Vâng từ nay muôn đời sẽ khen Mẹ là người đầy
ơn phúc, như Mẹ đã khiêm tốn đón nhận diễm phúc này trong kinh Magnificat của Mẹ
ngày nào :
“
Linh hồn con ngợi khen Chúa, và lòng trí con vui mừng trong Chúa , Đấng Cứu Độ
con. Vì Chúa đã thương đến phận thấp hèn tôi tớ Chúa. Vì vậy từ nay muôn đời sẽ
khen con diễm phúc”.
1. Mẹ diễm
phúc vì Mẹ được Thiên Chúa sủng ái yêu thương.
Thiên Chúa yêu thương mới làm cho Mẹ trở
thành người nữ đầy ơn phúc hơn hết mọi phụ nữ. Thiên Chúa thương Mẹ không phải
vì Mẹ có sắc đẹp “chim sa cá lặn”, nhưng
thương Mẹ vì Mẹ hiền lành, nhu mì, khiêm tốn, và luôn nhận mình là phận nữ tỳ
hèn mọn. Mẹ không kiêu ngạo như Luciphe muốn bằng Thiên Chúa, cũng không tà
lanh, muốn biết mọi sự Thiên Chúa biết như Evà, càng không lấn lướt, loi choi
tìm kiếm quyền cao chức trọng, hay gian
xảo, chua ngoa đấu đá tranh giành chỗ đứng, chỗ ngồi. Mẹ hiền nên được Chúa
thương, Mẹ khiêm nhường, nên Chúa yêu mẹ, vì Thiên Chúa chỉ yêu thương được những
ai khiêm tốn, hiền lành và chống lại kẻ kiêu căng, hung dữ.
Tuy Mẹ hiền, nhưng không ù lì ; khiêm tốn nhưng không căng thẳng, trầm trọng, khó gần.
Khác với họ, Mẹ hiền nhưng Mẹ vui ; khiêm
tốn nhưng lạc quan, tràn đầy hy vọng. Bằng chứng là ngay lời kinh khởi sự, Mẹ
đã khấp khởi vui mừng, hớn hở hoan ca,
tưng bừng trào dâng cảm xúc (Lc 1,46-48).
Mẹ vui mừng khôn tả, vì tâm hồn Mẹ tràn đầy
hạnh phúc, nguồn hạnh phúc đặc biệt không dành cho kẻ kiêu căng, ngạo mạn coi
thường Thiên Chúa và vô ơn với Ngài, nhưng chỉ dành cho những ai bé nhỏ, nhận
ra Thiên Chúa là Đấng Cứu Độ họ ; chỉ tràn ngập những con tim hèn mọn, thiếu thốn
luôn trông cậy vào Lòng Thương Xót của Thiên Chúa Đấng Cứu Độ giầu lòng xót
thương.
Mẹ vui mừng khôn xiết, vì nhận ra Thiên
Chúa luôn đoái thương những kẻ cô thân, yếu thế, nghèo khó, tội lụy, và nhận
mình là nữ tỳ hèn mọn, đứng trong hàng ngũ những kẻ bé mọn, Mẹ đã khấp khởi hát
to : “Đấng Toàn Năng đã làm cho con biết bao điều cao cả, Danh Người thật chí
thánh chí tôn”!. Danh Chúa chí thánh vì Người là Đấng giầu lòng xót thương luôn
thương xót những thân phận yếu duối, hèn mọn. Thiên Chúa thật là Đấng Chí Tôn,
vì Thiên Chúa là Thiên Chúa của Lòng Thương Xót, “chậm bất bình và rất đỗi
khoan dung” (Lc 1,48-49).
Mẹ vui sướng, hân hoan, vì nhận ra Thiên
Chúa luôn bênh vực, nâng đỡ những ai kính sợ Ngài và đường lối muôn đời không
thay đổi của Ngài vẫn mãi : “giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng
trí kiêu căng ; hạ bệ những ai quyền thế và nâng cao mọi kẻ khiê nhường. Kẻ đói
khó, Chúa ban của đầy dư, người giầu có, lại đuổi về tay trắng” (Lc 1,
50-53).
Qủa thực, “Mẹ là người nữ có phúc lạ hơn mọi người nữ”, vì hơn tất cả mọi người,
Mẹ đã nhận ra chân lý rất quan trọng ngay
ngaỳ Truyền Tin , đó là Thiên Chúa luôn yêu thương kẻ hiền lành, khiêm tốn,
và tất cả những ai muốn thuộc về Ngài, được Ngài yêu thương đều phải khiêm tốn,
hiền lành, như Đức Giêsu, Con Mẹ sẽ dậy các môn đệ và những ai muốn đi theo : “Anh
em hãy hiền lành và khiêm nhường tận đáy lòng”.
2. Mẹ diễm
phúc vì Mẹ tin vào Lời Thiên Chúa hứa :
Tin khó, vì tin là tin vào một điều gì đó chỉ
xẩy ra ở tương lai, tin vào một người mình chưa thấy, chưa tự tay sờ được. Nói
cách khác, không ai cần tin một người, một việc, một sự kiện họ đã thấy, đã
nghe, đã sờ mó, cảm nhận được, nên tin là tin vào Lời Hứa, và Lời hứa sẽ chỉ thực
hiện ở ngày mai, ở tương lai xa hay gần.
Vì thế, Đức Tin luôn đi với Lời Hứa, Lời Thiên Chúa hứa.
Jorathe Nắng Tím