Vì quyết tâm giết chết Đức Giêsu qua tay
chính quyền đế quốc Rôma, mà họ đã nộp Đức
Giêsu cho quan Philatô. Ông này thấy Đức Giêsu vô tội, nên hỏi các thượng tế và
đám đông đang gào thét đòi mạng : “Các ngươi tố cáo ông này về tội gì ?”. Câu hỏi rất tự nhiên, vô tư đáng lẽ phải nhận
được câu trả lời khách quan, chính xác,
nào ngờ, người ta đã lái xa trọng tâm của câu hỏi để ngụy biện một cách trơ trẽn,
lố bịch, nhưng đầy độc ác : “Nếu ông này không làm điều ác, thì chúng tôi đã chẳng
đem nộp cho quan” (Ga 18,30). Thế ra cứ tố cáo ai, là hẳn người ấy phải có tội
; cứ viết thư nặc danh, lên mạng vu khống ai, là người ấy trở thành tội nhân ;
cứ trục cổ được người nào ra trước toà án nhân dân, tất người ấy phải là tội phạm.
Câu trả lời của các thượng tế làm cho người nghe có cảm tưởng đúng, nhưng thực
sự hoàn toàn phi lý vì chỉ là “trò chơi luận lý” lắt léo để buộc tội.
Dã tâm giết chết Đức Giêsu của các thượng
tế và đám đông qúa khích còn bị lộ tẩy
ngay trong câu trả lời của họ với quan Philatô : “Chúng tôi không có quyền xử tử
ai” (Ga 18,31), khi ông bảo họ : “Các ông cứ đem ông ta đi mà xét xử theo luật
của các người” (Ga 18,31). Bởi muốn Đức Giêsu phải chịu án tử hình, phải bị
đóng đinh vào thập giá, chứ không chỉ đánh đòn hay tù giam ít tháng, mà các thượng
tế đã lừa Philatô bằng tạo áp lực, xử dụng trò chơi chữ nghiã, nhất là đe dọa
ông : “Nếu ngài tha nó, ngài không phải là bạn của Xêda. Ai xưng mình là vua
thì chống lại Xêda” (Ga 19,12).
Tuy hèn nhát không dám quyết định tha Đức
Giêsu vì sợ sức mạnh của đám đông và để giữ an toàn chiếc ghế tổng trấn,
Philatô vẫn tỏ lòng ngưỡng mộ Đức Giêsu và hỏi Ngài một vài câu hỏi xoay quanh
câu chuyện vương quyền.
Đáp lại câu hỏi của Philatô : Ông có phải là
vua dân Do Thái không ? Đức Giêsu đã vắn
tắt cho quan tổng trấn biết về vương quyền của Ngài :
1. Đức Giêsu xác nhận Ngài là Vua :
Khi trả lời Philatô : “Ngài tự ý nói điều ấy,
hay những người khác đã nói với ngài về tôi ?” (Ga 18,34), Đức Giêsu đã gián tiếp
xác nhận Ngài là vua, nhưng không là vua dân Do Thái, và nước của Ngài không
thuộc về thế gian này (x. Ga 18,36), như nhiều người đã mơ tưởng, gán ghép cho
Ngài, vì khao khát được giải phóng khỏi ách thống trị của đế quốc Rôma, và tái
lập nền độc lập. Cũng chính vì không đáp ứng ước vọng thuần chính trị, mà người
Do Thái đã muốn giết chết Ngài, vì cho rằng Ngài đã lừa bịp họ, khi làm họ vỡ mộng.
Họ vỡ mộng thật, khi họ mong Ngài là Đấng đến
giải phóng dân tộc bằng bạo lực, thì Ngài lại rao giảng yêu thương, tha thứ,
làm ơn và cầu nguyện cho kẻ thù ; vỡ mộng khi
muốn tôn Ngài làm chủ tịch phong trào phục quốc, giải phóng Israel, thì
Ngài lại chủ trương nghèo khó, khiêm nhường, trong sạch, đi tìm công lý và xây dựng hoà bình (Mt 5,
1-9) ; vỡ mộng khi muốn thần tượng Ngài là lãnh tụ đầy uy lực, thì Ngài lại
khiêm tốn qùy xuống rửa chân cho môn đệ ; vỡ mộng khi muốn Ngài làm phép lạ cho
quân ngoại bang Rôma tàn rụi, te tua, thì Ngài lại loan báo cuộc tử nạn của
chính mình. Vì thế mà người ta phải khử Ngài, chỉ vì không còn chịu đựng nổi
giáo lý và đường lối Cứu Thế khiêm tốn,
yêu thương, phục vụ, quên mình, hiến mình của Ngài, bởi hoàn toàn đi ngược điều
họ mong đợi.
2. Đức Giêsu qủa quyết Ngài là Vua của vương
quốc Sự Thật :
Trả lời Philatô, Đức Giêsu nói : “Chính
Ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đến thế gian nhằm mục đích này : làm chứng cho sự
thật. Ai đứng về sự thật thì nghe tiếng tôi” (Ga 18,37).
Như thế, Nước của Đức Giêsu là nước gồm các
chứng nhân, bởi Ngài đến làm Vua với duy nhất một mục đích là làm chứng cho sự
thật, và người nghe tiếng Ngài, đi theo Ngài, thuộc về Ngài, là công dân của
vương quốc Ngài trị vì, mang quốc tịch do Ngài cấp, tất cả đều phải đứng về sự
thật. Đứng về sự thật là thao thức mong ước sự thật, khắc khoải muốn có sự thật,
tận tụy tìm kiếm sự thật, một lòng yêu mến sự thật, hết mình sống sự thật, tận
tình phục vụ sự thật, và can đảm làm chứng sự thật, dù phải hy sinh chính mạng
sống.
Thế ra vương quốc của Đức Giêsu không giống
các vương quốc thế gian khác phải có cung điện, triều đình, bầy tôi, quân đội,
dân chúng, lãnh thổ, ngân sách... Ngài làm Vua cũng không như các vua trần thế
phải có đủ mọi vinh quang, quyền lực, lợi thú, ảnh hưởng. Vua như Đức
Giêsu qủa thực không giống ai, và vương
quốc của Ngài thật kỳ lạ!
a. Đức Giêsu : Vua của Sự Thật về Thiên Chúa
là Cha giầu lòng thương xót.
Sự thật lớn nhất mà Đức Giêsu làm chứng khi đến
thế gian chính là lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho con người : “Chúa Cha
yêu chúng ta dường nào. Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên
Chúa” (1Ga 3,1).
Người Cha Thiên Chúa, vì yêu thương đã
không nỡ đoán phạt con cái yếu đuối, “nhưng nếu ai phạm tội, thì đã có một Đấng
Bảo trợ trước mặt Chúa Cha : đó là Đức Giêsu Kitô, Đấng Công Chính” (1Ga 2,1)
Thiên Chúa làm người. “Chính Đức Giêsu Kitô là của lễ đền bù tội lỗi chúng ta,
không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng còn tội lỗi cả thế gian nữa” (1Ga
2,2).
Cùng với
Đức Giêsu, Chúa Thánh Thần là Tình Yêu của Chúa Cha và Chúa Con. “Người
sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn” (Ga 16,13). Sự thật toàn vẹn về Thiên Chúa
là Cha nhân hậu như Tin Mừng Luca chương 15 đã mô tả :
Người cha như người chăn chiên vui mừng vác
lên vai con chiên bị lạc mất nay tìm thấy. Về đến nhà, ông mời bạn bè, hàng xóm
lại ăn mừng (x. Lc 15,4-6) ; “và trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một
người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần
phải sám hối ăn năn” (Lc 15,7).
b. Đức Giêsu : Vua của Sự Thật về con người
được Thiên Chúa yêu thương, cứu độ :
Ngoài Đức Giêsu là Thiên Chúa làm người,
không ai đã cho con người biết sự thật về Thiên Chúa : Thiên Chúa là ai, Ngài
muốn gì nơi con người ? Cũng vậy, ngoài Đức Giêsu, không ai có thể nói hết sự
thật về con người : tại sao con người hiện hữu, con người sống để làm gì, chết
rồi đi đâu ?
Chỉ một mình Đức Giêsu vừa là Thiên Chúa, vừa
là con người mới mặc khải cho chúng ta sự thật về cả Thiên Chúa và con người một
cách chính xác, đích thực.
Sự thật về con người, chính là con người được
tạo dựng vì được Thiên Chúa yêu thương, để hạnh phúc ở đời này và đời sau khi ở
trong Thiên Chúa, đồng thời “sống với”,
và chia sẻ với anh em đồng loại trong tình yêu.
Điều này có nghiã : chúng ta chỉ có hạnh phúc thật, khi chúng ta yêu mến
Thiên Chúa và yêu mến tha nhân như chính mình (Mt 22,37-39), bởi ai yêu mến thì
ở trong Thiên Chúa, và ai ở trong Thiên Chúa, người ấy có tất cả.
Đàng khác, con người được hạnh phúc vì được
Thiên Chúa chăm sóc, nâng niu, bởi vận mạng, sự sống, sự chết của con người đều
được đặt trong tình yêu quan phòng của Thiên Chúa : “Hai con chim sẻ chỉ bán được
một hào ? Thế mà không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em trên trời.
Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đã đếm cả
rồi.Vậy anh em đừng sợ, anh em còn qúy giá hơn muôn vàn chim sẻ” (Mt
10,29-31).
c. Đức Giêsu : Vua Sự Thật về cuộc sống đời
sau của con người :
Bí mật làm nhức nhối và làm con người lo sợ,
hoang mang hơn tất cả, đó là những bí mật sau cái chết. Chết chấm dứt cuộc sống
hôm nay, nhưng mơ hồ cho thấy có một cuộc sống khác, sau cuộc sống này. Chính
vì mơ hồ linh cảm có một đời sau, nên con người lo lắng, sợ hãi trước ngưỡng cửa
vào đời sau là cái chết, bởi điều làm người ta sợ nhất là rơi vào tình trạng
chơi vơi, thấy mình cô đơn lạc lõng giữa một thế giới không thuộc về mình. Cảm
giác chơi vơi làm sợ hãi: sợ vì không biết mình sẽ phải làm gì, đi về đâu,
nương tựa vào ai, bám víu vào người nào?
Đức Giêsu đã mặc khải sự thật về đời sau,
về những gì sẽ xẩy đến :
- “Chúng ta từ cõi chết bước vào cõi sống,
vì chúng ta yêu thương anh em” (1Ga
3,14).
- Thiên Chúa sẽ phán xét mỗi người về lòng thương xót anh em :
“Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người
bên phải rằng : “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc
đã dành sẵn cho các ngươi từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi
đã cho ăn ; Ta khát, các ngươi đã cho uống ; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp
rước ; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc ; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng
; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han”. Bấy giờ, những người công chính sẽ thưa rằng
: “Lậy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống
; có bao giờ thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước ; hoặc trần truồng mà cho mặc ?
Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù mà đến hỏi han đâu ?” Đức
Vua sẽ đáp lại rằng : “Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi làm như thế
cho một trong những anh em bé nhỏ nhất
của Ta đây, là các ngươi đã làm
cho chính Ta vậy” (Mt 25,34-40).
Tóm lại, Đức Giêsu đã khẳng định trước mặt
quan Philatô : Đích thực Ngài là Vua, nhưng không làm Vua kiểu thế gian, nhưng
Vua của Sự Thật. Hiểu theo nghiã : Ngài là Vua tất cả mọi người yêu mến và đi
tìm Chân Lý về Thiên Chúa, về Con Người, về vận mệnh tương lai của con người,
nên bất kỳ ai đứng về Chân Lý thì thuộc
về Ngài, là công dân của Nước Ngài ; bất cứ người nào khao khát Sự Thật của
Thiên Chúa, đấu tranh cho Sự Thật của con người, làm chứng cho Sự Thật của
Vương Quốc Nước Trời đều nghe tiếng Ngài, vì chính Ngài là Sự Thật (Ga 14,6).
Là Sự Thật, Đức Giêsu không là sự thật soi
mói, tìm tòi để buộc tội, tống giam của công an chấp pháp ; sự thật “bới lông
tìm vết” để trừng phạt, kết tội của chánh án ; sự thật đe doạ, thanh toán của
xã hội đen ; sự thật như con ách chủ, lá bài tẩy để khống chế, đánh gục kẻ thù
; sự thật ganh ghét, bạo lực cốt tiêu diệt đối phương, nhưng là Sự Thật của
lòng thương xót, Sự Thật được lòng thương xót bao bọc, Sự Thật được lòng thương xót che chở, Sự Thật được bảo
kê bởi Thiên Chúa là Tình Yêu xót thương.
Là Vua của Sự Thật về Thiên Chúa giầu lòng
thương xót ; Vua của Sự Thật về con người luôn được Thiên Chúa xót thương ; Vua
của Sự Thật về một Vương Quốc đời sau gồm những người biết chạnh lòng xót
thương và chia sẻ cơm bánh, áo quần, thời giờ, tiền bạc, điều kiện sống, và
tình yêu thương, huynh đệ với anh em mình, Đức Giêsu thực là Vua muôn vua, Chúa
các chúa, bởi vương quốc Sự Thật của Ngài bao trùm toàn thể địa cầu và thiên quốc,
bao trùm cả đời này, đời sau, và tất cả mọi người bất phân sắc tộc, trình độ,
hoàn cảnh, mọi nơi, mọi thời đều được kêu gọi lắng nghe tiếng nói Sự Thật của
Ngài, được mời gọi quây quần chung quanh Ngài, đứng bên Ngài là Vua với duy nhất
một điều kiện, một đòi hỏi là tin và sống lòng thương xót như Ngài là Thiên
Chúa giầu lòng xót thương.
Đó cũng là lý do Đức Giêsu đã không trả lời,
khi Philatô gặng hỏi : “Sự thật là gì ?” (Ga 18,38), bởi người ta không thể đón
nhận sự thật của lòng thương xót khi tâm hồn đầy gian dối, bất lương, bạo lực ;
bởi không cách nào sự thật thương xót có thể được lắng nghe, khi những người Do
Thái kia đang cuồng điên kêu gào Philatô dùng bạo lực tàn ác để giết chết Thiên
Chúa là Sự Thật ; bởi làm sao sự thật của lòng thương xót có thể đi vào nhà, cư ngụ trong tâm hồn, khi các thượng
tế, lòng đầy gian ác và giả hình, đã từ chối “đội trời chung” với Đấng là Thiên
Chúa của Sự Thật xót thương.
Như thế, không phải ai cũng nhận ra Sự Thật,
cũng như không phải ai cũng nhận ra Thiên Chúa, vì chỉ có những người có tâm hồn
khao khát Sự Thật của lòng thương xót, mới nghe được tiếng Thiên Chúa giầu lòng
xót thương ; chỉ những trái tim biết chạnh lòng trước sự thật về con người cần
được thương xót, mới nhận ra Đức Giêsu Kitô, Dung Mạo đích thực và hoàn hảo của
Chúa Cha giầu lòng thương xót ; chỉ những cuộc đời dấn thân phục vụ vì lòng
thương xót, mới nhận được visa vào Vương Quốc Nước Trời dành sẵn từ thuở tạo
thiên lập địa cho những ai có lòng xót thương anh em mình.
Xin Đức Giêsu Kitô là Vua giầu lòng thương
xót đón nhận chúng con làm công dân Vương Quốc Thương Xót của Ngài ngay ở đời
này, và được hưởng phần thưởng đời sau trong Nước yêu thương đời đời dành sẵn
cho những ai biết chạnh lòng xót thương.
Jorathe Nắng Tím