Người
mẹ của 9 đứa con ở miền Thất Sơn xa xôi, quê mùa vẫn say sưa kể về từng đứa con
của bà. Bà nhớ từng ngày sinh của mỗi đứa, kỷ niệm đặc biệt khi sinh mỗi đứa và
tiểu sử, lý lịch của từng đứa. Trong câu chuyện về 9 đứa con, bà nhớ từng chi
tiết, từng tình tiết và rành mạch khúc chiết trình bầy có trật tự, lớp lang,
không lẫn lộn đứa này qua đứa kia… Với bà, mỗi đứa là một đứa con duy nhất, mỗi
người được sinh ra là một con người duy nhất, mỗi lần thụ thai, cưu mang, sinh
nở là một biến cố duy nhất.
Có
đứa lớn đứa nhỏ, đứa béo tốt, èo uột, đứa chóng lớn, dễ nuôi, đứa bệnh hoạn lấy
bệnh viện làm nhà; nhưng đứa nào cũng được gọi là con, được yêu như con, được
bú mớm, chăm sóc đúng “tiêu chuẩn” của con.
Quả
thực, tình yêu có đôi mắt tinh anh của tình cha mẹ để nhận ra: mỗi đứa con là một
món quà của Thượng Đế, món quà của mẹ cha trao tặng nhau, món quà của gia đình
ban cho thế giới. Và đặc điểm của món quà này là tính độc đáo, duy nhất.
1.
Quà
của Thượng Đế:
Nếu
nhìn vào cơ thể con người, ta phải cúi đầu cảm tạ Thượng Đế đã để trong con người
một trời mầu nhiệm. Không mầu nhiệm sao được khi tinh trùng của người cha gặp gỡ
trứng của người mẹ đã sinh ra một mầm sống mới và mầm sống ấy lớn lên trong
chính cung lòng người mẹ chín tháng mười ngày trước khi vào đời. Không mầu nhiệm
sao được khi tinh trùng và trứng là những yếu tố xem ra tầm thường, đơn sơ đã
hình thành một con người có thân xác, linh hồn với trí khôn, tình cảm, thao thức,
ước mơ. Không mầu nhiệm sao được khi tình vợ chồng, tình cha con, tình mẹ con
phát sinh từ cuộc hội ngộ giữa những con người này.
Là
món quà của Thượng Đế, đứa con đã trở nên dấu chứng của “Trời tín nhiệm Người”
khi mời gọi con người cùng cộng tác trong công trình tạo dựng. Không phải khơi
khơi, vô tình mà Thượng Đế đã trao ban cho con người sứ mệnh sinh sản. Trái lại,
Ngài muốn nói lên lòng tín nhiệm và tôn
trọng của Ngài đối với con người. Cho con người cộng tác vào việc truyền sinh
loài người, Thượng Đế đã không coi con người là tạo vật bình thường, nhưng đã
nâng con người lên hàng tạo vật cao qúy, thánh thiện, vì con người được sinh sẽ
không chỉ là thụ tạo có thân xác mà còn có linh hồn thiêng liêng, bất tử.
Ý
thức con cái là quà tặng của Thượng Đế cho thế giới, cha mẹ sẽ nhận con như nguồn
ơn phúc từ Trời, như cây Phúc từ nay được vợ chồng cùng nhau vun xới, chăm đẵm.
Cây Phúc mang đến hạnh phúc. Cây Phúc đem về lộc Trời, cây Phúc ban phát tình
người. Và bao lâu thế giới còn những cha
mẹ biết trân trọng sự ra đời và sự sống của con cái, bấy lâu nhân loại còn được
sống trong yêu thương, hạnh phúc.
Đón
nhận con cái như món quà của Thượng Đế, cha mẹ sẽ không coi việc có thai, sinh
con là chuyện “bình thường, đôi khi qúa tầm thường” trong cuộc sống. Hai người
sẽ không nhìn việc thụ thai là kết qủa tất nhiên của chuyện ăn nằm, là hậu qủa
khó tránh của chung đụng xác thịt, thoả mãn đòi hỏi của bản năng; nhưng trân
qúy bào thai, trân trọng sự sống như kết qủa của tình yêu, như bảo chứng của dấn
thân toàn phần và toàn diện của hai người tự nguyện cùng làm chung lịch sử. Có
thai, có con sẽ không còn là chuyện thuần tình dục; nhưng là chuyện của một đời
gắn bó, yêu thương. Em bé ra đời sẽ không là tai ương, tai nạn, tai hoạ; nhưng
là tài sản qúy giá của nhân loại, tài sản tinh thần không bao giờ mất của gia
đình, tài sản tình yêu ngày càng sinh sôi nẩy nở của cha mẹ.
2.
Quà
tình yêu của cha mẹ:
Ngoài
hạnh phúc nhìn thấy con mình mới sinh, người mẹ còn một hạnh phúc lớn khác, đó
là được chiêm ngắm nụ cười mãn nguyện của chồng mình. Nàng hạnh phúc khi nhìn
chồng ẵm con trong tay. Nàng sung sướng, cảm động khi chồng cúi xuống hôn và
thì thầm: “Cám ơn em đã cho anh đứa con”. Hạnh phúc hôm nay của nàng là được
trao ban hạnh phúc cho chồng mình: hạnh phúc làm cha. Nàng hãnh diện đã sinh
cho chồng một người con, và tự hào đã chu toàn bổn phận đó. Nàng vui vì giá trị
quá lớn và duy nhất của quà tặng là đứa con nàng vừa hạ sinh. Đó là quà tặng qúy giá nhất nàng có thể cho chồng.
Nhìn
hai người quấn quít hạnh phúc bên đứa con mới sinh, người ta không thể không đồng
cảm với niềm vui lớn ấy, niềm vui của những người đã cho nhau món quà lớn nhất
và duy nhất: Con.
Là
món quà của yêu thương, em bé trở nên sợi giây tình thắt chặt hơn cuộc đời của cha mẹ. Từ nay, nhìn thấy con là nhớ chồng, ẵm
con trong tay là thương vợ quay quắt. Đứa con là hình ảnh, hiện thân, phó bản của
chồng và vợ. Cả hai người gặp nhau và gặp mình trong đó. Con nhắc nhớ hai người
kỷ niệm. Con nâng đỡ hai người trên đường đời vất vả. Con đem lại cho hai người
niềm vui và hy vọng sống.
Nhưng
người ta chỉ nhận được món quà hạnh phúc này khi tình yêu có mặt; nghiã là hai
người sẽ chỉ nhận con cái như món quà cho nhau khi họ thực sự yêu nhau. Ngoài
tình yêu, con cái sẽ chỉ còn được coi như những “xui xẻo, phiền toái, cản trở,
gánh nặng, hình phạt khổ sai”. Thiếu tình yêu, con cái sẽ như những cây non
không được tưới dưới trời nắng hạ, những chim non không đưọc chim mẹ mớm ăn.
Chúng sẽ chết tức tưởi, thảm thương. Vắng bóng tình yêu, con cái sẽ biến thành
những con tin bất hạnh bị ném như trái banh giữa hai đối thủ. Không tình yêu,
em bé sẽ thoái biến thành đồ vật, món hàng và bị đổi chác, mặc cả bởi chính mẹ
cha. Cạn kiệt tình yêu, con cái sẽ không là con, nhưng là dấu vết của tủi nhục,
chứng cớ của hận thù, vật chứng của phản bội, nhân chứng của bất nhân, bạo
hành.
3.
Quà
cho nhân loại:
Khi
sinh ra một con người, cha mẹ đương nhiên trở thành người ơn của thế giới khi tặng
cho thế giới một con người mới. Con người mới này sẽ làm mới thế giới và cho thế
giới luôn được đổi mới. “Tre già măng mọc” là thế, khi thế hệ trẻ tiến lên kế
nghiệp thế hệ già để bảo đảm sự trường tồn của thế giới con người. Thiếu những
chồi măng non, làm sao thế giới tồn tại và phát triển? Nhờ cha mẹ nuôi dưỡng,
giáo dục, thế giới sẽ có những con người đức hạnh, tài năng để loài người ngày
càng bớt bất hạnh nhờ tình yêu và khả năng của những con người được đào tạo trưởng
thành. Khi ý thức mình là người ơn của nhân loại khi sinh ra và giáo dục con
cái, cha mẹ sẽ trân trọng chính mình, vì biết mình mang một trọng trách và tôn
trọng con cái, vì biết chúng mang một sứ mệnh.
Hỡi những bạn trẻ lần đầu làm cha mẹ!
Tôi
muốn chung niềm vui lớn với các Bạn ngày sinh của cháu bé, vì niềm vui ấy qủa
thực rất lớn, lớn hơn tất cả các niềm vui khác cộng lại: niềm vui làm cha mẹ.
Tôi
muốn được hôn lên trán con đầu lòng của các Bạn nụ hôn vừa chúc phúc vừa xin được
chúc phúc. Tôi chúc cho cháu dư đầy ơn phúc trong cuộc đời và cũng xin cháu
tràn xuống cho tôi ơn phúc đang chan hoà ở bé, vì bé là món quà vĩ đại của Tình
Trời mầu nhiệm.
Tôi
muốn ghé thăm và xíết chặt đôi tay các Bạn với lời chúc “Can Đảm”, vì ngày mai
trước mặt sẽ là ngày mai của tận tụy hy sinh.
Và
tôi muốn cùng các Bạn chắp tay cầu nguyện cho tương lai hạnh phúc của con cái chúng
ta cũng như của chính chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét