Suy Niệm TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ LÁ
Chúa Nhật Lễ Lá cho chúng ta niềm vui của các môn đệ khi đám đông người
Do Thái năm xưa “lấy áo choàng của mình trải xuống mặt đường”, và lớn tiếng hô
: “Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa !” (Lc 19, 36-38).
Qủa thực, Đức Giêsu đã long trọng tiến vào thành thánh Giêrusalem trước
sự ngưỡng mộ của dân chúng. Bằng chứng là không ai bảo ai, tất cả đều chen chúc
nhau trải áo trên đường để đón bước chân Đức Giêsu và lớn tiếng hoan hô, chúc tụng
Ngài.
Việc làm tự phát trên hoàn toàn hợp lý, hợp tình, xuất phát từ tấm lòng :
lòng yêu mến một con người thánh thiện, tốt lành, bao dung ; lòng ngưỡng mộ một
con người đã làm nhiều phép lạ phi thường, chữa nhiều bệnh nhân, xua đuổi qủy dữ,
có quyền trên thiên nhiên, cho cả kẻ chết sống lại...
Nhưng đám đông, trong khi chúc tụng, hoan hô “Đấng ngự đến nhân danh
Chúa”, vẫn chưa hiểu gì về Đức Giêsu, chưa tin Ngài là Thiên Chúa, mà chỉ nghĩ
Ngài là con người phi thường, nhờ ơn Chúa đã làm được những việc người thường
không làm được. Chính vì thế, cũng đám đông ấy đã nhanh chóng trở mặt, khi bị
các thượng tế, kinh sư xúi giục, hò hét lên án, đả đảo, đòi đóng đinh Đức
Giêsu.
Vì không tin Đức Giêsu là Thiên Chúa, một Thiên Chúa vô cùng khiêm hạ, “không
nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ
vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế.
Người lại còn hạ mình vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây
thập tự” (Pl 2,6-8), nên không chỉ những người Do Thái năm xưa đã vấp phạm, mà
cả chúng ta, những người đang sống hôm nay cũng liều mình vấp phạm khi từ chối
thiên tính của Đức Giêsu.
Sở dĩ người Do Thái đã vấp phạm và chúng ta dễ vấp phạm, vì Đức Giêsu, Thiên
Chúa làm người đã không làm người quyền qúy để hưởng thụ, không làm người quyền
lực để thống trị, không làm người quyền uy để đe dọa, lên án, nhưng làm người
nhỏ bé để những ai bé nhỏ không bị xa lánh, bỏ rơi ; làm người yếu đuối để người
tội lỗi không bị xua đuổi, trừng phạt ; làm người nghèo khó để phận tôi tớ, mọn
hèn được bảo bọc, yêu thương ; làm người đau khổ để những ai khổ đau được an ủi,
vỗ về ; làm người phải chết để kiếp người phải chết được cùng Ngài sống lại.
Thánh Gioan đã viết về tình trạng không nhận ra Đức Giêsu là “Thiên Chúa
làm người” của phần đông nhân loại: “Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ
Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người. Người đã đến nhà mình, nhưng người
nhà chẳng chịu đón nhận” (Ga 1, 10-11).
Ngay các môn đệ của Đức Giêsu, tuy kề cận, cũng đã không hoàn toàn tin
Ngài là Thiên Chúa, bởi các ông khó có thể chấp nhận một Thiên Chúa khó nghèo,
khiêm hạ, không vinh quang, không hoành tráng, không thế lực, không uy quyền,
chưa kể nhiều phen thất thế, thất bại như bị dân chúng đả đảo, giáo quyền tẩy
chay, chính quyền lên án, môn đồ phản bội, bán đứng, trốn chạy, bỏ rơi.
Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Lá cũng cho chúng ta nhận ra sức mạnh của Tình Yêu
cứu độ trong Thiên Chúa khiêm hạ và vâng phục. Thánh Phaolô đã quả quyết : “Thiên
Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu,
để khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ,
muôn vật phải bái qùy ; và để tôn vinh Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên
xưng rằng : Đức Giêsu Kitô là Chúa”.. (Pl 2, 9-11).
Và điều cuối cùng Đức Giêsu muốn gửi trao các môn đệ của Ngài trong những
ngày cuối đời, chính là tình yêu hiến thân, tình yêu hiệp nhất, tình yêu chia sẻ
trong cùng một tấm bánh và cùng một chén rượu, khi “Người cầm lấy bánh, dâng lời
tạ ơn, bẻ ra trao cho các môn đệ và nói : Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em.
Anh em hãy làm việc này, mà nhớ đến Thầy”. Và tới tuần rượu cuối bữa ăn, Người
cũng làm như vậy và nói: “Chén này là giao ước mới, lập bằng máu Thầy, máu đổ
ra vì anh em” (Ga 22,19-20).
Bí tích Thánh Thể chính là bí tích của tình yêu dâng hiến, tình yêu chết
cho người mình yêu, tình yêu đến cùng và trọn vẹn ; cũng chính là Giao Ước mới
mang lại ơn cứu độ cho muôn dân, đồng thời là bí tích của Hiệp Nhất. Đức Giêsu
trong những ngày sau cùng trên dương thế đã không ngừng nhắc nhở các môn đệ :
Hãy hiệp nhất nên một trong Thầy, và hãy
hiệp nhất với nhau trong Thầy (Ga 17, 21). Và để hiệp nhất nên một với nhau
trong Thiên Chúa, mỗi người phải học với Đức Giêsu tinh thần khiêm hạ, xoá
mình, như thánh Phaolô đã khuyên các tín hữu thành Philípphê: “Anh em hãy có
cùng một cảm nghĩ, cùng một lòng mến, cùng một tâm hồn, cùng một ý hướng như
nhau. Đừng làm chỉ vì ganh tị hay vì hư danh, nhưng hãy lấy lòng khiêm nhường
mà coi người khác hơn mình. Mỗi người đừng tìm lợi ích cho riêng mình, nhưng
hãy tìm lợi ích cho người khác. Giữa anh em với nhau, anh em hãy có những tâm
tình như chính Đức Kitô Giêsu” (Pl
2,2-5).
Lạy Đức Giêsu Kitô là vua khiêm nhường và nhân hậu, giàu lòng xót
thương, xin uốn nắn, biến đổi qủa tim chai đá, cứng cỏi của chúng con nên giống
trái tim Ngài.
Jorathe Nắng Tím