Lễ cầu cho các Linh Hồn, Năm A
Thật là nỗi đau buồn không kể xiết, khi mất ông bà,
cha mẹ, anh chị em, bạn hữu trong năm 2020. Đau buồn vì ở xa không về được, mà
có ở kề bên cũng không được phép tập trung đông người, nên không lo liệu chu
đáo hậu sự cho các vị, cũng không được tổ
chức lễ an táng như lòng mong ước. Tang quyến còn đau buồn khi thấy người thân
ra đi cô đơn, nhà thờ trống trải, những ngày quàn xác ít người thăm viếng, cầu
nguyện, và người đưa tiễn ra mộ phần thưa thớt, vội vã đến tang thương ngậm ngùi…
Qủa thực, chết buồn lắm, nhưng chết trong mùa Covid
còn buồn hơn gấp bội. Nhiều bạn tôi mất cha, mất mẹ trong mùa dịch đã chỉ biết
ôm mặt nức nở khóc ở quê người, vì không một phương tiện cho phép những người
con đau khổ được về quê hương chịu tang
cha mẹ.
Hôm nay Giáo Hội nhớ đến những người con đã ra đi cũng
là dịp Giáo Hội an ủi những người con còn ở lại đang buồn thương, nhung nhớ,
luyến tiếc người thân đã qua đời bằng niềm hy vọng vào sự sống lại và tình yêu
trung tín của Đức Giêsu :
1.
Đức Giêsu phục
sinh là nền tảng của đức tin :
Chính Đức Giêsu đã
xác quyết ở Bêtania ngay trước khi gọi bạn Ladarô đã chôn được bốn
ngày ra khỏi mồ : “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống” (Ga 11,25). Thánh
Phaolô quảng diễn chân lý này trong thư gửi giáo đoàn Côrinthô : “Nếu Đức
Kitô đã không trỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức
tin của anh em cũng trống rỗng. Nhưng không phải thế! Đức Kitô đã trỗi dậy từ
cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu. Vì nếu tại một người mà
nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại” (1 Cr
15,13.20).
2. Đức Giêsu muốn
tất cả chúng ta được sống lại với Ngài như ý muốn của Chúa Cha :
Đức Giêsu khao khát mọi người được sống lại với Ngài
khi nói với người Do Thái về “Bánh bởi trời : Tất cả những người Chúa Cha
ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài,
vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng
đã sai tôi. Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ Người đã ban cho tôi,
tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết” (Ga
6,37-39).
Như thế ý muốn đời đời của Chúa Cha là tất cả chúng ta
được sống lại, vì chúng ta thuộc về Thiên Chúa, và ý muốn thánh thiện đó đã được
Đức Giêsu thực hiện bằng chương trình cứu chuộc, để không ai phải chết đời đời,
nhưng được sống lại với Đức Giêsu hầu hưởng vinh quang của Thiên Chúa hằng sống.
3. Đức Giêsu muốn tất cả chúng ta ở với Ngài :
Trong lời cầu nguyện thánh hiến trước khi lên đường
Thương Khó, Đức Giêsu đã thân thưa với Chúa Cha : “Lậy Cha, con muốn rằng
con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm
ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu
thương con trước khi thế gian được tạo thành” (Ga 17,24).
Khi yêu nhau, người ta không muốn và không thể xa
nhau, nhưng muốn ở với nhau, ở trong nhau để được chung phần với nhau trong tất
cả. Đức Giêsu muốn chúng ta ở với Ngài để chung hưởng vinh quang với Ngài trong
tình yêu vô cùng của Cha Ngài. Ngài chia sẻ tất cả vinh quang, hạnh phúc của
Ngài cho chúng ta, vì Ngài yêu chúng ta như Chúa Cha yêu thương Ngài. Chẳng thế
mà Ngài chỉ ao ước : “Tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở
trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta” (Ga 17,21).
Được Đức Giêsu bảo đảm sẽ được sống lại, được ở nơi
Ngài ở, được hưởng niềm vui vinh quang Thiên Chúa của Ngài, nỗi buồn của chúng
ta, những người đang sống khi nhớ đến thân nhân, ân nhân, bạn hữu, và mọi gười
đã qua đời sẽ nguôi ngoai, vì tin tưởng ở lòng thương xót, bao dung vô bờ bến của
Thiên Chúa, và ơn cứu độ vô giá, vô cùng của Đức Giêsu, Đấng “đến để phục vụ và
hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn
dân” (Mt 20,28). Chúng ta có cơ sở để hy vọng, một niềm hy vọng không phù phiếm,
giả tạo, lừa dối, nhưng là hy vọng của đức tin : tin vào Thiên Chúa yêu
thương loài người và không để một ai phải mất đi, nếu tin vào Ngài.
Chúng ta vui mừng trong niềm hy vọng khi tin những người
thân yêu, quen biết đã ra đi sẽ được Chúa thương lau sạch nước mắt và mặc cho
áo trắng tinh đã giặt trong Máu của Con
Thiên Chúa giầu lòng thương xót. Chúng ta tin lòng thương xót của Chúa vượt xa
mọi yếu đuối, tội lụy và có sức xóa hết mọi tỳ vết để làm cho tất cả nên “trắng
hơn tuyết”.
Sau cùng, trong sự hiệp thông của Hội Thánh, chúng ta
tin vào tình yêu được chia sẻ giữa các chi thể của Thân Thể Giáo Hội, để công
phúc của người này bù đắp những thiếu sót của người kia, lời cầu của nguời này
kéo ơn phù trợ của Chúa xuống trên người nọ, vì tất cả chúng ta chỉ là một Thân Thể có Đức Giêsu
là Đầu.
Tháng Mười Một với thu buồn, lá vàng đổ! Sự sống nào ở
thế gian rồi cũng phải bước qua ngưỡng cửa sự chết để đi vào sự sống đời đời.
Xin Chúa cho chúng ta niềm hy vọng ở Đức Giêsu phục sinh, Đấng đến để chúng ta “được
sống và sống dồi dào” (Ga 10,10), vì chính Ngài đã phán : “Thầy là sự
sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù có chết, cũng sẽ được sống. Ai
sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết” (Ga 11,25-26).
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét