Giáng Sinh với đêm An Bình, mùa Bình An, và người
người chúc nhau Noel Thanh Bình, như tiếng hát các thiên thần : “Bình An cho
người thiện tâm dưới thế”.
Nhưng có
thực mọi người đều khao khát an bình, tìm kiếm bình an ?
Vẫn biết
bình an là đỉnh cao tuyệt vời của hạnh phúc, và là ước mơ, lý tưởng của mọi người,
nhưng lý tưởng và ước mơ bình an ấy thường rất xa đời thường, và thực tế sống.
1. Bình an
xa đời thường vì bình an không là sản phẩm một mình riêng lẻ, dễ mua, dễ
bán.
a. Không là sản phẩm riêng lẻ, vì bình an là hoa trái của sự thật .
Bình an
không bao giờ đứng một mình, cũng không tự mọc lên, nhưng được thai nghén, nẩy mầm, vun xới, lớn lên và sinh
hoa kết trái nhờ sự thật. Thiếu sự thật, bình an tắt thở tức khắc, như con người
thiếu khí thở. Người gian dối, lưu manh làm sao có được giấc ngủ bình an? Người
mưu mô, xảo quyết làm sao có được một ngày an bình? Người xa lạ với sự thật của
chính bản thân làm sao có được lương tâm thanh thản? Người bịp bợm, lừa đảo làm
sao có được một không gian tương quan
vui vẻ, thân tình với người chung quanh? Trái lại, vắng bóng sự thật, người ta
bất an, lo sợ; thiếu sự thật, tâm hồn rối loạn; từ chối sự thật, cuộc sống bất ổn,
nặng nề, đe dọa.
b. Không là sản phẩm riêng lẻ, vì bình an
là kết qủa của tình yêu quên mình:
Thiếu sự
thật, không có bình an đã đành, nhưng ngay cả có sự thật, mà thiếu tình yêu
quên mình vì người khác, bình an cũng không thể tồn tại. Nhiều người sống thành
thật, không ăn gian nói dối, nhưng lại ích kỷ, chỉ biết mình mà không hề nghĩ đến
ai, họ cũng không có được bình an đích thực như hạnh phúc tuyệt vời, bởi bình
an, ngoài điều kiện ở trong sự thật, còn đòi ở trong tình yêu quên mình.
Sở dĩ,
bình an đòi một tình yêu vị tha, là vì bình an không là một trạng thái tĩnh, một
hiện trạng không thay đổi, nhưng bình an là một hướng tới tuyệt đối, một gặp gỡ
vượt thời gian và không gian, một “ra khỏi” những gì hữu hình và có thể nắm bắt
để đạt tới huyền nhiệm vô hình. Bình an đích thực không luôn hệ tại ở những gì
đang có, đang nắm bắt, nhưng đóng chốt và được bảo kê ở những việc làm của tình
yêu quên mình, và thành qủa của tình yêu hy sinh vì người khác, bởi chỉ trong
những thể hiện cụ thể của tình yêu vị tha, chủ thể mới cảm nghiệm và hiểu được
hết ý nghiã và giá trị của bình an. Nói cách khác, bình an là hạnh phúc đích thực
chỉ dành cho những trái tim yêu thương con người, bởi chỉ qua tình yêu nơi con
người, bình an mới lớn được và đơm hoa kết trái.
Đây chính
là mầu nhiệm của Bình An, và vì là mầu
nhiệm, nên không mấy người đã có được bình an đích thực. Đó cũng là lý do Đức
Giêsu đã khẳng định : “Thầy ban bình an của Thầy cho chúng con, bình an mà thế
gian không ban được” (Ga 14,27).
Thế gian
không ban được, vì bình an đòi những điều kiện mà thế gian không có, không thể
đáp ứng:
Bình an
đòi sự thật, nhưng thế gian thích dối gian, vì dối gian dễ thành công, móc ngoặc
dễ làm giầu, tham nhũng dễ thành đại
gia, dễ có biệt phủ, dễ có dinh cơ ở nước ngoài. Bình an đòi công bình, chính
trực, nhưng trong cái thế gian chúng ta
đang sống: gian từ trên xuống dưới, gian từ trong ra ngoài, gian từ già đến trẻ,
gian từ thôn làng đến tỉnh thành, gian từ học đường đến sòng bạc, gian từ chuyện
nhỏ đến việc lớn, gian từ chuyện phòng the vợ chồng đến việc quốc gia đại sự thì
hỏi làm sao người công chính “có số, có cửa” để ra vào bình an, và sống đời hạnh phúc?
Sự thật đã vô phúc biến thành xa xỉ phẩm, hàng hiệu xách tay, động vật
qúy hiếm trong cái thế gian không phải ngày càng gian, nhưng là ngày càng qúa
gian này. Vì thế, bình an rất khó có thể chen chân tìm được chút đất để cắm
dùi, hầu được tồn tại trong tâm hồn nhiều người.
Bên cạnh
đó, bình an đòi yêu thương tha nhân, thì thế gian nhận ra một điều trái ngược:
yêu ai thì cũng chỉ là thiệt thòi, thương ai thì cũng chỉ lỗ vốn, giúp đỡ ai rồi
cũng bị phản bội, vô ơn, nuôi ong tay áo, thế nên tốt nhất và an toàn hơn cả là
chẳng nên liều lĩnh yêu thương ai, chỉ thương yêu mình. Thế gian không thích
yêu thương người khác, vì cái thế gian ích kỷ, ganh ghét này xếp người khác
thành ba loại với ba kiểu cư xử “khác tên nhưng cùng họ”: người thấp kém hơn
thì khinh; người ngang cơ thì ghét; người vượt trội thì ganh. Cuối cùng, thế
gian gồm toàn “hỏa ngục là người khác”, bởi người khác ta không khinh, thì cũng
ghét, không ghét thì cũng ganh, nên chẳng bao giờ có bình an trong hỏa ngục, vì
hỏa ngục là tình trạng hoàn toàn vắng bóng yêu thương.
Đó là chưa
kể bạo lực, hậu qủa tất yếu của ganh ghét, ích kỷ không ngừng tiêu diệt, phá hoại bình an. Cũng như kinh nghiệm của số đông sống
trong thế gian này, bạo lực cũng được nhận là phương tiện hữu hiệu để thành
công, nếu hiểu thành công là có quyền lực để thống trị, nắm đầu nắm cổ, khống
chế, sai phái người khác phục vụ, thoả mãn nhu cầu cá nhân của mình. Trong xã hội
bạo lực, người ta không chỉ quen thuộc với bạo lực, nhưng còn tìm đến để thân
thiện và sống bạo lực như một cách sống thức thời của người biết sống. Hơn nữa,
vì bạo lực giúp người ta giải quyết nhanh chóng, gọn nhẹ nhiều việc, nên làm gì
người ta cũng nghĩ ngay đến bạo lực như giải pháp tối ưu. Cũng thế, bạo lực
giúp mau thăng quan tiến chức, nên đường tiến thân rất khó tránh khỏi việc sử dụng
thủ đọan bạo lực. Sau cùng, vì trong xã hội bạo lực, chỉ bạo lực mới bảo vệ hữu
hiệu sự an toàn của bản thân, nên bạo lực nghiễm nhiên trở thành bùa hộ mệnh
toàn năng của mọi người, và theo logic này, thì giữa xã hội bạo lực, người chất
phác, hiền lành trở thành mồi ngon cần phải nuốt, nên chẳng mấy ai dám sống
khiêm nhu, hiền lành, nhân hậu.
2. Bình An là Hồng Ân của Đức Giêsu, Thiên
Chúa làm người:
Có được
bình an đích thực tận đáy sâu tâm hồn giữa một xã hội đầy gian dối, ích kỷ,
ganh ghét, bạo lực là điều không tưởng, bởi một lý do rất đơn giản: không ai có thể đảm bảo được bình an.
Thực vậy, ở
giữa bầy sói dữ, thì dù bạn có khao khát bình an đến đâu, thống thiết nài xin
cho mình được bình an đến cỡ nào, thì bầy sói đói cũng không tha mạng bạn. Cũng
vậy, nếu không có Đức Giêsu, Thiên Chúa là Tình Yêu, Sự Thật thì chúng ta không
thể sống, vì đời sống là hỏa ngục, mà hỏa ngục là sự chết.
Hoả ngục là
sự chết bởi nơi đó chỉ còn dối trá, ganh ghét, hận thù, tiêu diệt. Sống hoả ngục
tất nhiên không thể được gọi là sống, bởi chính là sự chết, khi mục đích của đời
sống con người là hạnh phúc không có.
Chính vì
con người cần được bình an như hạnh phúc để đời sống làm người có ý nghiã, mà Đức
Giêsu đã nhập thể, nhập thế làm người, hầu làm chứng cho Sự Thật và Tình Yêu là
điều kiện không thể thiếu của Bình An, hạnh phúc tuyệt vời của con người.
Làm chứng
Sự Thật về Thiên Chúa, và về con người, Đức Giêsu đã đến thế gian với Bình An của
sự thật trong đêm Giáng Sinh. Tiếng hát
các thiên thần mang tin vui cho nhân loại:
từ nay con người có Đấng là Ơn Bình An bảo kê cho bình an của họ. Những
người thiện tâm, yêu mến sự thật, tìm kiếm sự thật không còn sợ bị thế gian nghiền
nát, nuốt trửng, nhưng đứng về phiá Đức Giêsu, Vua Sự Thật, đồng thời là Vua
Bình An để được bình an đích thực và viên mãn, dù sự thật có làm họ phải lao
đao, vất vả, khổ đau. Được đứng về phiá Thiên Chúa của Sự Thật và Bình An như Đức
Giêsu đã hứa (Ga18,37), chắc chắn chúng ta không sợ ai, sợ gì, như thánh vịnh
27 qủa quyết:
“Chúa
là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ tôi, tôi còn sợ người nào?
Chúa là
thành lũy bảo vệ đời tôi, tôi khiếp gì ai nữa?” (Tv 27,1).
Làm chứng
cho sự thật, Đức Giêsu còn đến làm chứng Tình Yêu Thiên Chúa dành cho con người,
và tình yêu con người phải dành cho nhau. Vì thế, Đức Giêsu không chỉ là đảm bảo của Bình An, mà là Ơn
Bình An, hoa trái đích thực của Tình Yêu Ngài dành cho nhân loại, khi hiến mạng sống trên thánh giá làm giá cứu chuộc
mọi người. Thánh Gioan, chỉ trong một đọan ngắn gồm mười câu, từ câu 19 đến 29,
khi tường thuật Đức Giêsu hiện ra sau khi sống lại với các môn đệ đã nhắc đi nhắc
lại đến ba lần lời chúc: “Bình An cho anh em” (Ga 20,19.21.26) của Đức Giêsu
Kitô phục sinh.
Như thế,
Bình An chúng ta nhận được từ Đức Giêsu là Bình An được nẩy mầm, lớn lên, sinh
hoa trái nhờ đất Sự Thật và nước Tình Yêu. Là Sự Thật và Tình Yêu, Đức Giêsu
chính là Sự Sống bình an của tất cả những ai đi theo và nghe tiếng Ngài.
Noel về,
xin Bình An cũng đến với mọi người, mọi nhà, dù Bình An ngày càng bị nhiều người
“không có lòng ngay” cấm cách, phá hoại, hủy diệt; dù Bình An ngày càng qúy hiếm,
khó tìm, khó gặp trong một xã hộo ngập tràn bạo lực; dù thân phận người hiền
lành, yêu chuộng và xây dựng hoà bình không lúc nào bị khinh khi, tẩy chay, đe
dọa bằng lúc này, khi “xã hội thế gian” không còn tin vào giá trị giải phóng của
Sự Thật và sức mạnh đổi mới của Tình Yêu. Và để được Ơn Bình An của Thiên Chúa
giáng sinh ở cùng, với tâm hồn đơn sơ, ngay thẳng, hiền lành, chúng ta xin được
đứng hẳn về phiá Hài Nhi Giêsu là Tình Yêu và Sự Thật cứu rỗi, là Ơn An Bình
viên mãn của Thiên Chúa Ba Ngôi.
Jorathe
Nắng Tím