêu, nên Thiên Chúa cần có con người để con người được hạnh phúc từ tình yêu của
Ngài. Như thế, trong tình yêu, Thiên Chúa thể hiện bảnh tính của mình, và thể
hiện khi Thiên Chúa yêu thương thụ tạo của Ngài, trong đó con người là thụ tạo
được Ngài yêu thương hơn cả. Đó là lý do khi con người được hạnh phúc trong
tình yêu, chính là lúc Thiên Chúa Tình yêu được vinh danh.
Tin Mừng đã mặc khải : con người được
Thiên Chúa yêu thương vô cùng, không chỉ yêu thương trong tương quan Chủ Tạo với
Thụ Tạo, Thiên Chúa với con người, nhưng trong tương quan Cha - Con như thánh
Gioan viết : “Anh em
hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào : Người yêu đến nỗi cho chúng ta
được gọi là con Thiên Chúa, mà thưc sự chúng ta là con Thiên Chúa” (1 Ga 3,1). Và “Tình yêu của Thiên Chúa đối với
chúng ta được biểu lộ như thế này : không phải chúng ta đã yêu mến Thiên
Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm lễ
đền tội cho chúng ta” (1
Ga 4,10).
Như
thế, Thiên Chúa cần có con người, cần có
chúng ta để yêu thương, như bản tính là
Thiên Chúa Tình yêu của Ngài. Ngài đã yêu thương chúng ta trước khi chúng ta biết
và yêu mến Ngài. Sự thật này minh chứng Thiên Chúa cần con người, cần mỗi người
để tình yêu của “Thiên Chúa
là Tình Yêu” được
thể hiện, thông ban.
2.
Thiên Chúa cần con người
vì Thiên Chúa đã dựng nên con người với tự do để làm con Thiên Chúa :
Con
người được tạo dựng có tự do là hình ảnh sống động của Thiên Chúa Tình Yêu, vì
trong tình yêu bao giờ tự do cũng phải có mặt. Thiên Chúa đã không tạo nên con
người như những thụ tạo vô tri, vô giác,
và ngay cả được tạo dựng là người, Thiên
Chúa cũng không tạo dựng những “con
người nô lệ”, nhưng Ngài
tạo dựng những con người tự do, những người con tự do vì là con của tình yêu
đích thực là Thiên Chúa.
Vì
thế, con người trước Thiên Chúa là con người tự do, con người có tự do, vì tự
do là điều kiện không thể thiếu của tình yêu đích thực từ Thiên Chúa. Cho con
người tự do, Thiên Chúa cần ý kiến, lựa chọn, quyết định và hành động tự nguyện
của con người, mà không áp đặt, khống chế, làm áp lực cách này cách khác, bởi
Thiên Chúa tôn trọng con người như Cha tôn trọng con, yêu con người như Cha yêu
con, tín nhiệm con người như Cha tín nhiệm con, để con người được cộng tác với
mình như cha con cùng làm việc, cùng chia sẻ gánh nặng.
Vẫn
biết Thiên Chúa yêu thương và hằng ao ước con người hạnh phúc trong tình yêu của
Ngài, nhưng không vì thế mà Ngài lấy đi tự do của con người. Bằng chứng là
trong dụ ngôn người cha nhân hậu, Đức Giêsu đã mô tả chân dung rất nhân hậu
nhưng tuyệt đối tôn trọng tự do của cậu con thứ, khi cậu nằng nặc đòi Cha chia
gia tài và cương quyết bỏ Cha, bỏ nhà đi hoang, cho đến khi chính cậu, vì không
còn có thể sống sót “khi
lâm cảnh túng thiếu, phải đi ở đợ”
đã “đứng lên, đi về cùng
cha” (Lc 15,14.18).
Thái
độ tôn trọng và yêu thương con đến cùng của người Cha nhân hậu đã nói lên Thiên
Chúa cần con người như người cha cần con mình, không vì hạnh phúc của mình cho
bằng hạnh phúc của con do tình yêu đòi hỏi.
Cũng vì là Cha của những đứa con tự do, mà người cha đã cần con cộng tác, cần
con đồng tình, cần con đồng ý cho tình yêu của ông đạt mục đích là hạnh phúc của
con, bởi không có sự đồng thuận, đồng lòng của con trong chương trình tìm hạnh
phúc cho con do tình yêu thúc bách, người cha không thể làm gì cho con, dù yêu
con vô cùng và chỉ mong ước con mình hạnh
phúc. Đó là nỗi lòng cay đắng của người cha nhân hậu trong Tin Mừng Luca những
ngày tháng con sống hoang đàng, “phóng
đãng, phung phí tài sản” đến độ trắng tay chỉ còn dám “ao ước lấy cám heo mà nhét cho
đầy bụng, nhưng chẳng ai cho, trong khi ở nhà cha, bao nhiêu người làm công cho
cha được cơm dư gạo thừa”
(Lc 15,13.16.17).
3. Thiên
Chúa cần con người để cứu chuộc con người :
Hạnh
phúc mà Thiên Chúa chọn cho con người là hạnh phúc làm con Thiên Chúa, nhưng để
được nhận làm con Thiên Chúa, con người phải được chính Thiên Chúa chuộc lại ơn
làm con mà con người đã làm mất. Đức Giêsu, Ngôi Lời của Thiên Chúa đã đảm nhận
sứ mạng xóa tội, cứu chuộc này.
Nhưng
sứ mạng cứu chuộc được Ngôi Lời nhập thể thực hiện lại đòi sự cộng tác tích cực
của con người, vì Thiên Chúa luôn tôn trọng tự do của mỗi người, bởi đó là
chính hình ảnh của Ngài ở nơi con người. Do đó, không có con người tự nguyện đi
theo chương trình cứu chuộc loài người của mình, Thiên Chúa sẽ không toại nguyện,
vì ơn cứu chuộc vô giá của Ngài sẽ trở nên vô ích cho nhiều người. Nói cách
khác, những điều Ngài đợi chờ ở con người như “danh thánh Ngài được vinh hiển, triều đại Ngài
mau đến, ý Ngài được thể hiện dưới đất cũng như trên trời” sẽ không được thực hiện như ý
Ngài muốn. Vì thế ;
a.
Thiên
Chúa cần con người, khi muốn con người cộng tác với Ngài trong công trình cứu
chuộc bằng đón nhận Tin Mừng Cứu Độ của
Ngài qua việc sám hối, trở về :
Gioan
Tẩy Giả, vị tiền hô của Đức Giêsu đã khẳng định : “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần”, bởi “cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào
không sinh qủa tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa” (Mt 3,2.10), và “Đấng đến sau tôi, quyền thế hơn tôi, tôi không
đáng xách dép cho Người”,
“chính Người cầm nia, Người
sẽ rê sạch lúa trong sân : thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì
bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi”
(Mt 3,11-12).
b.
Thiên
Chúa cần con người khi muốn con người cộng tác với Ngài loan báo ơn Cứu Độ cho
anh em :
Vì
tôn trọng tự do, và muốn con người thương yêu, lo lắng, giúp đỡ, mưu tìm hạnh
phúc cho nhau, nên Thiên Chúa cần đến con người để con người trở thành cánh tay
nối dài của Ngài, khi để được Thần Khí của Ngài sai đi “loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn, công bố cho kẻ
bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do
cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa” (Lc 4,18-19).
Ngài
còn kêu gọi nhiều người hãy đi theo Ngài để trở thành “những kẻ lưới người như lưới cá” (Mt 4,9) hầu làm cho mọi người
được sống và hạnh phúc đời đời, khi chấp nhận làm môn đệ Ngài, sống yêu thương
như Ngài. Ngài rất cần những người “ra đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ Ngài, làm phép rửa
cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dậy bảo họ tuân giữ lệnh
truyền của Ngài” (Mt
28,19-20), bởi Ngài yêu thương và muốn mọi người được hạnh phúc trong tình yêu
toàn năng của Ngài.
c.
Thiên
Chúa cần con người khi muốn con người công tác với Ngài để cứu rỗi mình và anh em :
Ngài
không áp đặt ơn cứu độ, nhưng muốn con người tự nguyện đến kín múc ơn phúc “nhưng không và dồi dào” Ngài ban phát. Và để con người
ý thức việc mình phải cộng tác vào ơn cứu rỗi chính mình và anh em mình, Thiên
Chúa cần mỗi người trở nên người nài xin ơn Chúa qua cầu nguyện, và trở nên của
lễ hiệp cùng Của Lễ thánh thiện của Đức
Giêsu, Thiên Chúa làm người dâng Chúa Cha trên Thánh Giá để mọi người được cứu
sống.
Tóm
lại, vì ý muốn đời đời của Thiên Chúa là yêu thương và cứu chuộc con người, nên
Thiên Chúa cần có con người để yêu thương và thông ban hạnh phúc của Ngài. Vì cần,
Thiên Chúa kêu gọi con người đi theo Ngài, dậy dỗ con người sống như ý Ngài muốn,
thánh hoá con người để con người được trở nên “đồng hình đồng dạng” với Ngài ; vì cần, Thiên Chúa khao khát,
trông ngóng, tất tưởi đi tìm chiên lạc, người tội lỗi, và chẳng giấu diếm hạnh
phúc của mình, qua miệng Đức Giêsu, Thiên Chúa làm người : “Người nào trong các ông có một
trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng
hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất ? Tìm được rồi, người nấy mừng
rỡ vác lên vai. Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại và nói : Xin
chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó. Vậy,
tôi nói cho các ông hay : trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một
người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là chín mươi chín người công chính không cần
phải sám hối, ăn năn” (Lc
15,4-7). Thiên Chúa cần tiếng nói của con người để bênh vực, tranh đấu, giữ gìn,
phát huy giá trị và quyền làm người, quyền sống của con người ngày càng bị
chính con người phủ nhận, chà đạp, triệt tiêu ; Thiên Chúa cần khối óc của
con người để làm cho đời sống con người tốt đẹp hơn ; Thiên Chúa cần đôi
tay con người để đổi mới địa cầu, đổi mới
những gì cần phải thay đổi, canh tân cho con người được sống xứng đáng hơn với
nhân vị, nhân phẩm ; Thiên Chúa cần mồ hôi, nước mắt, với nỗ lực, hy sinh
của con người để tháo bỏ xiềng xích, giải phóng con người khỏi gông cùm của ích
kỷ, ganh ghét, hận thù, bạo lực ; Thiên Chúa rất cần và đang cần mỗi người
để ơn Chúa đến được với mọi người, cho một thế giới mới được Thiên Chúa dủ
thương, chúc phúc.
Vâng,
Thiên Chúa vì yêu con người, nên luôn cần con người, do Tình Yêu là bản tính của
Ngài thúc đẩy. Nhu cầu của Thiên Chúa ở con người là nhu cầu của tình Cha, là hạnh
phúc của con mình, và niềm đau nỗi buồn của cha chinh là nỗi bất hạnh của con.
Ngoài ra, người cha nhân hậu ấy không có nhu cầu nào khác, bởi ông chẳng mấy
khi nghĩ đến mình, mà chỉ nghĩ đến con, sống cho con, làm tất cả vì hạnh phúc của
con, và hạnh phúc của ông là mãi mãi được thấy con sồng tròn đầy hạnh phúc
trong tình yêu vô cùng và đến cùng của mình.
Xin
Chúa cho chúng ta ý thức giá trị làm con Thiên Chúa, và xác tín Chúa luôn cần
chúng ta như chúng ta luôn cần Chúa, để không hững hờ, dửng dưng trước Tiếng Gọi ;
không khinh mạn, coi thường sứ mệnh được Chúa trao ; không buông thả, biếng
lười cộng tác với Chúa trong công trình cứu rỗi chính mình và anh em, nhất là
không lãng quên ân tình và lòng thương xót bao la, cao vời của Cha nhân hậu là
Thiên Chúa Tình Yêu, Đấng cần được chúng ta yêu mến, vì hạnh phúc đời đời của
chính chúng ta.
Jorathe
Nắng Tím
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét