Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2019

LỄ CHÚA HIỂN LINH

CHIẾN TRANH CÁC VÌ SAO
Giữa các cuộc chiến  hôm nay, thì chiến tranh giữa các vì sao là cuộc chiến thường xuyên, gay cấn và kinh khủng, mà ai cũng thấy được, nghe được dễ dàng, bởi sao từ nay không chỉ ở  bầu trời, xuất hiện về đêm, nhưng sao là người, người biến thành sao, vì ai cũng cho mình là sao, ai cũng muốn trở thành sao, ai cũng tìm cách chiếm lĩnh vị trí  sao, nên sao, và siêu sao tràn ngập, đông đảo đến độ nhân mãn, bão hoà, lạm phát làm hoa mắt thiên hạ, bộn bề, ngăn trở đời sống nhân gian.
Vì tràn ngập, lấn chiếm khắp nơi, nên trong đạo ngoài đời, đâu đâu cũng thấy các vì sao ngăm nghe rình rập, phục kích quậy phá, tiêu diệt nhau. Và không lúc nào, xã hội được yên ổn vì hận thù, ganh ghét, đấu đá vì tranh giành chỗ đứng, đất làm ăn, lượng fan cuồng, vùng tỏa sáng ảnh hưởng, thế lực giữa các sao, và không ở đâu, người ta được an bình vì cuộc chiến quyết tử của các vì sao không ngừng diễn ra dữ dội, ác liệt này. Thậm chí ngay trong đêm Giáng Sinh, Ngôi Sao lạ dẫn đường cho các đạo sĩ từ phương Đông đến Bêlem cũng không thoát khỏi số phận bị rơi vào tầm ngắm của siêu sao Hêrôđê và các sao thượng tế, kinh sư ở Giêrusalem.
Tin Mừng Mátthêu kể : Khi Đức Giêsu ra đời tại Bêlem, miền Giuđê, thời vua Hêrođê trị vì, có mấy nhà chiêm tình từ phương Đông đến Giêrusalem và hỏi : Đức Vua dân Do Thái mới sinh, hiện ở đâu ? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đên bái lậy Người. Nghe tin ấy, vua Hêrôđê bối rối, và cả thành Giêrusalem cũng xôn xao (Mt 2,1-3).
Qủa thực, các nhà chiêm tinh từ phương xa đã thấy ngôi sao lạ và vì sao đã dẫn đường cho họ đến Giêrusalem, trong khi vua Hêrôđê trị vì ngay tại Giêrusalem lại chẳng thấy gì. Vua đã không thấy sao lạ, vì vua tin rằng ngoài vua là vì sao vĩ đại đang chói sáng, sẽ chẳng có vì sao nào sáng hơn Sao Vua trên bầu trời nhân loại ; vua đã không nhìn thấy ngôi sao của Thiên Chúa, ngay trên đầu vua, vì mắt vua chỉ nhìn thấy mình, chỉ chiêm ngưỡng mình, chỉ trầm trồ ca ngợi mình và bắt thần dân chúc tụng mình như một siêu sao ; vua đã không nhận ra ngôi sao của Đấng Cứu Thế, vị lãnh tụ chăn dắt Ítraen, vì kiêu căng cho mình là duy nhất, không thể thay thế, không bao giờ mất ngôi, hay bị truất phế, nhưng bất khả xâm phạm và vĩnh cửu bền vững ; vua không thấy gì ngoài thấy mình như một vì sao  chói loà, nên sao nào cũng phải lu mờ, yếu ớt trước hào quang huy hoàng của vua. Và vì kiêu ngạo, nên vua không còn thói quen nhìn ra xa ; vì ngạo mạn, nên vua mất khả năng nhìn lên cao ; vì tự mãn, nên thị lực bị giới hạn, vua không còn nhìn thấy người khác ; vì quên mình là thụ tạo, nên vua không còn nhận ra Thiên Chúa qua kỳ công của Ngài, và vua Hêrôđê đã rơi vào tình trạng bối rối, lo âu, sợ hãi khi nghe tin có ngôi sao lạ xuất hiện dẫn đường cho ba đạo sĩ từ phương xa đến tìm Đức Vua dân Do Thái vừa hạ sinh ngay trên lãnh thổ của mình.
Trong cơn hoảng hốt, tức giận, siêu sao Hêrôđê đã xử dụng thủ đọan, và nhiều chiêu độc để khẩn trương truy diệt Ngôi Sao lạ là Đấng Cứu Thế vừa hạ sinh :
1.   Siêu tra lý lịch, nguồn gốc Sao đối thủ:
Công việc đầu tiên để đánh gục đối phương, bắn hạ sao đối thủ là điều nghiên lý lịch, thẩm tra nhân thân, nhận diện nhân dạng, nghiên cứu nơi ăn chốn ở, quan sát đường đi nước bước, thời gian sinh hoạt. Trong công tác siêu tra nguồn gốc này, một công việc khác, không kém quan trọng, đó là moi móc, tìm tòi  những sai trái, thiếu sót, khuyết điểm của đối phương ; ra sức bới lông tìm vết, cầy xới qúa khứ của đương sự, và của gia đình, dòng tộc đương sự, hầu củng cố hồ sơ tố giác, và nâng cao tính khả tín của cáo trạng tố gian, vu khống.
Siêu sao Hêrôđê đã thực hiện đúng quy trình, bằng triệu tập tất cả thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Kitô phải sinh ra ở đâu (Mt 2,4). Đó là bước thứ nhất của âm mưu bắn rớt Ngôi Sao Đấng Cứu Thế của siêu sao Hêrôđê. 
2.   Bầy mưu, lập kế : Ném đá giấu tay.
Lúc đầu, Hêrôđê không muốn ra mặt ngay, vì chưa biết Đấng Cứu Thế là ai, ăn ở ra sao, hoạt động thế nào, lại không muốn dân đánh giá thấp mình, nhất là ông sợ  phản ứng vội sẽ hớ, có thể gây hậu qủa bất lợi cho ngai vàng, nên chọn ném đá giấu tay, bằng bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện. Rồi vua phái các vị ấy đi Bêlem và dặn rằng : Xin qúy ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy xin báo lại cho tôi, để tôi cùng đến bái lậy Ngài (Mt 2,7-8).       
Trong thâm tâm, vua Hêrôđê đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch, đó là nắm vững tình hình Đấng Cứu Thế qua ba đạo sĩ, rồi kín đáo cho người tiêu diệt Ngài. Làm như thế, vua sẽ không mang tiếng giết Đấng Cứu Thế, cũng không phải mất công giải thích, giải trình gì với dân, bởi cho người giết nguội Đấng Cứu Thế, sau khi có thông tin, thì chẳng còn vấn đề gì phải lấn cấn, nghĩ ngợi, và ngai vàng của vua sẽ mãi bền vững, khi không còn Sao đối thủ.
3.   Sử dụng bạo lực để càn quét, truy diệt tận gốc :
Không thực hiện được thủ đọan ném đá giấu tay : giết Hài Nhi mà không ai hay biết, sau khi lấy thông tin về Hài Nhi từ ba đạo sĩ, nhưng vì sứ thần Chúa đã báo mộng cho ba vị lấy đường khác trở về, mà không trở lại Giêrusalem gặp Hêrôđê, như lời vua dặn (x.Mt 2,12), nên vua Hêrôđê đã đùng đùng nổi giận, sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bêlem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh (Mt 2,16-17).
Sử dụng bạo lực là công đọan phải đến của chiến tranh. Trong bất cứ cuộc chiến nào, cũng có ít nhất một bên gây chiến, vì lý do nào đó, đa phần vì quyền lợi. Ở đây, siêu sao Hêrôđê là người gây chiến do tham vọng bảo toàn ngai báu, và nỗi sợ bị lật đổ, truất phế, chiếm ngôi. Sự xuất hiện của Ngôi Sao lạ, mà các thượng tế, kinh sư cho vua biết đã được ghi trong sách ngôn sứ (x. Mt 2,6) đã không chỉ làm vua căm tức, mà còn cực kỳ làm hốt hoảng, lo sợ. Chính trong cơn hoảng loạn của kẻ tham vọng, gian ác, Hêrôđê đã nhẫn tâm ra lệnh giết tất cả các con trẻ vô tội ở Bêlem và toàn vùng lân cận.
Thật không tội ác nào ác hơn tội ác giết trẻ em thơ ngây, vô tội. Chúng không hề liên can đến chuyện người lớn, cũng chẳng dính dáng đến chuyện đấu đá tranh quyền, giành ngôi  giữa các vì sao. Thế mà chúng bị chết oan, sự sống của chúng bị chiếm đọat một cách quá dễ dàng, bất công, và chỉ để thoả mãn cơn tức giận, ngông cuồng và tham vọng bất chính của một con người cho mình là siêu sao.
Giáng Sinh về, cứ tưởng có hoà bình giữa Đất Trời, bình an giữa Thiên Chúa và loài người. Nào ngờ, ngay khi vừa giáng sinh làm người, Vì Sao của Ngôi Lời Thiên Chúa đã lập tức bị các vì sao trần gian, các ngôi sao phàm tục tìm cách chống phá, tiêu diệt, điển hình là siêu sao Hêrôđê đã tiên phong ra tay triệt hạ.
Thực ra chuyện ấy đâu có gì mới lạ, bởi ngay từ bình minh của lịch sử nhân loại, Ngôi Sao Thiên Chúa đã bị kịch liệt đả kích, tấn công, bởi Thiên Chúa là ngôi sao Sự Thật, mà ma qủy là Gian dối, Xảo trá, nên chúng phải vùng lên chống lại ; bởi Thiên Chúa là vì sao Yêu Thương, mà ma qủy là Ganh Ghét, Hận Thù, nên chúng phải điên cuồng tìm cách tiêu diệt ; bởi Thiên Chúa là ngôi sao Nguồn Sống, An Bình, mà ma qủy là Bạo Lực, Chết Chóc, nên chúng phải căm phẫn dùng thủ đoạn đốn hạ ; bởi Thiên Chúa là Ánh Sao hiền lành, khiêm nhường, mà ma qủy là đứa kiêu căng, hung dữ, nên chúng không ngừng lồng lộn lập mưu triệt hạ.
Là con cái của Ánh Sáng, chúng ta cần cảnh giác mưu ma chước qủy. Chúng có thể  không đủ sức xúi chúng ta làm Siêu Sao gian ác như Hêrôđê, nhưng dư sức khiến chúng ta quên mình chỉ là đầy tớ vô dụng và nhiều giới hạn của Thiên Chúa, để gieo vào chúng ta tham vọng trở thành Sao trong khi phục vụ ; ảo tưởng là Siêu Sao đang khi rao giảng Tin Mừng ; tìm cách xây dựng, mở rộng mạng lưới tương quan Siêu Sao - fan cuồng trong khi loan báo Đức Giêsu chịu đóng đinh. Ma qủy có thể bất lực để lôi kéo chúng ta chống lại Thiên Chúa, nhưng đủ sức dậy chúng ta biết lợi dụng danh Chúa để tạo  cho mình hào quang của Sao ; biết dựa vào Giáo Hội của Chúa để  xây dựng cho mình vị thế Sao ; biết luồn lách giữa lòng dân Chúa để tạo cho mình một hình ảnh Sao trên cả tuyệt vời. Và đến lúc thuận tiện, khi thời cơ cho phép, ma qủy sẽ không ngần ngại suy tôn chúng ta là Siêu Sao ngang hàng với Thiên Chúa, như chúng đã suy tôn Luxiphe, lãnh tụ, Siêu Sao bất trung, phản nghịch của chúng, khi kiêu căng làm loạn chống lại Thiên Chúa.
Ước mong Sao Giáng Sinh chiếu sáng tâm hồn mỗi người chúng ta tình yêu dịu ngọt của Hài Nhi bé nhỏ, bọc tã, nằm trong máng cỏ, là tình yêu khiêm hạ, hiền lành, đôn hậu của Ngôi Lời nhập thể muốn được ở với con người, vì yêu con người vô cùng và đến cùng.
Jorathe Nắng Tím   
    

ĐƯỢC HOÀ GIẢI VÀ ĐỔI MỚI TRONG THIÊN CHÚA LÀM NGƯỜI

Hình ảnh đổi mới để đón Đấng Cứu Thế đã được Tin Mừng Luca cực tả với lời chép từ sách ngôn sứ Isaia : Có tiếng người hô trong hoang địa : hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lối lõm, phải san cho phẳng. Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa (Lc 3,4-6). Hình ảnh ấy được thánh Phaolô, tông đồ dân ngoại khai triển cụ thể và sống động trong thư gửi giáo đoàn Êphêxô : Anh em phải cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa, là con người phải hư nát vì bị những ham muốn lừa dối, anh em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em và phải mặc lấy con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thật sự sống công bình và thánh thiện (Ep 4,22-24).     
Như thế, đợi chờ của Thiên Chúa và cũng là đòi hỏi của Ngài ở con người, khi Ngài đến trong thế giới, chính là mỗi người phải đổi mới để trở nên thụ tạo mới trong Đức Giêsu Kitô, nên niềm vui của lễ Giáng Sinh không chỉ là mừng Thiên Chúa xuống thế làm người, nhưng còn là mừng con người được tái sinh, được thanh tẩy, biến đổi, và được trở nên mới trong Đức Giêsu, Thiên Chúa làm người, như thánh Phaolô  khẳng định : Phàm ai ở trong Đức Kitô đều là thụ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới đã có đây rồi. Mọi sự ấy đều do bởi Thiên Chúa là Đấng đã nhờ Đức Kitô mà cho chúng ta được hoà giải với Người… Thật vậy, trong Đức Kitô, Thiên Chúa đã cho thế gian được hoà giải với Người (2Cr 5,17-19).  
Và niềm vui Giáng Sinh chính là con người được hoà giải với Thiên Chúa trong Đức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể. Được hoà giải với Thiên Chúa nghiã là được trở nên con Thiên Chúa (Ga 1,12), được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên (Ga 3,3), được mặc lấy con người mới, con người hằng được đổi mới theo hình ảnh Đấng Tạo Hoá (Cl 3,10), được trở nên Đền Thờ của Chúa Thánh Thần (x. 1 Cr 6,19), được là phần thân thể của Đức Kitô (x. 1Cr 6,15), khi được sống chính sự sống của Đức Kitô : Tôi sống nhưng không phải tôi sống, nhưng là Đức Kitô sống trong tôi  (x.Gl 2,20).  
1.   Được hòa giải với Thiên Chúa :
Sở dĩ con người tội lỗi được hoà giải với Thiên Chúa, vì chính Thiên Chúa giầu lòng thương xót đã muốn con người được cứu sống, và chính Ngài tự nguyện đến làm của lễ xoá tội nhân loại. Nói cách khác, không phải con người tự mình thực hiện việc hoà giải, nhưng chính Thiên Chúa đã tự hạ mình hoà giải với con người, chỉ vì thương xót con người, như thánh Phaolô đã viết : Đức Kitô đã yêu thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa (Ep 5,2), để chuộc tội nhân loại, và hoà giải con người với Thiên Chúa. Ngài là Chiên Thiên Chúa, Đấng xoá tội trần gian (Ga 1,29), là mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên (Ga 10,15), là Đấng đã phải trả giá đắt mà chuộc lấy anh em (1 Cr 6,20).
2.   Trở thành tạo vật mới :
Khi được hoà giải với Thiên Chúa, chúng ta nên một với Đức Kitô nhờ được chết như Người đã chết…, và được sống như Người đã sống lại. Chúng ta biết rằng : con người cũ nơi chúng ta đã bị đóng đinh vào thập giá với Đức Kitô, như vậy, con người do tội lỗi thống trị đã bị hủy diệt, để chúng ta không còn là nô lệ cho tội lỗi nữa (x.Rm 6, 5-7), nhưng được đổi mới theo hình ảnh Thiên Chúa (Cl 3,10), như thánh Phaolô kêu gọi các tín hữu giáo đoàn Côlôxê : Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, thánh hiến và yêu thương, nên hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau.. Và trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái : đó là mối dây liên kết tuyệt hảo. (Cl 3,12-15).                
Tóm lại, ý nghiã quan trọng nhất của Giáng Sinh, chính là chúng ta được hoà giải với Thiên Chúa trong Đức Giêsu và nhờ Đức Giêsu, Thiên Chúa làm người, và cũng nhờ và trong Đức Giêsu, chúng ta được trở nên tạo vật mới.
Nhưng để được hoà giải và trở nên tạo vật mới, Thiên Chúa đòi chúng ta phải tin ở Đức Giêsu, Ngôi Lời của Thiên Chúa : tin Ngài thương ta, tin Ngài cứu độ ta, bởi không tin Ngài là Đấng Cứu Độ, chúng ta không thể ở trong Ngài và nhờ Ngài để được hoà giải với Thiên Chúa Cha. Bên cạnh đó, chúng ta được mời gọi giã từ con người cũ, nghiã là đọan tuyệt với quá khứ tội lỗi để có thể đón nhận ơn Cứu Độ bằng mặc lấy con người mới. Ở đây, chúng ta ghi nhận một số khó khăn thường gặp trên hành trình Đổi Mới chính mình.
a.   Khó trút bỏ gánh nặng qúa khứ :
Không phải gánh nặng nào cũng dễ trút bỏ, bởi có những gánh nặng quá khứ rất đáng bỏ, cần bỏ, nhưng không dễ bỏ như gánh nặng của tình yêu đổ vỡ, gánh nặng của thất bại nghề nghiệp, gánh nặng của lầm lỡ, tội lụy, gánh nặng của ân oán, hận thù, cả những gánh nặng của uy tín bị dập vùi, danh dự bị chà đạp.
Vì khó bỏ, nên người ta khó tha thứ những yếu đuối, dại khờ, thiếu sót của mình, lại càng khó quên khuyết điểm, sai phạm, lỗi lầm của người khác. Những gánh nặng qúa khứ không được trút bỏ sẽ như những cối đá ngày đêm đè sâu, nhận chìm con người xuống vực thẳm mặc cảm đủ thể loại, và trói  chặt con người trong bất hạnh không lối thoát, để công trình hoà giải với Thiên Chúa và với tha nhân, cũng như đòi hỏi phải đổi mới bản thân trở nên bất khả thi, khi qúa khứ cứ đeo bám  như gông cùm, xiềng xích, không cho con người được hưởng bình an của hoà giải và hạnh phúc của thụ tạo mới với hình ảnh của Đấng Tạo Hoá. 
Do đó, biết và dám trút bỏ những gánh nặng qúa khứ là điều kiện cần thiết để sống ơn hoà giải và đổi mới trong Đức Giêsu, khi tin vào lòng thương xót, bao dung, nhân hậu của Thiên Chúa, Đấng tha thứ tất cả lỗi lầm, tội lụy của những ai tín thác ở Ngài. Bởi không trút bỏ gánh nặng quá khứ, chúng ta vẫn không tín thác trăm phần trăm vào lòng tốt và giá trị tuyệt đối của ơn Cứu Độ, như ngôn sứ Isaia đã tuyên sấm : Đức Chúa phán như sau : Các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa, chớ quan tâm về những việc thưở trước (Is 43,18).
b.   Khó quên những vết thương lòng :
Người ta thích khơi lại chuyện cũ đau buồn, và khoét sâu vết thương lòng ngày trước, ngay cả vết thương đã khép miệng, hoặc lâu ngày thành sẹo, mặc dù  khơi lại chỉ  thêm buồn, và khoét sâu sẽ não nề hơn. Người có khuynh hướng đào khoét vết thương qúa khứ thường bị thúc đẩy bởi khao khát thầm kín thích được mọi người  chú ý, quan tâm, khi cho nỗi đau  quá khứ của mình là kỳ công, và trầm trọng vết thương lòng mà họ coi như không bao giờ có thể liền da, rịn máu, để rồi hiện tại đang sống chỉ còn là xót xa, đắng đót, căm phẫn, uất hận, tổn thương, bất mãn, than trách, thiệt thòi. Không vượt qua được những vết thương quá khứ, không quên được những tổn thất của tâm hồn, người ta sẽ bị kẹt vào một tình huống tiêu cực dễ dẫn đến kiêu căng và thù hận : kiêu căng vì đặt cái tôi ở vị trí quan trọng mà mọi nguời phải quan tâm, và thù hận vì lòng luôn nặng trĩu với ân oán trả vay.
Vì thế, để được hoà giải và đổi mới trong và nhờ Đức Giêsu, chúng ta không thể để lòng bị choáng ngộp bởi những gánh nặng ân oán, thất bại, tội lỗi của qúa khứ, bởi Thiên Chúa cần chỗ trống trong trái tim chúng ta để cư ngụ, và tâm hồn chúng ta cần chỗ rộng để đón nhận ơn sủng của Ngài ; cần đoạn tuyệt quá khứ, để  hiện tại đón nhận ơn hoà giải, đổi mới ; cần hôm qua yếu đuối, tội lỗi được xếp lại, để hôm nay được trải ra trước lòng thương xót, bao dung của Thiên Chúa ; cần tháng ngày qua bất xứng, bất toàn được lui vào quên lãng, để chỉ còn thấy tình thương của Cha nhân hậu trên đường về hôm nay của con. Và chỉ khi nào qúa khứ tự nguyện khép lại, hiện tại mới  trở thành quà tặng hoàn hảo của ân sủng ; chỉ khi nào hôm qua không lấn sân hôm nay, hiện tại mới  được tình yêu làm tròn đầy, và có chỗ cho tương quan thiết thực giữa Thiên Chúa và tâm hồn, nhất là mới thực sự đi vào Hoà Giải với chính mình, với tha nhân và với Thiên Chúa, khi tất cả được đổi mới trong Đức Giêsu, nhờ giá máu Cứu Chuộc của Ngài. 
Giáng Sinh về với hiện tại được chúc phúc, một hiện tại cứu độ, ở đó, Thiên Chúa muốn chúng ta sống trọn vẹn và đầy đủ từng phút giây, mà không tiếc nuối qúa khứ đã huy hoàng, hoành tráng hơn hiện tại, cũng không đay nghiến, nguyền rủa qúa khứ chất chồng tội lỗi, ngổn ngang thất bại, càng không lười biếng, bi quan ở lì trong qúa khứ, như điểm đến sau cùng. Với mầu nhiệm Ngôi Lời nhập thể, hiện tại là thời điểm Thiên Chúa đến, thời gian Chúa cứu độ, cũng là cơ hội qúy giá chúng ta được hoà giải với Thiên Chúa, với anh em và chính mình. Nhờ đó, chúng ta được trở nên thụ tạo mới trong Đức Giêsu, Đấng Cứu Độ loài người.
Trước máng cỏ có Hài Nhi Giêsu, chúng ta cùng xin ơn can đảm để đọan tuyệt với quá khứ tội lỗi, và quên đi qúa khứ tội lỗi ấy, vì tin ở lòng thương xót, bao dung, nhân hậu của Đức Giêsu, Thiên Chúa làm người, bởi không đọan tuyệt và quên đi qúa khứ  của con người cũ, chúng ta khó có thể hưởng ơn Hoà Giải và Đổi Mới của Đấng đến trong thế giới để hoà giải nhân loại với Thiên Chúa, hoà giải nhân loại với nhau, và đổi mới tâm hồn mỗi người, cũng như toàn thể địa cầu.
Jorathe Nắng Tím