Bạn cũng như tôi đã có lúc không còn muốn
ước mơ, hay hy vọng, khi chung quanh đầy những con người ích kỷ, xảo trá, tham
lam, phản phúc, bất nhân bất nghiã, bất tín bất trung ; cũng chẳng muốn dấn thân hy sinh, khi ở đâu cũng nhan nhản
những bất công, đến đâu cũng lầy lội những bất chính, và cái cảm giác «nôn mửa »
trước cuộc đời và người đời ngày càng quen thuộc, không còn xa xôi, lạ lẫm. Cũng vì đời không vui, do con người không mang lại
cho nhau niềm vui, mà nhiều người đã tự nguyện kết thúc đời mình, tự chọn cho mình
chuyến tầu định mệnh, để không còn phải sống với những con người « lang
sói », giữa cuộc sống « hoả ngục ».
Ý tưởng trên không vu vơ, huyền hoặc, hay giả
định, lý thuyết, nhưng là sự thực rất thực đang đẩy nhiều người, nhất là người
trẻ rơi xuống hố sâu tuyệt vọng trước một cuộc sống không lẽ sống, không lý tưởng,
không ý nghiã, do phải sống trong những môi trường đặc sệt những phi lý, với những
con người « phi nhân tính, phi nhân bản, phi nhân đạo ».
Hiện tượng phi nhân tính khi người thân trong gia đình đe dọa, cưỡng bức, hãm hại nhau vì một chút danh lợi ; hiện tượng phi nhân
bản khi xã hội không còn ý thức về nhân ái, nhân vị, nhân phẩm, và người tử tế
bị coi như những kẻ ngu dốt, đần độn, bất
lực, trong khi phường gian ác, đám lưu manh, bọn côn đồ lại được nể nang, trọng
dụng và nắm trọn quyền quyết định số phận của nhiều người ;
hiện tượng phi nhân đạo, khi luân lý lật
nhào, đạo đức bị bứng gốc, và ý thức tội phúc, thiện ác, thưởng phạt mất hẳn chỗ
đứng không chỉ trong tâm thức, mà ngay
trong sinh hoạt thường ngày.
Thực vậy, nếu suốt đời phải vô phúc sống với toàn những con người phi nhân tính, những nhóm người
phi nhân bản, những băng đảng phi nhân đạo, thì
« chết suớng hơn » sẽ là
chọn lựa không mấy khó lý giải.
Nhưng rất may, cuộc đời vẫn còn những con
người tử tế, chung quanh ta vẫn còn những
con người tuyệt vời, bên cạnh ta vẫn còn những thánh nhân đang cùng chia sẻ thân phận người, và từ thân người mỏng dòn, yếu
đuối, từ phận người bèo bọt, phù du, giá trị tuyệt vời là người và ơn gọi cao cả
làm người đã được nẩy mầm, trổ sinh hoa trái xum xuê đem lại hạnh phúc cho mọi
người và cuộc đời.
Bạn hãy
cùng tôi chiêm ngắm những « hạt nhân
ái » đã gan lì nẩy mầm giữa thời
chinh chiến, buổi ly loạn trong cuộc đời của hằng triệu người vợ đang phơi phới
hạnh phúc bên chồng bỗng phải trở thành goá phụ, những goá phụ đã thay chồng chăm
sóc cha mẹ hai bên, nuôi dậy con cái nên người. Những góa phụ này là ai, nếu không phải là thành trì của niềm tin và tình yêu mà con người dành cho nhau ?
Hãy cùng tôi
chăm chú nhìn những « hạt nhân đạo » đã đội đất nẩy mầm những
ngày giông tố, bão lụt trong tâm hồn những em bé đã nhịn ăn sáng, lấy tiền tiết kiệm để chia sẻ với các bạn cùng trang lứa đang thiếu ăn thiếu
mặc trong vùng thiên tai, hay trong tiếng hát ngọt ngào tình người của các nghệ sĩ trên đường đến với đồng bào
trong cơn quẫn bách, khốn khổ vì lụt lội. Những con người này là ai, nếu không phải là những chứng nhân sống động của niềm hy vọng vào tương
lai tươi sáng của một thế giới yêu thương,
huynh đệ ?
Và hãy
cùng tôi chiêm ngưỡng « những hạt
nhân phẩm, nhân vị, nhân đức » đang xé tuyết mọc lên giữa những thách đố của
thời đại thực dụng, ích kỷ, hưởng thụ trong trái tim đơn sơ, thật thà, qủa cảm,
chính trực của người tài xế taxi nghèo, đông
con đã không để lòng tham chiếm ngự, thống
lãnh, nhưng tìm cho kỳ được, và trao tận
tay người khách đã bỏ quên trên xe túi xách với nhiều tỷ đồng, và giấy tờ quan
trọng. Những con người nghèo nhưng liêm
khiết này là ai, nếu không phải là niềm tự hào của thế giới tình người, bởi nhờ
bàn tay họ, công bằng, bác ái, hạnh phúc, bình an được bảo vệ, xây dựng ?
Thực vậy, chung quanh ta có vô số những người đạo đức, tử tế, hiền nhân quân tử. Họ là
những người không hy sinh người khác vì
mình, nhưng hy sinh mình vì người khác ; không bán đứng người khác vì danh
lợi cá nhân, nhưng liều thân quên mình vì hạnh phúc của đồng loại ;
không bon chen, đấu đá, tranh giành cách bất công, bất chính để chiếm công, thủ
lợi, nhưng nhân hậu, bao dung vì lợi ích chung của mọi người. Bên cạnh ta còn hàng
hàng lớp lớp những con người thánh thiện đã chọn lý tưởng « sống vì người
khác », chọn lẽ sống « bác ái, vị tha », chọn con đường hiến thân
phục vụ. Những người này nếu không được gọi
là « thánh nhân », là người thánh thiện, thì danh xưng, danh
hiệu, danh dự nào sẽ được dành cho họ ?
Vâng, chúng ta không có lý do để bi quan,
thất vọng, nản chí, sờn lòng bỏ cuộc trước hiện tượng nhố nhăng, tiêu cực, cũng
không đủ căn cớ biện minh cho chọn lựa « bỏ đời, trốn người », vì quanh ta người tốt còn rất nhiều, người đạo
đức vẫn có mặt sinh hoạt, và người tử tế nhan nhản khắp nơi. Chỉ khổ một nỗi là
người tử tế thì khiêm tốn ẩn mình, người tốt thì tế nhị, kín đáo, người đạo đức
thì đằm thắm, đơn sơ, nên tất cả họ đều lặng lẽ sống đời tử tế, yên lặng làm việc
đạo đức, bình lặng chu toàn bổn phận nhân ái, nhân nghiã, nhân đạo của người có nhân cách, mà không ồn ào tự phô trương, không inh ỏi khoe khoang thành tích, không hợm hĩnh ca tụng, đánh bóng « cái tôi » kiêu
căng bố bịch, nên ta tưởng quanh ta chỉ
còn rặt phường bá đạo, chen chúc bọn bất nhân, bất nghiã.
Vì thế, vấn đề còn lại ở mỗi người là tính bén
nhậy của đôi mắt tâm hồn để khám phá, nhận
ra qua dáng vẻ hồn nhiên, đơn sơ, dung dị
và thái độ lặng lẽ, khiêm nhu, bé nhỏ, kể
cả yếu đuối, những con người vĩ đại đang đổi mới thế giới, những thánh nhân đáng kính đang
thắp sáng niềm tin cho đồng loại, những con người tử tế, nhân hậu đang đem lại
cho người cùng sống niềm vui an bình.
Nhận ra điều này, chúng ta sẽ không bao giờ
đánh mất niềm hy vọng ở con người, vì bao lâu thế giới còn con người, bấy lâu hạt hy vọng còn nẩy mầm ; cũng như bao lâu con người còn
đi với nhau, bấy lâu cuộc đời còn tươi đẹp, dễ thương, bởi niềm tin và tình yêu
là ngọn nến Hy Vọng không bao giờ tắt nơi những con người biết sống và dám chết cho nhau.
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét