Tình
hình đất nước cũng như thế giới ngày càng làm xao xuyến tâm hồn những người quan
tâm đến vận mệnh quốc gia, dân tộc cũng như an ninh, hạnh phúc toàn cầu, khi các
dấu hiệu báo trước tương lai không mấy sáng sủa lũ lượt nối đuôi nhau kéo về đe dọa.
Không
xao xuyến thế nào được khi khủng hoảng ở mọi lãnh vực đang làm suy yếu nền an
ninh chung, và người dân ở bất cứ quốc gia nào cũng cảm thấy không còn được bảo
vệ an toàn.
Qủa
thực, chúng ta đang sống trong một thế giới không có gì bảo đảm, giữa một xã hội
không còn gì vững chắc, nhưng tất cả đều bấp bênh.
Không
có gì bảo đảm vì mất hết niềm tin, bởi “người tin ta, hay ta tin người”, cả hai dường như đều
không còn có thể, khi quá nhiều chiêu trò lừa đảo biến ta thành kẻ sợ sệt, hèn nhát,
dè dặt, nghi ngại trước mọi việc, mọi người, đến độ muốn giúp người cũng không dám, vì rủi ro bị kết
án vô tội, nguy cơ bị chụp mũ “chủ mưu, thủ phạm”. Không còn gì vững chắc,
trong một xã hội mà lòng người ngày càng gian ác, bạo lực biến chúng ta thành
vô trách nhiệm đến độ có thấy cảnh đau thương, và chạnh lòng trắc ẩn muốn ra
tay nghiã hiệp cũng đành nuốt lệ lầm lũi bước đi, làm như không biết, không thấy,
không nghe để tránh liên lụy. Và tất cả đều bấp bênh trong một xã hội mà bất cứ
chuyện gì dù nhỏ và vô lý đến đâu cũng có thể được xé ra to, thêu dệt, thổi phồng
để phục vụ tham vọng của đảng phái, phe nhóm, và mục đích cá nhân, như chuyện
anh Mỹ da đen chết vì ngạt thở dưới đầu gối của cảnh sát Mỹ da trắng đang được
các đảng phái triệt để khai thác một cách “qúa đáng đến thiếu lương
thiện”
để trở thành nguy cơ làm suy thoái nước Mỹ về mọi mặt.
Chúng
ta cũng đang sống trong một thế giới mà mục tiêu là chiếm quyền thống trị, bá
chủ, bá vương, tranh giành quyền lực, ngôi thứ, và chỉ trong chớp mắt thế giới sẽ
biến thành bãi chiến trường, và vận mệnh của loài người lúc nào cũng như “ngàn cân treo sợi tóc” do đe dọa khủng khiếp
của vũ khí hạt nhân, nguyên tử mà các cường quốc thù nghịch nhau đều có sẵn
trong tay.
Trong
thế giới đầy nguy hiểm, nhiều rủi ro, giữa xã hội không ai dám tin ai và bạo lực,
chúng ta không khỏi lo lắng cho hiện tại và tương lai của chính mình và mọi người.
Nhưng làm thế nào để ngăn chặn nguy cơ diệt vong ngày càng đến gần đang rình rập,
đe doạ ?
Câu
trả lời sẽ khác nhau tùy niềm tin, hơn là tùy khả năng kiến thức, bởi vấn đề của
thời đại không còn là khả năng hiểu biết cho bằng khả năng tin.
Bởi
khả năng giải quyết vấn đề không còn hệ tại ở “con người tri thức”, vì tương quan giữa
con người, và tương quan giữa các quốc gia không còn được đặt trên nền tảng “hiểu biết nhau”, khi nguyên tắc vàng là
“mạnh thắng yếu thua, cường
quốc bắt nạt nhược quốc, đàn anh ăn hiếp đàn em, hàng xóm rắp ranh xâm chiếm lãnh
thổ của láng diềng”;
bởi khả năng tháo gỡ khó khăn trong giao tế không còn do “con người khoa học
công nghệ”,
khi mục tiêu phải đạt chỉ còn là lợi ích riêng tư, lợi nhuận phe nhóm; bởi khả
năng hoá giải mâu thuẫn, hoà giải cộng đồng không còn dựa trên công lý, nhân
quyền, nhưng bị mặc cả, mua bán bởi những trọc phú có bàn tay lông lá gian ác, bí mật mà
ít người được biết đến.
Vì
thế trông cậy tuyệt đối vào tài năng của con người, vào khả năng bao trùm của
khoa học ở thời buổi nhiễu nhương, đầy đe dọa, nhiều rủi ro này thiết tưởng là
chọn lựa cần xem lại.
Cần
xem lại để nhận ra nguyên nhân đưa đến chiến tranh chính là “tâm hồn baọ lực”, bởi mọi hành vi bạo lực,
mọi phong trào bạo lực, mọi sinh hoạt bạo lực đều xuất phát từ trái tim bạo lực;
cần xem lại để nhận diện nguyên nhân của bạo lực, chính là ganh ghét, hận thù,
bởi ghen tương, đố kị mới là trung tâm điều phối bạo lực, động cơ của bạo lực.
Nhưng ganh ghét, hận thù, bạo lực là những vấn đề của tâm hồn, những câu chuyện
khó nói thuộc trái tim, những vấn nạn của tinh thần, mà chỉ niềm tin mới can
thiệp, hướng dẫn được.
Thực
vậy, sở dĩ thế giới ngày càng hỗn loạn, xã hội ngày càng mất an ninh, con người ngàg càng điên đảo,
hung bạo, vì niềm tin trong tâm hồn con người đang bị phá sản trầm trọng. Bị phá
sản trầm trọng, con người mới mất điểm tựa vững chắc để yêu thương, bởi không tình
yêu nào không bắt nguồn từ niềm tin: tin nhau, tin vào lời hứa, thiện chí và cố
gắng của nhau cho một tương lai hạnh phúc; bị phá sản trầm trọng, con người mới
lạc lõng mất hướng trên đường đời, và cuộc đời không niềm tin sẽ chẳng khác con
thuyền không lái, không phương hướng, không bến bờ, không hy vọng; bị phá sản
trầm trọng, con người không thể sống thư thái, bình an, bởi dù muốn hay không
muốn, chấp nhận hay khước từ, đau khổ và sự chết vẫn mãi là vấn nạn chỉ lý giải
được bằng niềm tin, chỉ niềm tin mới giúp vượt qua được.
Chính
vì thế, một thế giới muốn khai tử niềm
tin, một xã hội triệt phá niềm tin, một quốc gia chủ trương vô thần sẽ không thể
là một thế giới bình an, một xã hội an lành, một quốc gia cường thịnh, vì xây cơ
đồ trên cát, trước sau cũng bị sóng biển phá tan, xóa sạch, bởi con người không
chỉ là vật chất, nhưng là vật chất và tinh thần. Chính tâm hồn điều khiển thân
xác, và tâm hồn cần niềm tin như không khí cần cho thân xác để làm cho toàn thể
con người được hạnh phúc trong sự sống và
tình yêu.
Hoàn
cảnh thế giới và đất nước hôm nay không mấy khác với tình cảnh của thành Xơđôm và
Gômôra trong Cựu Ước, khi Thiên Chúa buồn rầu thốt lên: “Tội lỗi của chúng qúa nặng
nề!”
(St 18,20), và ra quyết định tiêu hủy hai thành này bằng “làm mưa diêm sinh và lửa
từ trời… phá đổ các thành ấy và cả vùng, cùng với toàn thể dân cư các thành ấy
và cây cỏ trên đất”
(St 19,25). Lúc ấy, Ápraham đã tha thiết năn nỉ Chúa: “Chẳng lẽ Ngài tiêu diệt
người lành một trật với kẻ dữ sao? Giả như trong thành có năm mươi người lành,
chẳng lẽ Ngài tiêu diệt họ thật sao? Chẳng lẽ Ngài không không dung thứ cho thành
đó, vì năm mươi người lành trong đó sao? Ngài làm như vậy, chắc không được đâu!” (St 18,23-25). Và Ápraham
đã kèo nài “mặc
cả”
với Chúa từ năm mươi người xuống còn mười người: “Xin Chúa đừng giận, cho
con nói một lần này nữa thôi: Giả như tìm được mười người thì sao?” Chúa đáp: “Vì mười người đó, ta sẽ
không phá hủy Xơđôm”
(St 18,32).
Vâng,
với đức tin của Giáo Hội, người tín hữu trong thế giới hôm nay, của thời đại phá
sản niềm tin này cần học với Ápraham gương sống đức tin và cầu nguyện, để cầu
nguyện cho chính chúng ta và mọi người trên thế giới tìm lại đức tin đã mất, xây
dựng lại đức tin đang bị chính con người xóa bỏ để “vì mười người lành”, mà thế giới, quê hương
sẽ đuợc cứu thoát, bởi trước đe dọa bị hủy diệt, chúng ta chỉ còn vũ khí đức
tin và lòng trông cậy vào Thiên Chúa, là Đấng Cứu Độ toàn năng và giầu lòng thương
xót sẽ giải thoát và cứu chữa loài người chúng ta.
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét