Tin
Mừng hôm nay được chia làm hai phần rõ rệt:
1. Phần đầu, Đức Giêsu dậy các môn đệ của Ngài
một lần nữa: Ngài sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ba
ngày sau khi bị giết chết, Người sẽ sống lại.
Cũng như trong Tin Mừng chúa nhật
tuần 24, Đức Giêsu đã công khai dậy : “Con Người phải chịu đau khổ nhiều,
bị loại bỏ, bị giết chết và ba ngày sau sống lại” (Mc 8,31), nhưng cũng như lần
này, các môn đệ “đã không hiểu lời đó,
và các ông sợ không dám hỏi lại Người” (Mc 9,32).
Trước viễn cảnh thê lương của đau khổ và chết chóc đang rình rập Đức
Giêsu, các môn đệ rất hoang mang, sợ hãi. Các ông không chỉ sợ cho Thầy, mà còn
sợ cho an toàn tính mạng và tương lai đen tối của chính các ông. Và một lần nữa
các môn đệ của Đức Giêsu cho chúng ta thấy các vị đã không hiểu hoặc đã hiểu rất
nông cạn sứ vụ và đường lối cứu thế của Đức Giêsu. Chính vì thế, khi được dậy về
cuộc tử nạn sắp tới của Thầy, các ông hoặc đã hoang mang vì sợ, hoặc đã tỉnh bơ
vì không tin.
2. Thái độ không quan tâm, không màng tới lời
loan báo cuộc tử nạn sắp tới nơi đa số các môn đệ được khẳng định qua cuộc đụng
chạm, cãi nhau giữa các ông “xem ai là
người lớn hơn cả” (Mc 9,34).
Vì không quan tâm đến chuyện Thầy mình sắp bị giết chết “bởi các kỳ mục,
thượng tế, cùng kinh sư” (Mc 8,31), nên các môn đệ mới hăng say đấu đá về chuyện
thứ bậc, trên dưới, cao thấp, to nhỏ. Thế mới biết, đã là con người thì dù ở
ngay bên Chúa, là tông đồ cùng sống cùng chết với Chúa, chỉ làm những công việc
đạo đức, thánh thiện thuộc về Chúa cũng vẫn bị cám dỗ “vinh thân phì gia”, tìm
kiếm vinh danh chính mình, và ganh ghét, kiêu căng không muốn phụ thuộc, dưới
quyền ai.
Nhưng tại sao chúng ta tìm kiếm chỗ đứng chỗ ngồi quan trọng, tranh
giành thứ bậc, đấu đá tưng bừng để nắm giữ quyền hành trọng yếu? Thưa vì chúng
ta muốn được người khác phục vụ và không muốn phục vụ người khác. Vì muốn được
phục vụ, nên phải tìm kiếm quyền hành ; vì không muốn phục vụ ai, nên phải tìm
cách đứng đầu mọi người, để ai cũng phải tuân lệnh và hầu hạ, phục dịch mình.
Chính vì thế, khi gọi Nhóm Mười Hai lại, Đức Giêsu đã nghiêm nghị nói : “Ai
muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi
người” (Mc 9,35). Khi nhấn mạnh hai chữ Phục Vụ, Đức Giêsu đã đi thẳng vào tim
đen của các ông, vì qủa thực, người ta tìm kiếm, tranh giành ngôi thứ, quyền lực
chỉ vì ích kỷ, muốn được mọi người nể sợ, hầu hạ, phục vụ nhu cầu và những đòi
hỏi hưởng thụ cá nhân. Cám dỗ và nguy cơ không phục vụ, mà chỉ muốn được phục vụ
là nguyên nhân của mọi chia rẽ, tỵ hiềm, đấu đá, phủ nhận, loại trừ nhau trong
các cộng đoàn, bằng chứng là ngay cả cộng đoàn Nhóm Mười Hai của Đức Giêsu cũng
không mấy ngày là không sôi sục, nóng bỏng chuyện “ai là người lớn nhất”, quan
trọng nhất, có quyền nhất.
Và để các ông hiểu thấu đáo điều Ngài dậy, Đức Giêsu “đã đặt vào giữa”
các ông một em nhỏ, rồi “ôm lấy nó” và
nói: “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy;
và ai tiếp đón Thầy, thì không phải là tiếp đón Thầy, nhưng là tiếp đón Đấng đã
sai Thầy” (Mc 9,36 - 37).
Hình ảnh em bé là hình ảnh không chỉ khiêm tốn, đơn sơ, trung thực, trong
sạch, mà còn là hình ảnh của bé nhỏ, yếu đuối, thiếu thốn, luôn cần được giúp đỡ.
Đức Giêsu đặt em bé giữa Nhóm Mười Hai, như đặt các tông đồ ở giữa những người
thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu tình thương, thiếu hy vọng, thiếu tương lai, thiếu tất
cả. Ngài ôm hôn em bé, như nhắn nhủ các tông đồ phải biết yêu thương, và chạnh
lòng trước những người đau khổ, bất hạnh. Và sau cùng Ngài bảo các ông hãy đón
tiếp em bé này như đón tiếp chính Thiên Chúa.
Đức Giêsu đã cho các tông đồ một bài học về phục vụ. Theo Ngài, phục vụ
trước hết và trên hết là đón tiếp : đón tiếp với thái độ thân thiện, kính trọng,
cởi mở ; đón tiếp với tình yêu thương chân thành ; đón tiếp với tinh thần phục
vụ, hy sinh. Người phục vụ không nghĩ cho mình, nghĩ về mình, nhưng nghĩ đến
người khác, và để dễ nghĩ đến người khác, dễ làm vì người khác, chúng ta rất cần
khiêm tốn để dám chọn chỗ rốt hết, chỗ thấp nhất để phục vụ hữu hiệu. Chẳng thế
mà Đức Giêsu đã không làm gương rửa chân mình, nhưng dậy các tông đồ rửa chân
cho nhau, tức khiêm tốn cúi mình xuống phục vụ nhau, bởi trong phục vụ, khiêm tốn
luôn giữ vai trò quyết định.
Tin Mừng hôm nay cũng làm chúng ta liên tưởng đến đọan Tin Mừng Mátthêu (25,31- 46) mô tả ngày phán xét chung , ở đó, mỗi người đều được Thiên Chúa hỏi về tinh thần và thái độ
yêu thương, phuc vụ anh em đồng loại, mà đối tượng được ưu tiên số một phải là “những người bé nhỏ nhất trong anh em”,
bởi “mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của
Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40). Và ngược lại : “mỗi lần
các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các
ngươi đã không làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,45). “Làm như thế”, nghiã là : “Ta
đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các
ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi
đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến hỏi han” (Mt 25, 35-36).
Lậy Chúa Giêsu, Chúa biết chúng con sợ thử thách, đau khổ, và không
thích dưới quyền ai, cũng không muốn phục vụ ai, nhưng muốn nắm đầu, nắm cổ mọi
người và được mọi người phục vụ. Như đã
dậy Nhóm Mười Hai ngày xưa, xin Chúa dậy chúng con mỗi ngày và giúp chúng con trở
nên người rốt hết, bé như em nhỏ, nhỏ như em bé và làm người phục vụ mọi người.
Chương trình học khiêm tốn và phục vụ với Chúa tuy qúa khó, nhưng vì Chúa đã chọn con đường quên
mình để yêu thương, hiến mình để phục vụ, mất mình vì hạnh phúc của mọi người,
nên chúng con không thể đi theo Chúa trên những con đường khác. Vì tin yêu,
chúng con liều lĩnh lên đường với ơn phù trợ của Chúa. Xin thương xót và đồng
hành với chúng con trên đường theo Chúa, phục vụ mọi người.
Jorathe Nắng Tím
Các Bài đọc Chúa Nhật 25 TNB, Quý vị tham khảo tại đây : https://tonggiaophanhanoi.org/phung-vu/13999-chua-nhat-xxv-thuong-nien-nam-b.html
Các Bài đọc Chúa Nhật 25 TNB, Quý vị tham khảo tại đây : https://tonggiaophanhanoi.org/phung-vu/13999-chua-nhat-xxv-thuong-nien-nam-b.html