Ma quỷ là loài xảo quyệt tinh ranh, nên chiến thuật cám dỗ loài người của
chúng cũng rất tinh vi, khó lường.
I. Chiến thuật của ma quỷ
Người ta
lầm tưởng: ma quỷ lộ nguyên hình, nói ra tiếng để cám dỗ loài người. Chính vì
lầm tưởng, mà nhiều người bị quỷ dụ, bị ma dắt mà vẫn không hề biết, bởi biệt
tài của chúng là giấu mặt, tránh né để không bị lật tẩy, lộ diện, và hành động
theo nguyên tắc: ném đá giấu tay, vì chúng là loài gian xảo.
1. Chiến thuật giấu mặt, ẩn mình
Vì ma quỷ
biết khai thác chiến thuật lẩn mặt, tránh lộ diện, mà nhiều người không mất cảm
tình với ma quỷ, không đề phòng ma quỷ, không tránh xa ma quỷ, dù chính chúng
đang âm mưu, hay đang làm hại mình, trái lại vui vẻ giao lưu, tiếp tay làm
việc, ủng hộ ma quỷ, vì không nhận ra những khuôn mặt được
hóa trang tài tình, những cánh tay nối dài khéo giấu, và những vòi bạch tuộc
được trá hình của chúng.
Trong
sách Sáng thế, Satan đã không hiện nguyên hình thần dữ, bởi hiện nguyên hình
thần dữ, chắc chắn Evà sẽ bỏ chạy, vì Satan quá kinh tởm, gớm ghiếc, xấu xa:
bởi hiện nguyên hình quỷ dữ, Ađam sẽ bế bổng Evà, mà “bán sống bán chết” chạy,
vì ma quỷ quá kinh dị: bởi hiện nguyên hình ác quỷ, cả hai ông bà nguyên tổ sẽ
hét lớn cầu cứu Thiên Chúa, và sự thể sa ngã đã không xảy ra.
Nhưng
Satan ranh mãnh đã giấu mặt, che đậy bản chất gian xảo, lưu manh, lừa bịp của
mình để Evà, Ađam tin chúng thật thà, đáng tin: Satan đã giấu bộ mặt thật ghen
tuông, thù hận con người để Ađam, Evà không ngần ngại thân thiện, chuyện trò,
mời mọc, chia sẻ, tâm sự với hắn; Satan đã giấu sự thật bạo lực, phá hoại của
mình, để Evà tưởng hắn hiền lành, dễ thương: Satan giấu nhẹm lý lịch lưu manh,
gian ác với nghề nghiệp “lừa đảo, tố cáo, phản bội” của mình, để Evà và Ađam
tin hắn là người tử tế, có ăn học, biết điều, tử tế: Satan cẩn thận che đậy
hành tung quấy nhiễu loài người, để hai ông bà tin hắn là người hàng xóm nhân
đức, có lòng tốt đối với mọi người: Satan bọc kỹ ý đồ lôi kéo con người lún sâu
trong bất hạnh, và theo hắn xuống nơi đọa đày, trừng phạt là hỏa ngục, để
nguyên tổ loài người lầm tưởng hắn là người công chính, bác ái, vị tha. Với quyền
năng của mình, Satan đã che giấu thật kỹ, thật kín tông tích, hành tung, ý đồ
của mình, để ông bà nguyên tổ sập bẫy hắn giăng. Khả năng của Satan là giấu
mặt, giấu tay, nên có bị hắn ném đá vỡ toang đầu, sưng u trán, nạn nhân là con
người vẫn vui vẻ thân thiện với hắn, vì không biết chính hắn
là kẻ đã chủ mưu hành hung mình.
Trong Tân
ước, ma quỷ tỏ ra rất ngại nói về mình, rất sợ phải tự khai, và làm mọi cách để
che giấu hành tung. Đức Giêsu đã lấy quyền Thiên Chúa để bắt chúng phải nói về
mình, như trong trường hợp Ngài chữa người bị quỷ ám: “Người hỏi nó: “Tên ngươi
là gì?”. Nó thưa: “Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm” (Mc 5,9).
Các vị có
năng quyền trừ quỷ cũng chia sẻ chung kinh nghiệm là ma quỷ rất miễn cưỡng phải
nói ra bất cứ điều gì liên quan đến chúng, đặc biệt là tên của chúng. Đối với
ma quỷ, tiết lộ về mình là một thất bại thê thảm. Ngay cả khi đã bị bắt buộc
nói tên mình, chúng vẫn bực bội, khó chịu nếu phải nhắc lại. Việc làm khó khăn
nhất của nhà trừ quỷ là bắt cho bằng được ma quỷ phải nói, dù chúng không muốn
nói, tránh né phải nói. Phải biết tên nó là gì, có bao nhiêu đứa đang ở trong
nạn nhân, chúng nhập vào người này bằng cách nào, chúng định ở bao lâu, tại sao
chúng nhập vào… là những câu hỏi nhà trừ quỷ luôn ép buộc ma quỷ ẩn mình trong
nạn nhân phải trả lời.
Có những
tên quỷ ương ngạnh, cứ lì lợm, im thin thít. Có những tên quỷ ma le hơn tìm
cách đánh lạc hướng, làm chia trí nhà trừ quỷ bằng nói những chuyện vu vơ,
không liên quan. Cũng không thiếu những tên quỷ hung dữ cố tình ra oai để đe
dọa nhà trừ quỷ bằng vật nạn nhân nằm sõng sượt trên đất, bất tỉnh như chết
rồi… Nói chung, ma quỷ rất ngại phải tự khai lý lịch, tự nói về mình, tự thú
việc làm gian ác, tự kiểm điểm hành vi phá hoại, bởi bản chất của ma quỷ là gian dối, và giấu mặt, ẩn mình là độc chiêu quen thuộc của tên
xảo trá, lưu manh.
Vì thế,
chúng ta không lạ gì, khi luật bảo mật, không được tiết lộ bất cứ thông tin nội
bộ nào ra ngoài, và phải tuyệt đối tránh để bị người khác phát hiện luôn là
luật vàng của các hội kín phò ma quỷ, hoạt động dưới quyền ma quỷ, được ma quỷ
hỗ trợ. Làm theo lệnh của chúng, những hội kín này áp dụng độc chiêu giấu mặt,
tránh xuất hiện nguyên hình để bảo mật tuyệt đối mọi âm mưu đen tối làm hại con
người. Nhờ giấu mặt, tránh lên tiếng, và giữ bí mật, ma quỷ và những người theo
chúng cám dỗ dễ dàng những người chung quanh mà không mấy vất vả, khó nhọc.
Các nhà
trừ quỷ cũng chia sẻ: khi bắt đầu trừ quỷ, ma quỷ cố gắng hết sức để không bị
phát hiện, hay ít nhất là che giấu bao nhiêu có thể mức độ trầm trọng của việc
nó làm. Ma quỷ cố làm cho người ta thấy “không phải hắn, không phải việc của
hắn làm, không phải tai họa do hắn gây ra”. Và nếu không phải hắn, tức là Thiên
Chúa đã tạo nên sự dữ, khốn khó, bất hạnh này cho con người. Là tên tố cáo gian
xảo, ma quỷ sẽ cáo gian, đổ tội cho Thiên Chúa những việc làm gian ác của
chúng, hầu làm cho con người bực bội, oán trách Thiên Chúa, đồng thời mất niềm
tin, mất niềm hy vọng và tình yêu ở Thiên Chúa là mục tiêu cuối cùng của ma
quỷ.
Đây cũng
là cách tốt nhất để chúng ta phân biệt được đâu là ma quỷ, đâu là việc của ma
quỷ, và những vấn đề thuộc phạm vi tâm lý, như tâm bệnh… bởi ma quỷ thì luôn
che đậy, giấu giếm, và làm hết sức có thể để ẩn mình, trong khi người bị bệnh tâm thần thì ngược lại rất muốn người khác chú ý, quan
tâm đến mình, nên có gì nói hết.
2. Chiến thuật “ném đá giấu tay”
Người
công chính không làm bất cứ điều gì mờ ám, chỉ ma quỷ và những người đi theo
chúng mới xài chiến thuật “ném đá giấu tay”, nghĩa là chính mình chủ mưu, hành
động, nhưng lại dùng tay người khác, đội lốt kẻ khác. Ma quỷ không chỉ là loài
xảo quyệt, mà còn là hạng trơ trẽn, trâng tráo, táo tợn, nên chẳng lạ gì khi
chúng làm đủ điều gian ác, mà vẫn kênh kiệu khoe khoang “bàn tay sạch, không
vấy máu”: khi dẫn con người cùng ngụp lặn với chúng trong vũng bùn sa đọa, trác
táng, mà vẫn vênh váo “chính chuyên, trong sạch”: khi giăng bẫy giật sập danh
dự, uy tín, sự nghiệp, tương lai của người khác, mà vẫn giả vờ phẫn nộ lên án
bạo lực, kết án người thiếu bác ái, từ tâm. Ma quỷ rất khéo giấu bàn tay lông
lá vấy máu bằng dùng bàn tay nối dài của người khác: khéo “đánh bùn sang ao” và
lấp liếm tội ác của mình bằng vỏ bọc tuyệt vời.
Vấn đề
của chúng ta là ma quỷ dùng bàn tay ai để nối dài bàn tay chúng? Khuôn mặt ai
để che giấu bộ diện nham hiểm, ác ôn của chúng? Trái tim ai để ghen ghét, hận
thù? Trí óc ai để sáng kiến những trò độc ác, dã man? Tài năng của ai để không
ngừng đáp ứng những đòi hỏi của thời đại cho mục đích diệt vong của chúng?
II. Ma quỷ cần con người
Ma quỷ
một đàng vì thuộc loài thụ tạo thiêng liêng, nên không có thân xác như con
người, đàng khác, vì muốn giấu kín lý lịch hành tung, nên
không hoạt động một mình, mà cần đến con người, vừa là đối tượng để cám dỗ, vừa
là phương tiện để cám dỗ. Sự ma mãnh của ma quỷ đã biến con người thành lý
hình, đao phủ của con người. Chúng không bận tâm phải xuất đầu lộ diện, nhưng
xúi bẩy để con người tự xử, tự hành hạ, tiêu diệt lẫn nhau.
1. Ma quỷ chiêu dụ cộng tác viên
Vì mục
đích của ma quỷ là lôi kéo nhiều bao nhiêu có thể, trong một thời gian nhanh
nhất người đi theo chúng, nên ma quỷ tận dụng mọi điều kiện, phương tiện của
chúng và của loài người để thực hiện mục đích đen tối. Chúng biết: dùng chính
con người để cám dỗ con người là độc chiêu, thượng sách, bởi con người dễ tin
nhau hơn tin quỷ, dễ nghe nhau hơn nghe quỷ, dễ đua chen, bắt chước, ganh tị
nhau hơn ganh tị, bắt chước, đua chen với quỷ. Người với nhau, dù sao cũng dễ
dàng, thuận lợi!
Cần con
người để cám dỗ con người, ma quỷ phải chiêu mộ cảm tình viên, ứng viên, thành
viên…, nghĩa là từng giai đoạn dẫn đến từng mức độ, cho đến khi nào con người
bán hẳn linh hồn, nhường hẳn quyền sử dụng đời sống của họ cho ma quỷ. Bằng
nhiều cách khác nhau, ma quỷ làm cho con người bắt đầu bằng có cảm tình, rồi
thán phục, ngưỡng mộ, say mê, thần tượng, chết sống với chúng, hoàn toàn làm
theo lời chúng, và hy sinh đến cùng vì chúng. Ở đây, chúng ta chỉ có khả năng
nêu ra một vài độc chiêu mộ quân của ma quỷ, nhưng đó chỉ là những chiêu chúng
ta thấy được. Chúng còn vô số các chiêu độc khác, tinh vi, mới mẻ, hiện đại hơn
gấp bội:
Vì có gốc
gác là thiên thần thiêng liêng, quyền lực, Satan vẫn giữ bản tính thiêng liêng
của mình, nên vẫn có thể ban một số năng lực, làm một số điềm thiêng dấu lạ cho
những người đi theo hắn. Là kẻ dối trá, xảo quyệt, Satan làm cho người lãnh
nhận quà tặng của hắn sung sướng, hân hoan như nhận được hồng ân vô cùng cao
quý, nhưng thực chất những món quà của Satan ban chỉ là tai ương, đổ vỡ, khổ
sở, bất hạnh mà người theo hắn và nhận của hắn sẽ khám phá không lâu sau.
Vì là
loài thiêng liêng, nên ma quỷ biết con người đang cần gì, đang ở trong hoàn
cảnh nào: Người bị xiết nợ, thì ma quỷ đề nghị tiền: người thất tình, bị vợ bỏ,
bồ đá, thì ma quỷ hiến kế tán tỉnh người yêu trở về: người đang tranh giành với
đồng nghiệp chức tước, ma quỷ không bỏ lỡ cơ hội đưa ra một phương án hành động
trăm phần trăm sẽ đem lại chiến thắng.
Đừng coi
thường ma quỷ, vì chúng có quyền lực, và làm được “những việc kỳ lạ”, mà chúng
ta cứ ngỡ đó là những đặc sủng của Thánh Linh. Ma quỷ có thể cho người theo nó
tài chữa bệnh nan y cách lạ lùng, hữu hiệu: có thể làm cho chồng bỏ vợ phải trở
về, và nhiều việc khác thường.
Kinh
thánh cho chúng ta thấy: ma quỷ có thể làm những việc phi thường, chẳng khác gì
việc phi thường của Thiên Chúa, như các phù thủy đã bắt chước Môsê làm phép lạ
trước triều đình Pharaon: “Đức Chúa phán với Môsê và Aharon rằng: “Nếu Pharaon
bảo các ngươi: Hãy làm một phép lạ xem, thì ngươi hãy nói với Aharon: Anh cầm
cây gậy của anh, ném xuống trước mặt Pharaon, và gậy sẽ hóa
thành một con rắn to”. Ông Môsê và Aharon liền đến với Pharaon và làm như Đức
Chúa đã truyền. Ông Aharon ném cây gậy của mình xuống trước mặt Pharaon và bề
tôi của vua: gậy hóa thành một con rắn to. Pharaon cũng triệu các hiền sĩ, pháp
sư đến; và các phù thủy Ai cập cũng dùng phù phép của mình mà làm như vậy: mỗi
người ném cậy gậy của mình và gậy hóa thành một con rắn to” (Xh 7,8-12).
Nếu Môsê
và Aharon đã làm theo lời của Thiên Chúa, dựa vào quyền năng Thiên Chúa, và gậy
của Aharon đã hóa thành con rắn to, thì các phù thủy Ai cập đã làm theo lời của
ai, dựa vào quyền lực của ai? Tất nhiên các phù thủy không thể dựa vào quyền
năng và làm theo lời Thiên Chúa của Môsê, và điều dễ hiểu là họ đã dựa vào
quyền lực của ma quỷ. Điều đó chứng tỏ rằng: ma quỷ ban cho con người một số
quyền lực của chúng để thực hiện một số việc lạ lùng. Nhưng có một chi tiết rất
quan trọng, đó là: “Gậy của Aharon đã nuốt gậy của họ” (Xh 7,12), tức gậy của
phù thủy, để nói lên uy quyền tối thượng của Thiên Chúa.
Tiếp theo
là phép lạ “nước biến thành máu” Môsê và Aharon đã làm như Thiên Chúa truyền:
“Ông Aharon giơ gậy lên và đập nước sông, trước mặt Pharaon và bề tôi của nhà
vua. Tất cả nước sông liền biến thành máu. Cá dưới sông bị chết, sông ra hôi
thối, và người Ai cập không thể uống nước sông được nữa: trong cả nước Ai cập
chỗ nào cũng có máu. Nhưng các phù thủy Ai cập cũng dùng phù phép của mình mà
làm như vậy” (Xh 7,20-22).
Trong Công vụ Tông đồ đã kể câu chuyện một người
đầy tớ gái có khả năng biết trước, thấy trước nhiều chuyện, mà người ta gọi là
khả năng thấu thị: nhờ vậy đã đem lại nhiều lợi nhuận cho chủ của cô. Đây là
một quà tặng của Satan ban cho cô, khi Satan ở trong cô. Khả năng phi thường đó
đã biến mất khi Phaolô trừ quỷ ra khỏi cô. Nhưng cũng vì thế, Phaolô và Xila đã
bị bắt giam, vì ông chủ của đầy tớ có khả năng thấu thị nhờ ma quỷ này đã tố
cáo Phaolô gây mất trật tự công cộng (x. Cv 16,16-24).
Tóm lại,
ma quỷ có thể chiêu quân bằng ban cho những người này khả năng làm được những
việc phi thường, đem lại nhiều lợi nhuận, của cải, bổng lộc, thành công, chức
tước, ảnh hưởng, danh vọng, địa vị xã hội. Nhiều người rất thành công, vì chấp
nhận làm việc cho ma quỷ; nhiều người rất thành đạt, vì nhận ma quỷ là quân sư,
quan thầy; nhiều người gây được uy tín, vì có ma quỷ chống lưng; nhiều người có
ảnh hưởng lớn và rộng, vì có ô dù của ma quỷ; nhưng tất cả đều phải trả chung
một giá, cái giá rất đắt, đó là phải thuộc về chúng trọn vẹn. Thuộc về chúng có
nghĩa là thuộc về sự dữ, tội ác; thuộc về hàng ngũ chống lại Thiên Chúa là sự
sống, tình yêu, sự thật, và an bình; thuộc về lực lượng của tối tăm luôn săn
lùng các linh hồn cho vương quốc hỏa ngục.
b. Đe dọa, trấn áp
Ma quỷ là
loài xảo quyệt, tráo trở, nên đổi mặt liên tục. Chúng vừa ngon ngọt dỗ dành,
vừa đe dọa, trấn áp, làm cho người ta sợ phải đi theo. Nếu có người đi theo ma
quỷ vì được ma quỷ rủ rê bằng ban quà tặng, cho nhiều may mắn,
thành công, thì cũng có người đi theo chúng vì bị chúng đe dọa, trấn áp.
Là loài
gây sự dữ, tìm bất hạnh cho con người, ma quỷ không trân trọng tự do và quyền
lợi của mỗi người, cũng như không đếm xỉa gì đến nỗi đau, nỗi khổ của con
người, nhưng chỉ tìm cách can thiệp vào đời tư của người khác một cách lố bịch,
trơ trẽn để con người phải nhượng bộ, thúc thủ đi theo. Đó là lý do chúng không
ngượng ngùng dùng quyền lực tối tăm của mình để đe dọa con người, cho đến khi
con người buông tay, bỏ cuộc và đành nhắm mắt đi theo chúng. Không thiếu những
người đã bị ma quỷ quấy nhiễu, nhưng đã không đủ kiên cường chống lại đến cùng,
để rồi phải thua cuộc và đau khổ đầu hàng chúng.
Ma quỷ có
quyền lực làm cho con người thành công khi o bế, quyến rũ, mua chuộc con người,
và chúng cũng dùng quyền lực để làm con người thất bại, khi giở quẻ đe dọa,
trấn áp, làm con người hoảng sợ và đi theo. Nói chung, cách nào để con người từ
bỏ Thiên Chúa đi theo chúng, thì ma quỷ đều khai thác, tận dụng, nên sẽ có lúc
chúng ngọt ngào, êm ái, dễ thương, nhưng cũng có lúc chúng dữ tợn, hung bạo,
nạt nộ, thách thức. Tất cả chỉ là chiến thuật tùy thời, tùy hoàn cảnh, và tùy
đối tượng.
Ma quỷ thường tấn công vào những lãnh
vực:
Sức khỏe
Khi chúng
có quyền gây rối loạn tâm thần, và những chứng bệnh thể lý. Có những cơn đau
đớn không căn cớ, siêu âm thì không thấy gì, nhưng chạy đến
Thánh Giá và cầu nguyện thì cơn đau biến mất.
Tình cảm
Ma quỷ có
thể gây những xích mích, đụng độ vô cớ, vô duyên giữa vợ chồng, cha mẹ - con
cái, anh chị em. Chúng tạo hiểu lầm, mâu thuẫn, đào sâu hố chia rẽ, bất hoà, vì
những lý do “chẳng đâu vào đâu” giữa những người thương yêu nhau, với mục đích
làm đổ vỡ lứa đôi, tan nát gia đình, gẫy vụn tình huynh đệ, nát bấy lòng nhân
ái.
Công việc làm ăn, nghề nghiệp
Có những
người tự nhiên làm ăn thua lỗ, dẫn đến khánh kiệt, phá sản, vì những lý do
“chẳng ra làm sao”. Ma quỷ tạo những nghi ngờ, vô trách nhiệm, lười biếng, trộm
cắp, bất tín, bất trung trong hàng ngũ nhân viên, cộng sự viên thân cận, đối
tác để phá nát bầu khí thân thiện, trong sáng và trung tín trong công sở, kinh
doanh. Mục đích của ma quỷ là làm cho không ai tin ai, không ai thương ai,
không ai tôn trọng ai, ngược với giới luật yêu thương của Thiên Chúa.
Niềm vui sống
Ma quỷ
làm con người tự nhiên cảm thấy chán đời, không muốn sống, và bất mãn với chính
mình và mọi người. Tình trạng rút vào vỏ ốc cô độc là hiện tượng thường gặp
trước khi ma quỷ đẩy con người đến chán nản, tuyệt vọng là điểm mà ma quỷ muốn
con người đặt chân tới. Chính ở điểm tuyệt vọng mà con người sẽ tự hủy diệt
mình, vì không tìm được cho mình một lẽ sống.
Tóm lại, khi cần bắt con người đi theo, ma quỷ có
thể sử dụng chiến thuật đe loi, nạt nộ, làm áp lực bằng gây thiệt hại, tổn thất
trong những lãnh vực vừa kể, cốt để con người khiếp sợ quyền lực của chúng mà
ngoan ngoãn đi theo, làm tay sai cho chúng. Như thánh Gióp, nhiều vị thánh đã
bị ma quỷ kiếm chuyện, quấy nhiễu, hành hạ, vì các ngài tín trung phụng thờ
Thiên Chúa. Thái độ kiên trung bám chặt Thiên Chúa đã đánh bại mọi tấn công của
ma quỷ, và chiến thắng luôn thuộc về những ai ngước nhìn Thánh giá và kêu cầu
danh thánh Giêsu, Danh thánh mà khi nghe, tà thần phải chạy trốn, ma quỷ phải
khiếp run.
c. Gây bất mãn để con người tự nguyện bỏ Giáo hội
Giáo hội
là nhà của Thiên Chúa, trong nhà này, con người được bảo vệ, yêu thương, chăm
sóc; trong nhà này, con người ở với Thiên Chúa là Cha nhân hậu, giàu lòng
thương xót, và con người chẳng phải thiếu thốn gì. Nói cách khác, Giáo hội là
Đức Giêsu, Đấng ở lại với loài người cho đến tận thế để cứu độ mọi người. Vì
thế, ma quỷ cần gây hấn, chống Giáo hội để triệt tiêu nguồn ơn cứu độ là Đức
Giêsu mà chúng luôn căm thù.
Là mục
tiêu chống phá của ma quỷ, Giáo hội bị ma quỷ khiêu khích, quậy phá bằng mọi
cách có thể. Một trong những chiến thuật là gây bất mãn trong lòng người tín
hữu đối với Giáo hội để họ tự ý rời bỏ Giáo hội. Gây bất mãn bằng khơi dậy
những mâu thuẫn nội bộ, bôi bác những thiếu sót, khuyết điểm, yếu đuối của
những người lãnh đạo, tạo hiểu lầm, đố kỵ giữa đồng đạo với nhau, để làm lòng
người tín hữu sôi sục bất bình, bất hòa, bất mãn dẫn đến bất
kham, bất tuân phục, bất trung, bất nghĩa.
Ma quỷ
cần đánh Giáo hội, đó là điều Đức Giêsu đã cảnh báo các môn đệ: “Người ta sẽ
nộp anh em, khiến anh em phải khốn quẫn, và người ta sẽ giết anh em: anh em sẽ
bị mọi dân tộc thù ghét vì Danh Thầy” (Mt 24,9), nhưng đồng thời, Ngài cũng
trấn an: “Thầy ở với chúng con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20), để quỷ hỏa
ngục có muốn đánh phá, Giáo hội thầy xây trên tảng đá Phêrô cũng không hề hấn
gì (Mt 16,18).
2. Ma quỷ dùng những người tình nguyện theo
chúng
Đến đây
chúng ta đồng ý với nhau: ma quỷ có thể làm được một số “điềm thiêng dấu lạ” để
lòe con người, nhưng chúng không có quyền can dự vào ý chí tự do của con người,
cũng như không được quyền lấy đi sự sống của con người. Điều này có nghĩa:
Quyền quyết định tối hậu vẫn thuộc về con người, và mỗi người vẫn có toàn
quyền, và khả năng để từ chối lời mời mọc đi theo chúng, hay từ khước sợ hãi
chúng khi chúng ép buộc phải đi theo. Thiên Chúa không để con người bị cám dỗ
vượt sức, và luôn ban dồi dào phương tiện, vũ khí thiêng liêng là ơn sủng do
việc cầu nguyện, lãnh nhận các bí tích, gắn bó với Giáo hội, kết hợp với Đức
Giêsu là Đường, Sự Thật, Sự Sống, Tình Yêu, và Hạnh Phúc thật.
Như thế,
ma quỷ không tự ý sử dụng con người theo ý chúng, không tự ý chiếm hữu trái
tim, trí óc, đôi tay con người để thực hiện công việc của chúng, vì chúng không
có quyền gì trên tự do chọn lựa của con người, và chỉ khi con người tự do chấp
thuận đi theo chúng, tự nguyện làm tay sai cho chúng, tự
mình đầu quân làm cánh tay nối dài của chúng, và tự ý nhận làm công việc của
chúng thì ma quỷ mới thực hiện được ý đồ “đội lốt con người, mượn tay con
người” để hành động chống lại Chân - Thiện - Mỹ, chống lại chính Thiên Chúa,
Đấng Chủ Tạo yêu thương.
Và đây là
danh sách những người hoặc toàn tâm toàn ý theo ma quỷ, hoặc miệng nói không
theo, nhưng theo chúng trong đời sống:
a. Những người bị ma quỷ mê hoặc
đã tự nguyện bán linh hồn cho chúng
Không
thiếu những người vì cần thành công, thành đạt, thành danh trong đời sống, đã
để đời mình trong tay ma quỷ, và cho ma quỷ được toàn quyền sử dụng đời sống đó
cho mục đích phá hoại của chúng. Như Giuđa vì thấy cơ đồ Cứu Thế của Thầy mình
suy sụp, đổ vỡ, đã hướng về thành công của thần dữ, khi thấy sức mạnh của thế
gian nổi lên như cuồng phong những ngày cuối đời Thầy mình. Ma quỷ đã chiếm cứ
linh hồn ông ngay khi ông sợ sức mạnh của thần dữ, và tự nguyện bỏ Thầy đi theo
ma quỷ đón gió, chờ thời. Nhưng kết quả đã không như Giuđa ước mơ: ma quỷ đã
dùng ông, và đã bỏ ông ngay sau đó. Ông chỉ nhận ra mình là “miếng chanh đã bị
vắt kiệt”, khi các thượng tế trả lời: “Can gì đến chúng tôi. Mặc kệ anh!” (Mt
27,4), khi ông đem ba mươi đồng, giá bán Thầy trả lại cho họ.
Người ta
tự nguyện bán linh hồn cho ma quỷ có thể vì cần sự trợ giúp tức khắc của chúng,
có thể vì bất mãn Giáo hội, căm thù Đức Giêsu, có mâu thuẫn với người của Hội Thánh: cũng có thể vì không biết bám víu vào ai, chạy đến
nơi nào trong cơn thử thách, thất vọng. Ma quỷ rất ma mãnh. Chúng biết lúc nào
là thời điểm thuận tiện để đánh gục lòng trông cậy, niềm tin tưởng, phó thác của
con người ở Thiên Chúa.
Những
người tự nguyện làm cánh tay nối dài của ma quỷ được chúng o bế khi họ làm đúng
theo ý chúng: nhưng khi việc đã xong, họ sẽ không còn được sủng ái, nhưng ma
quỷ sẽ đẩy họ đến chỗ tự diệt, bởi ở ma quỷ chỉ có sự dữ, tai ương, bất hạnh,
nên hạnh phúc ở chúng là nhất thời, tình yêu là giả dối, niềm vui là trá hình,
tương lai là “bánh vẽ”. Và người ta không thể tìm thấy điều gì tốt đẹp ở chúng
ngoài đau khổ, chết chóc, hình phạt đời đời.
Trong xã
hội hôm nay có những hội kín gồm những người tự nguyện đi theo ma quỷ làm tay
sai cho chúng. Họ là thành viên của những hội do Satan chỉ đạo, với duy nhất
mục đích chống phá Thiên Chúa, làm hại con người. Những hội Tam Điểm, Đạo Binh
Satan, Kỷ Nguyên của Satan là những hội “nửa hở nửa kín” có nhiều hoạt động
kịch liệt chống phá Đức Giêsu và Giáo hội của Ngài. Bên cạnh là những hội kín
trăm phần trăm với điều lệ gắt gao, bó buộc thành viên của Hội phải toàn tâm,
toàn ý, toàn lực làm việc cho chúng trong công cuộc tàn phá thế giới loài người,
như hội “Chúng ta phải đóng đinh Giêsu một lần nữa”, “Giáo hội, kẻ thù của văn
minh nhân loại”, “Lễ đen của Satan”.
Khi dùng
tay con người, ma quỷ thoải mái che giấu mặt thật gian ác, nham hiểm của mình
và giữ bàn tay mình thật sạch, dù đã bê bết nhuốm máu người
vô tội, bởi đã có tay loài người nhuốm máu đồng loại thế cho.
b. Những người miệng nói không
theo ma quỷ, nhưng theo chúng trong đời sống
Đám người
này không ít, vì không phải dấn thân, lộ mặt, mang tiếng “theo ma quỷ”, vì
miệng họ luôn bai bải khước từ ma quỷ, nhưng trong thực tế, bất cứ công việc
nào ma quỷ nhờ đến, họ cũng sẵn lòng làm. Họ là những người hữu thần trên lý
thuyết, nhưng vô thần trong đời sống, nhận có Thiên Chúa trên môi miệng, nhưng
trong đời thường thì quy phục, tôn thờ ma quỷ và ủng hộ công việc của chúng.
Nhiều nhà độc tài khét tiếng như Hitler, Mussolini... chủ trương diệt chủng,
sát hại đồng loại thuộc hàng ngũ này, khi mạnh miệng tuyên xưng mình có đạo,
tôn thờ Thiên Chúa, nhưng trong đời thường họ là những đồ tể giết người không
gớm tay. Còn rất nhiều những người đi theo ma quỷ trong đời sống, mà người ta
khó có thể nhận ra lý lịch, tung tích theo ma quỷ của họ. Họ có thể là những
người nhân danh nhân quyền để kín đáo hạ bệ Thiên Chúa, nhân danh con người để
đốn hạ Đấng đã tạo nên con người. Những tiên tri giả, những kẻ cướp chiên đội
lốt mục tử, những sói dữ trá hình len lỏi giữa đàn chiên, tất cả đều là những
người theo ma quỷ, mà miệng cứ huyênh hoang thuộc về Giáo hội, đi theo Đức
Giêsu.
c. Những người thực dụng “làm tôi hai chủ”
Những
người này có khuynh hướng sống thực dụng: Bên nào mạnh, phe nào có lợi thì
theo, nên lúc theo Chúa, khi theo Quỷ, tùy mức độ lợi nhuận kiếm được từ Chúa,
từ Quỷ.
Đời sống
của họ cũng lấp kín bằng thờ thánh, lễ lạy, kinh sách, nhưng cùng lúc họ cũng
góp mặt trong sinh hoạt của bóng tối như tin ma thuật, ngồi cốt lên đồng, chơi
bùa ngải, bói toán, tin kiêng dị đoan. Những hành động “theo ma quỷ” này thường
được họ coi là “không quan trọng, vì không chối bỏ đức tin: không ảnh hưởng đến
cộng đoàn, vì có tính cá nhân, và không đụng chạm đến uy tín của Giáo hội. Nghĩ
và chủ trương “lập lờ” giữa Chúa và Quỷ như vậy là sai, và ngụy biện, vì những
lý do sau đây:
Khi nhận
lãnh Bí tích Rửa tội, chúng ta không những tuyên xưng từ bỏ ma quỷ, mà còn khẳng
định từ bỏ tất cả những việc làm của chúng, khước từ tất cả những công việc
thuộc bóng tối, không đến từ Thiên Chúa là Ánh Sáng: bởi không đến từ Thiên
Chúa chắc chắn phải thuộc vùng phủ sóng của ma quỷ, chịu ảnh hưởng của chúng,
do chúng gián tiếp hay trực tiếp can thiệp.
Vì thế,
người tín hữu dấn thân vào những việc ma thuật như kể trên là làm tôi hai chủ,
điều mà Thiên Chúa không chấp nhận.
● Kinh
Thánh luôn cảnh báo chúng ta chống lại mọi việc làm của ma quỷ, và ma thuật
dưới bất cứ hình thức nào, cũng là một trong những phương tiện thông dụng nhất
ma quỷ dùng để trói buộc con người, làm con người phải lệ thuộc chúng, trở
thành nô lệ của chúng, và từ đó dẫn đến việc thờ lạy chúng.
· Những
người thực hành ma thuật luôn tự tin quá đáng mà nghĩ rằng: Họ có thể điều
khiển được những quyền lực của bóng tối, nhưng trong thực tế, họ mới là nạn nhân đáng thương bị quyền lực ma quỷ điều khiển, khống chế.
· Những
người tham gia sinh hoạt ma thuật cũng nghĩ rằng họ làm chủ cả sự thiện sự ác,
điều khiển được cả người chết, người sống như khi gọi hồn. Thực ra, họ chỉ là
tay sai đắc lực của ma quỷ trong việc phá hoại, bởi khi tách rời khỏi Thiên
Chúa sẽ chẳng còn sự gì là tốt đẹp, thánh thiện, hạnh phúc, bình an, hoan lạc.
Chính khi thực hành những trò ma thuật này, họ được nhiều danh dự, vinh quang,
lợi nhuận, và khi đó ma quỷ thì thầm vào tai họ: “Nếu anh thờ lạy tôi, tôi sẽ
cho anh tất cả” (Lc 4,6-7), như hắn đã cám dỗ Đức Giêsu trong hoang địa khi
xưa.
· Quả thực,
người ta đi xem bói, gặp thầy phù thủy, tìm người lên đồng gọi hồn là để biết
trước tương lai, thấy trước chuyện sắp xảy đến. Đó không chỉ là mê tín, dị
đoan, lạc hậu, ngớ ngẩn như nhiều người thường lạc quan đánh giá thấp. Trái
lại, tất cả những sinh hoạt này đều cậy nhờ quyền lực của ma quỷ để gây ảnh
hưởng, trục lợi và trói buộc người nhẹ dạ vào dây xích vô hình mà không sao
thoát ra được, bởi ma quỷ đã lợi dụng những cơ hội này để làm con người lìa xa
Thiên Chúa, và dẫn con người vào đường phản nghịch như chúng.
· Một dấu
hiệu không thể chối cãi mà chúng ta thường gặp nơi những người có thói quen
thực hành ma thuật là họ cảm thấy dị ứng với tất cả những gì là thánh thiêng
như cầu nguyện, thánh lễ, nhà thờ, giáo xứ, ảnh tượng, thay vào đó là đời sống
luân lý của họ ngày càng xuống dốc, và tinh thần của họ
không còn phấn khởi, vui tươi.
· Một dấu
chỉ khác nữa, đó là tâm trạng luôn lo âu, xao xuyến trước mọi biến cố xa gần,
đã xảy ra hoặc chưa tới. Họ trở nên sợ sệt, nhát đảm, không tin tưởng, không
phó thác, không lạc quan, không hy vọng, không nghị lực phấn đấu.
● Thiên
Chúa ban cho chúng ta quyền năng chống chọi và trừ khử ma quỷ, vì chúng là
những tên gian ác chuyên gieo cỏ lùng trong ruộng lúa thiêng liêng. Giữa người
tín hữu và ma quỷ không có đồng điểm, cũng không thể thương lượng, điều đình,
nên chấp nhận công việc của chúng là đi ngược ơn gọi Kitô hữu, phản bội Đức
Giêsu khi mở lối, dẫn đường cho chúng xâm nhập làm hại đời sống thiêng liêng.
● Giáo hội
là Mẹ luôn khuyến cáo con cái không được tham vấn Satan dưới bất cứ hình thức
nào, cả những cuộc lên đồng gọi hồn người thân về để hỏi han cũng bị nghiêm
cấm, bởi chúng ta không được dính dáng đến bất cứ công việc nào của ma quỷ, và
không được tin ở những lời chỉ bảo của ma quỷ, vì ở ma quỷ, tên Gian Ác, Xảo
Quyệt đang bị Thiên Chúa trừng phạt không có bất cứ một điểm cỏn con tốt đẹp,
ích lợi nào cho con người.
● Giáo hội
cũng khuyến cáo chúng ta không được phiêu lưu đi vào địa hạt của kẻ thù là ma
quỷ, vì chúng ta sẽ rơi vào vòng quyền lực của chúng, dù là chúng ta hành động
theo ý hướng tốt lành, ngay cả với đức tin, vì ma quỷ tinh
ma hơn chúng ta, và chúng có đủ mưu chước để cầm chân, trói buộc chúng ta, nếu
chúng ta lạc sâu vào sào huyệt của chúng. Đàng khác, đối với ma quỷ, không gì
hay hơn là tránh xa, và tuyệt đối không lân la, thân thiện với chúng.
● Các Đức
Giáo hoàng, đặc biệt Đức Chân phước Giáo hoàng Phaolô VI trong diễn từ ngày
15.11.1972 đã nhắn nhủ: Satan là kẻ thù đáng kinh tởm, và gian ác nhất của
chúng ta. Hắn sẽ mãi mãi như thế cho đến tận thế. Nó sẽ dùng mọi trí năng và
quyển lực của mình để cản trở kế hoạch của Thiên Chúa, Đấng muốn cứu độ mọi
người. Sức mạnh của chúng ta là Thánh Giá, Mình Máu thánh, các thương tích của
Đức Giêsu Kitô, sự vâng phục Lời Ngài và Hội Thánh của Ngài.
Tuy thế,
cũng có một số người được Thiên Chúa ban ơn đặc sủng chữa bệnh, ngoại cảm, thấu
suốt tâm hồn người khác như trường hợp cha thánh Piô Năm Dấu thánh. Những vị
này phải là những người say mê cầu nguyện, bác ái, khiêm tốn, yêu mến và vâng
phục Giáo hội, và công việc của các vị ấy hoàn toàn vô vị lợi, không thù lao,
lợi nhuận, nhưng toàn tâm toàn ý phục vụ cộng đoàn.
d. Những người thờ ơ, nguội lạnh,
không lãnh nhận các Bí tích
Số đông
nguội lạnh, bỏ cầu nguyện, không đến nhà thờ dâng lễ và biếng lười chịu các Bí
tích cũng là thành phần được ma quỷ đặc biệt chiếu cố. Chúng chiếu cố thành
phần này, vì họ không được trang bị sức mạnh của Đức Tin, Đức
Mến, Đức Trông Cậy là ba nhân đức đối thần rất quan trọng cho đời sống thiêng
liêng. Vì thế, họ rất yếu đuối, nhu nhược, nên làm họ nghiêng ngả, sa ngã vào
tội lỗi, kéo họ ra khỏi nhà Giáo hội, đẩy họ vào tử lộ hỏa ngục là điều không
mấy khó đối với Satan. Thiếu ơn Chúa, không có ơn trợ giúp của các thánh trên
trời, và ở ngoài sức mạnh hiệp thông của Giáo hội, tâm hồn người nguội lạnh sẽ
không thể đứng vững trước sức tấn công luôn vũ bão của ma quỷ.
Với những
người này, ma quỷ không mất công nhiều, vì họ như những cơ thể mất sức đề
kháng, nên vi trùng nào cũng có thể đánh gục. Không có ơn Chúa, ma quỷ chỉ việc
cám dỗ, và họ sẽ ngả theo.
Tóm lại,
ma quỷ không thể hoạt động một mình, nhưng cần đến con người, những con người
tự nguyện đi theo làm tay sai, nô lệ chúng: những người sợ hãi nên bám gót phục
vụ chúng: những người nửa vời, “hâm hâm, không nóng không lạnh” nghiêng ngả
đồng lõa với chúng; những người bất mãn đi theo chúng để trả thù người của Giáo
hội. Nhiều dạng người, nhiều hạng người, tất cả đều bị chúng lừa phỉnh lao mình
vào hoạt động tội lỗi, phá hoại theo chỉ thị, đường lối, kế hoạch gian ác. Càng
đông người đi theo ma quỷ, thế giới càng đổ vỡ tang thương, và con người càng
khổ đau, bất hạnh. Bởi ma quỷ tự bản chất là xảo quyệt, dối trá, hận thù, bạo
lực sẽ không bao giờ đem lại hạnh phúc, bình an cho con người.
Với chiến thuật cám dỗ tài tình, ma quỷ rảo bước khắp thế gian và rình rập cướp khỏi Thiên Chúa linh hồn con người. Và chiến thuật của chúng cho đến tận thế vẫn mãi là dùng tay con người để ném đá con người, dùng chính con người để cám dỗ, hãm hại con người, lấy con người cám dỗ con người, để con người ngày càng trở thành nô lệ của chúng, và lang thú, hỏa ngục cho nhau. Sẽ chỉ có một đáp số, một kết quả duy nhất từ mọi hoạt động của ma quỷ, dù hoạt động đó bên ngoài xem ra rất tốt, đó là làm con người xa cách Thiên Chúa, từ bỏ Giáo hội, khinh mạn thánh thiêng, mất hết khái niệm tội lỗi, cộng đồng ghen ghét, thù địch, hãm hại nhau, và chính bản thân biến thành một khối tuyệt vọng.