Pages - Menu

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2020

ĐỨNG YÊN

 

    Tâm tình sau  buổi lễ thăm viếng xác nghệ sĩ Chí Tài tại nhà thờ Thánh Linh, California ngày 18.12.2020



     « Đứng Yên » đây không là khẩu lệnh với ý nghiã : phải đứng yên một chỗ, không được cọ quậy, di động, nhưng là dáng dấp và thái độ ấn tượng và xúc động mà tôi chụp lại được bằng ống kính của trái tim ở chị Phương Loan, người vợ  của nghệ sĩ quá cố Chí Tài đã Đứng Thẳng và Yên Lặng bên quan tài chồng suốt buổi thăm viếng của gia đình, bạn hữu, và  đồng hương ngày 18.12.2020 tại nhà thờ Thánh Linh, Fountain Valley, California.

    Qủa thực, theo dõi  buổi lễ viếng thăm, chia sẻ tâm tình và vĩnh biệt  anh Chí Tài của gia đình, bạn hữu nghệ sĩ, đồng hương hôm nay, tôi không khỏi xúc động trước dáng đứng và thái độ rất  ấn tượng của chị Phương Loan, hiền thê của anh Chí Tài.

    Tôi xúc động vì dáng đứng thẳng của chị sát bên quan tài chồng, dáng đứng của qủa cảm, can trường ; dáng đứng của con tim đau qúa đã không còn có thể  bò lê bò càng, hay co dúm, quằn quại trên sàn nhà; dáng đứng của tận cùng xót xa, của biền biệt thương nhớ, của một lần cuối  nhìn nhau, để rồi không bao giờ được gặp lại  trong cuộc đời.

    Chị đã đứng thẳng, dù khổ đau chất ngất đang tìm cách bẽ gẫy, đánh gục chị ; chị đã đứng thẳng, dù  chung quanh tất cả  đang tàn nhẫn sụp đổ,  và tang thương vỡ vụn. Nước mắt cứ dàn dụa, tiếng nấc cứ nghẹn ngào, trào dâng, nhưng dáng đứng của người vợ qủa cảm, hy sinh đã  không thay đổi, và chị vẫn đứng thẳng, vẫn đứng vững  giữa mịt mờ thương đau, ngay tâm bão của thử thách tưởng chừng  vượt sức người có hạn ngay bên cạnh quan tài phu quân vô vàn yêu dấu.

   Không chỉ đứng thẳng, chị còn yên lặng, cái yên lặng của tâm hồn quay quắt niềm đau nỗi nhớ, bởi khi không còn có thể đau hơn, khổ hơn, người ta chỉ còn có thể yên lặng, và nhờ yên lặng, người ta mới có thể  vượt qua để tiếp tục sống.  

    Chị đã yên lặng hầu như suốt những ngày ngắn ngủi bên xác chồng, từ khi anh một mình  trở về với chị và gia đình từ Việt Nam, đặc biệt hôm nay, giữa rất đông thân nhân, bạn hữu, đồng hương đến viếng xác chồng, chị  đã yên lặng không chỉ trên môi miệng,    toàn thân xác, cũng như  linh hồn chị như chìm sâu trong  đại dương của yên lặng mầu nhiệm. 

    Bên quan tài, một mình đứng thẳng, mắt ngấn lệ âu yếm nhìn chồng yên nghỉ, chị không còn cảm thụ  âm thanh, ngoài « thanh âm »  yên lặng của tình yêu mầu nhiệm, mà chỉ trái tim mới nghe và hiểu được.  Chị đã  để trái tim yên lặng và nuốt từng ngụm tình yêu trong vắt và ngọt lịm ; chị đã yên lặng với trái tim để không bỏ rơi, bỏ sót,  bỏ lỡ một giọt tình nào, dù  giọt tình ấy có đắng đót thế nào đi nữa… bởi  với chị lúc này, chỉ còn yên lặng của tình yêu mới có « phép thiêng »  và « sức mầu »  để hồi sinh, vực dậy.  

   Nhưng đến lúc nắp quan tài được đóng lại, thì tôi không nhìn chị nữa, mà chiêm ngắm chị, khi chị đứng thẳng, yên lặng ngay đầu quan tài,  nước mắt dàn dụa, hai tay ôm chặt cây Thánh Giá.

   Tôi không nhìn chị nữa, nhưng chiêm ngắm chị, vì dáng dứng của chị bây giờ đích thị là dáng đứng của Đức Maria dưới chân Thánh Giá năm xưa trên đồi Canvê, chỉ khác là Đức Mẹ  đứng thẳng qủa cảm bên xác con trai, còn chị đứng thẳng can trường bên xác chồng. Chị giống Đức Mẹ khi đứng thẳng bên Thánh Giá, đứng thẳng giữa khổ đau, thử thách, vì chị học với Đức Mẹ tin vào Thiên Chúa, tin vào  mầu nhiệm Cứu Chuộc, tin vào Lời Hứa Phục Sinh của Đức Giêsu, Đấng Cứu Độ. 

    Chị còn được Đức Mẹ nâng đỡ đặc biệt, nên mới đứng thẳng bên Thánh Giá được như Mẹ, mới đứng thẳng giữa giông bão dữ dội  được như Mẹ , và chị là người con yêu của Đức Mẹ, bằng chứng là Đức Mẹ đích thân đồng hành với anh Chí Tài, người chồng yêu dấu của chị  đi gặp Đức Giêsu, Con của Mẹ, khi ban cho anh cỗ tràng hạt như dấu chỉ của tình Đức Mẹ thương anh, và như ơn phù trợ của Đức Mẹ dành cho chị.

    Tôi cũng không quan sát chị nữa, khi quan tài vừa đóng chặt, nhưng chiêm ngưỡng chị, vì toàn thể « con người yên lặng » của chị làm tôi  sửng sốt nhận ra thái độ yên lặng sâu lắng, mầu nhiệm của Đức Maria suốt con đường  Thánh Giá đầy máu, mồ hôi  và nước mắt của Đức Giêsu, từ khi  bị bắt, bị đánh đòn,  bị đóng đinh cho đến khi được chôn trong mộ phần.

    Yên lặng với Đức Mẹ, chị đã học với Đức Mẹ  hai tiếng « Xin Vâng » trước Thánh Ý Thiên Chúa, và phó thác tuyệt đối vào chương trình của Ngài, dù phải trả một giá rất đắt, phải mất mát, thiệt thòi rất nhiều, phải bỏ mình, xóa mình đến không còn gì.

    Vâng, trong giây phút kinh hoàng của ly biệt khi nắp quan tài đóng kín thân xác anh Chí Tài, dáng đứng thẳng và thái độ yên lặng của chị Phương Loan  đã không chỉ cho riêng tôi, mà cho rất nhiều người tham dự lễ thăm viếng anh Chí Tài sáng nay nhận ra hình ảnh Đức Maria, Mẹ Đức Giêsu chịu đóng đinh đã « đứng thẳng và yên lặng » dưới chân Thánh Giá treo xác con trai yêu dấu của mình.  

   Cám ơn chị thật nhiều, chị Phương Loan qúy mến, vì chị đã cho tôi biết thế nào là Tin trong thử thách, và Yêu trong đau khổ qua dáng đứng thẳng và thái độ yên lặng của chị. Cùng với chị, tôi cầu nguyện cho linh hồn Giuse, người chồng tuyệt vời của chị, và xin chị cầu nguyện cho tôi được đứng thẳng trong Đức Tin và yên lặng trong Tình Yêu, như chị đã học với Đức Maria, «Người mẹ sầu bi dưới chân Thánh Giá của chúng ta ».  

Jorathe Nắng Tím  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét