Pages - Menu

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2019

Đời Này, Đời Sau



   "Sống không lo sống mà cứ lo về trời". Nhiều người trách tín hữu Thiên Chúa giáo như vậy khi cho rằng những người này sống bay bổng, không tưởng, không thực, viển vông, xa rời đời thường, chưa kể có người còn lên án tín hữu Thiên Chúa giáo là đám chán đời, khinh đời, ghét đời, thù đời, bởi cứ mở miệng là gán cho thế gian tất cả những gì tiêu cực, xấu xa và nguầy nguậy lắc đầu tỏ ý xa lánh đời này và chỉ mong sớm được về Thiên Đàng, đời sau. 
  Có thực như thế không ? 
  Chắc chắn là không, bởi chỉ một lý do duy nhất "Thiên Chúa đã yêu thương loài người đến nỗi đã ban Con Một của Người cho thế gian" (1Ga 4,9) và "Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta" (Ga 1,14) cũng đã đủ chứng minh người đi theo Đức Giêsu không thể là người chán đời, hay xa lánh người đời, cuộc đời, trái lại, họ phải yêu cuộc đời này như Thiên Chúa đã yêu, gắn bó với kiếp làm người như Thiên Chúa đã gắn bó và tự nguyện chọn cho mình kiếp người, đồng thời luôn vui sống với mọi người và cùng mọi người bước đi trong niềm vui của Thiên Chúa, Đấng  có tên  là "Emmanuel - Thiên Chúa ở cùng chúng tôi" . 
  Thực vậy, Thiên Chúa đã bỏ trời xuống thế làm người vì yêu con người, lẽ nào người đi theo Thiên Chúa lại trốn tránh cuộc đời, không muốn làm người và ghét bỏ mọi người ? 
   Thiên Chúa đã làm người như mọi người, và ở giữa mọi người, lẽ nào môn đệ của Thiên Chúa lại khước từ ơn huệ làm người, và không chấp nhận sống với anh em ? 
    Thiên Chúa đã đến để yêu thương con người và không muốn mất một con người nào, cớ sao những người chọn Thiên Chúa là "Đường, Sự Thật và Sự Sống" lại chủ trương ganh ghét, hận thù, hủy diệt đồng loại ? 
   Thiên Chúa đã đến trong cuộc đời mỗi người để yêu họ đến cùng và ban cho họ hạnh phúc ngay ở đời này khi an ủi, chúc phúc, chữa lành tật bệnh hồn xác, lẽ nào người thuộc về Thiên Chúa lại phủ nhận giá trị của đời sống hôm nay, hạnh phúc phải tìm kiếm cho nhau "ở đây và lúc này" ? 
   Thiên Chúa đã đến và chia sẻ trọn vẹn cuộc sống của con người với tất cả hoàn cảnh, tình huống, điều kiện nhân sinh, lẽ nào người đứng chung chiến tuyến với Thiên Chúa lại so đo, do dự, ngần ngại trước lời mời dấn thân, nhập cuộc, lên đường với mọi người ? 
    Thiên Chúa đã đến để phục vụ con người vì hạnh phúc của con người, không lẽ người môn đệ của Thiên Chúa lại thoái hoá biến thành kẻ thù của nhân loại cách này hay cách khác ? 
  Thiên Chúa đã đến và hiến mạng sống cho mọi người, lẽ nào người đi theo Thiên Chúa không nhận ra, hay cố tình không nhìn nhận giá trị vô giá của con người, của mỗi người được Thiên Chúa tạo dựng vì yêu thương ? 
   Thiên Chúa đã dong duổi với mọi tầng lớp, mọi thành phần, mọi khuynh hướng, quan điểm trên hành trình nhân loại, lẽ nào người chọn Thiên Chúa là "Đấng chăn nuôi tôi và tôi chẳng thiếu thốn gì" lại phân biệt kỳ thị, phân ranh vùng miền, phân chia giai cấp, phân  hoá cộng đoàn vì ích kỷ, bon chen, quyền lực, tham vọng bất chính? 
   Và cũng vì trần gian được chọn làm nhà của Thiên Chúa, quê hương của Thiên Chúa, nên dù đường trần có chông gai, gập ghềnh, quanh co, trắc trở đến đâu, bước chân người đi theo Chúa vẫn nở hoa rực rỡ; dù biển đời có sóng gió, nguy hiểm cỡ nào, tâm hồn người môn đệ vẫn hân hoan "ra sâu, ra xa" thả lưới, vì trên đường đời luôn có Chúa đồng hành và giữa biển đời luôn có Chúa cùng thuyền ra khơi. 
   Vì thế, đã là người theo Chúa, chúng ta không thể khinh đời, chán đời, ghét người, tẩy chay người vì Chúa đã yêu thương con người vô cùng và ở trong thế giới này với con người đến tận cùng thời gian trong bí tích Thánh Thể. Và cuộc đời của người tín hữu ở trong Thiên Chúa chính là sống ơn gọi làm người yêu thương và được yêu thương; là bước đi với Đức Giêsu trên hành trình đến với anh em để yêu thương và phục vụ; là thực hiện giới luật mới "hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em" của Thiên Chúa làm người, để rồi cuộc sống dương thế có Thiên Chúa đồng hành được tràn đầy ý nghĩa, giá trị và niềm vui cứu độ. 
     Cuộc đời Kitô hữu chan chứa hạnh phúc được sống để yêu thương ấy sẽ nối dài sang cuộc sống đời đời, bất tận khi chính Thiên Chúa trở lại để đón vào vương quốc vinh quang của Ngài, như Đức Giêsu đã cho thấy và nghe trước lời mời gọi âu yếm của Thiên Chúa trong ngày chung thẩm: "Hỡi những người được Cha Ta chúc phúc, hãy vào hưởng vương quốc Cha Ta đã dọn sẵn cho các ngươi" (Mt 25,34). 
  Sở dĩ được đứng vào hàng ngũ những người được Thiên Chúa chúc phúc vì họ đã yêu mến cuộc đời, yêu mến con người và xả thân làm cho cuộc đời đẹp hơn, con người hạnh phúc hơn, để Thiên Chúa được vinh danh hơn, bởi "hạnh phúc của con người là vinh danh của Thiên Chúa". 
   Tin Mừng Luca (24, 50-51) ghi lại quang cảnh Đức Giêsu, Thiên Chúa làm người về trời trước mặt các môn đệ là bảo chứng hạnh phúc thiên đàng Thiên Chúa dành sẵn cho những ai sống yêu mến trong cuộc đời này, đồng thời là nền tảng cho niềm tin của chúng ta: ở cuối hành trình ơn gọi làm người, chúng ta sẽ được thấy Thiên Chúa. Chính Ngài sẽ đón vào nhà Ngài, như Đức Giêsu đã quả quyết : "Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở... Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy sẽ lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó" (Ga 14,2-3), bởi đời này là hành trình gieo vãi và vun trồng yêu thương, đời sau là quê hương, nơi chúng ta tất cả được trở về đoàn tụ như "người gieo trong nước mắt nay trở về trong hoan ca, vai nặng gánh lúa vàng" 
(Tv 126,6). 

   Jorathe Nắng Tím