Suy Niệm 11 :
ĐỨC MARIA, NỮ TƯỚNG BINH ĐOÀN KITÔ HỮU
Thánh
Gioan Tông Đồ trong Khải Huyền chương 12 đã mô tả trận chiến cam go giữa những
kẻ thuộc về Thiên Chúa và Satan cùng bè lũ. Trong cuộc chiến ác liệt này, có “một
người Phụ Nữ, mình khóac mặt trời, chân đạp mặt trăng và đầu đội triều thiên mười
hai ngôi sao” (Kh 12,1). Người Phụ Nữ ấy tiến lên oai hùng, chỉ huy đoàn quân xếp
hàng vào trận, và Bà đã đạp giập đầu Con Rắn Satan như Thiên Chúa đã phán :
“Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người
ấy ; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót chân nó” (St
3,15).
Đức
Maria là người Phụ Nữ ấy, là Nữ Tướng oai hùng ấy, bởi chính Mẹ đã cầm đầu cuộc
chiến đấu của những người tin theo Đức Giêsu chống lại ma qủy và bè lũ.
1. Đây
là cuộc chiến của toàn thể các thiên thần và loài người :
Khải
Huyền cho chúng ta thấy rõ : “Bấy giờ có cuộc giao chiến trên trời :
thiên thần Micae và các thiên thần của Người giao chiến với con Mãng Xà cùng các
thiên thần của nó cũng giao chiến” (Kh 12,7).
Con
Mãng Xà, tức Satan, cũng là Con Rắn xưa đã cám dỗ ông bà nguyên tổ trong vườn địa
đàng. Nó là “tên chuyên mê hoặc toàn thể thiên hạ” (Kh 12,9). Bị xua đuổi khỏi
thiên đàng, “nó bị tống xuống đất cùng với các thiên thần của nó” (Kh 12,9), và
vì “nổi giận với người Phụ Nữ”, nó “đi giao chiến với những người còn lại trong
dòng dõi bà, là những người tuân theo các điều răn của Thiên Chúa và giữ những
lời chứng của Đức Giêsu” (Kh 12,17).
Thật
chính xác thành phần thuộc binh đoàn của Đức Maria. Binh đoàn này gồm các thiên
thần và những người tin theo, làm chứng Đức Giêsu và tuân giữ các điều răn của
Thiên Chúa. Nói cách khác, họ là những môn đệ của Đức Giêsu, những tín hữu của Đức
Giêsu, những người yêu mến, tin tưởng, vâng phục, và phụng sự Đức Giêsu.
Sở
dĩ cuộc chiến gồm thiên thần và loài người, bao hàm cả các linh hồn nơi luyện
ngục, vì ngay từ đời đời, Thiên Chúa đã quan phòng một Giáo Hội hiệp thông, hiệp
nhất, một Thân Thể mầu nhiệm duy nhất, không phân ly, chia cắt, nên cuộc chiến
chống lại Satan và bè lũ kiêu căng phản loạn chính là cuộc chiến toàn diện, toàn
phần của Giáo Hội Đức Giêsu.
2.
Đây là cuộc chiến rất
cam go, gay cấn :
Cam
go vì Satan là thần thánh. “Đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bẩy đầu và mười
sừng. Đuôi nó quét hết một phần ba ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất” (Kh
12,3-4). Nó còn “đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà
sinh xong là nó nuốt ngay con bà” (Kh 12,4).
Gay
cấn, vì Satan quyết chiến với các thiên thần trung thành với Thiên Chúa, và với
loài người đang được cứu độ, bằng tấn công trực diện vị Nữ Tướng chỉ huy binh đoàn
những người tín hữu, môn đệ Đức Giêsu, do mối thù Thiên Chúa đặt giữa Satan và Đức
Maria là mối thù muôn thưở, truyền kiếp, nên mãi đến muôn đời, Satan vẫn hung hăng
tìm cách “giao chiến với những người còn lại trong dòng dõi bà” (Kh 12,17).
3. Đây
là cuộc chiến có phân thắng - bại :
Cuộc chiến chắc
chắn mang về chiến thắng vinh quang cho những ai đầu quân theo Đức Giêsu, nhờ
Thiên Chúa tỏ uy quyền cứu độ của Ngài :
“Thiên
Chúa chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ, giờ đây biểu dương uy lực với vương
quyền, và Đức Kitô của Người giờ đây cũng biểu dương, vì kẻ tố cáo anh em của
ta trước toà Thiên Chúa nay bị tống ra ngoài” (Kh 12,10).
Thực
vậy, mỗi người Kitô hữu là một quân binh của đạo binh Đức Maria. Chính Mẹ là Nữ
Tướng chỉ huy, vì hơn ai hết Mẹ là người Kitô hữu đầu tiên và tuyệt vời, lý tưởng,
có tất cả điều kiện để lãnh đạo, điều binh khiển tướng trong trận chiến chống lại
Satan, mà ngay từ khi ông bà nguyên tổ bất trung, Thiên Chúa đã chọn Mẹ và tuyên
chiến với Satan bằng tên của Mẹ : “Người Phụ Nữ”.
Là
quân binh của đạo binh Đức Maria, khi cuộc sống đức tin của người Kitô hữu là một
thách đố liên lỷ “đi ngược dòng đời”, vì tự căn tính, người Kitô hữu không được
thế gian yêu thích, ủng hộ, như Đức Giêsu đã qủa quyết : “Nếu thế gian ghét
anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước. Giả như anh em thuộc về thế
gian, thì thế gian đã yêu thích cái gì là của nó. Nhưng vì anh em không thuộc về
thế gian và Thầy đã chọn, đã tách anh em khỏi thế gian, nên thế gian ghét anh em”
(Ga 15,18-19).
Vì
thế gian được Satan hướng dẫn và trợ giúp, nên sẽ không bao giờ buông tha người
môn đệ Đức Giêsu, nhưng rình rập tìm mọi cách tấn công, đánh phá, làm cho người
môn đệ thất vọng và từ bỏ Đức Giêsu, thầy mình.
Vì
chủ trương tấn công, đánh phá, làm cho thất vọng, nên bất cứ kế họach, dự tính
nào, công trình, công việc nào của người Kitô hữu khi “tuân theo các điều răn của
Thiên Chúa, và giữ lời chứng của Đức Giêsu” (Kh 12,17), thì thế gian đều nhạo báng,
chê cười, chế diễu, chọc gậy bánh xe, kiếm chuyện chống phá ; bất cứ người
tín hữu nào hăng say, có tinh thần đức tin, có khả năng phục vụ, có điều kiện xây
dựng cộng đồng đều bị thế gian “bắn sẻ”, vu khống, làm cho mất uy tín, danh dự,
nhiệt huyết, hầu mọi người thất vọng, mất niềm tin và chính đương sự phải chán
nản, buông xuôi, không còn dám dấn thân phục vụ ; bất cứ tổ chức, phong trào
nào đem lại lợi ích cho các linh hồn, làm vinh danh Thiên Chúa đều là đích điểm
số một của những cao trào bôi bác, hạ nhục, bới lông tìm vết của thế gian, để
không người tín hữu nào còn nghị lực lên đường loan báo Tin Mừng, làm chứng Đức
Giêsu.
Vốn
mang cốt Thần, nên Thần Dữ Satan có đủ mưu chước và khả năng “thần thánh” để “mê
hoặc toàn thể thiên hạ”, và gây hoang mang, mất tinh thần, chia rẽ ngay trong nội
bộ của những người môn đệ Đức Giêsu, giữa hàng ngũ những quân binh Đức Tin, dưới
cờ trận của Đức Mẹ.
Vì
thế, khi quên mình là “người không thuộc về thế gian”, người tín hữu sẽ dễ bị
thế gian dụ dỗ, để dùng lời thế gian mà rao giảng, dựa vào quyền lực thế gian mà
mở mang Nước Chúa, chạy theo lời hứa của thế gian mà làm chứng Tin Mừng, để rồi
sập bẫy thế gian, khi Lời Thiên Chúa không đến được với ai, Nước Thiên Chúa không
hiện diện nơi nào, và lời chứng Tin Mừng trở thành phản chứng, khi chứng nhân
biến thành kẻ phản bội, phản phúc.
Bởi
khi mất ý thức : người môn đệ chỉ thắng được thế gian, ma qủy trong trận
chiến đức tin, nếu “được giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên”
(Kh 7,14), vì chỉ duy nhất Con Chiên là Đức Giêsu mới thực sự là Đấng “chăn dắt
và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh” (Kh 7,17), và chỉ Lời Thiên Chúa mới
ban cho họ sự sống đời đời (Ga 1,4), người tín hữu sẽ khó có thể ở lại trong Đức
Giêsu như cành nho gắn liền với cây nho (x. Ga 15,1-6), nhưng sẽ đi hàng hai, hàng
ba với thế gian, ma qủy và trở thành kẻ nội tuyến, nội thù.
Bên
cạnh sức công phá của thế gian, ma qủy là lực cản của chính “cái tôi” kiêu căng,
ganh ghét, tham lam, ích kỷ. Lực cản này tuy bề ngoài không dữ dội, vì được khôn
khéo ngụy trang, che dấu, nhưng luôn góp phần quan trọng làm cho cuộc chiến tăng
phần cam go, khó khăn, bởi chỉ nguyên một chuyện : “Sự thiện tôi muốn, thì
tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm” (Rm 7,19) cũng đã đủ
làm mệt và “làm rách” nhiều việc của người Kitô hữu trong trận thư hùng với Thần
Dữ.
Do
đó, điều người tín hữu, quân binh của đạo binh Đức Maria không thể sao lãng, đó
là chúng ta chỉ chiến thắng nhờ Đức Giêsu chịu chết và lời chứng kèm theo hy
sinh về Ngài, như thánh Gioan Tông Đồ đã nhìn thấy trong thị kiến về những người
đã chiến thắng ma qủy, thế gian, và cả chính bản thân mình : “Họ đã thắng được
nó nhờ máu Con Chiên, và nhờ lời họ làm chứng về Đức Kitô : họ coi thường
tính mạng, sẵn sàng chịu chết” (Kh 12,11).
Đây
chính là vũ khí, là chiến thuật, là binh pháp mà không một quân binh nào của Đức
Giêsu, dưới cờ lệnh của Đức Maria được phép bỏ qua, hay không nhớ nằm lòng và
triệt để thực thi, bởi không một vũ khí nào tối tân hơn, không một chiến thuật
nào sắc bén hơn, không một binh pháp nào tinh tế, hữu hiệu hơn.
Nhờ
máu của Đức Giêsu, Chiên Thiên Chúa, người tín hữu sẽ chiến thắng thế gian, ma
qủy và Cái Tôi khi ngước nhìn Thánh Giá của Khiêm Tốn xóa mình, Thánh Giá của
thương xót, cứu chữa, Thánh Giá của phó thác, xin vâng và Thánh Giá của thực
thi Thánh Ý.
Nhờ
máu của Đức Giêsu chịu đóng đinh, người môn đệ sẽ hiểu rằng ơn cứu độ không hệ
tại ở lời hay ý đẹp của thế gian, không đến từ khôn ngoan của loài người, không
phát sinh từ tính toán, mưu lược, thủ đọan của người thông thái, giầu sang, quyền
thế, nhưng từ “Đức Kitô, sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Vì cái điên
rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của
Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của loài người” (1 Cr 1,24-25).
Và
tinh thần chiến đấu cũng như khả năng tinh nhuệ của quân binh Đức Giêsu được biểu
hiện qua đời sống chứng nhân của người môn đệ : làm chứng Đức Giêsu chịu đóng
đinh và sẵn sàng hiến dâng mạng sống cho lời chứng ấy.
Vâng,
là người đi theo Đức Giêsu, tất cả mọi Kitô hữu đều chung một chiến tuyến, đi
chung trên một con đường, hướng đến cùng mục đích, bởi có cùng “một Đức Tin, một
Phép Rửa, một Thiên Chúa là Cha”. Trong trận chiến cam go, trên hành trình gian
khó, trước mục tiêu khó đạt, chúng ta có Đức Maria cùng chiến đấu, đồng hành và
dẫn dắt, phù hộ.
Nếu
ngày xưa, tại La Vang này, Đức Maria, Nữ Tướng của đạo binh Kitô hữu đã có mặt
với đàn con Việt Nam bị bách hại vì tin Đức Giêsu và làm chứng về Ngài, thì hôm
nay, cũng tại La Vang này, Đức Maria đang hiện diện giữa hàng ngũ quân binh của
Đức Giêsu, con Mẹ. Nếu ngày xưa nơi rừng thiêng nước độc La Vang, Đức Maria đã
hiện ra để che chở đàn con đang bị vua chúa truy lùng, thì nay Mẹ cũng hiện đến
với các quân binh đức tin của thời đại mới đang vất vả chiến đấu với cuồng
phong của các chủ nghiã chống báng, đối nghịch, phản bác Tin Mừng của Đức Giêsu ;
đang nắm chặt tay nhau, chung lòng, chung sức, chung lời cầu xin để chiến thắng
Thần Dữ đang phá hoại sự hiệp nhất trong Giáo Hội ; đang ngước mắt nài xin
ơn sức mạnh và trung thành để không phản bội trước mãnh lực của quyền thế, tiền
bạc, dục vọng đang làm băng hoại niềm tin yêu, phó thác vào sức mạnh bách chiến
bách thắng của Bát Phúc ; đang khao
khát xin ơn đổi mới trái tim, hoán cải tâm hồn, trở về với Thiên Chúa của lòng
xót thương.
Qủa
thế, tại La Vang hôm xưa, hôm nay và mãi mãi, Mẹ sẽ không chỉ có mặt như Nữ Tướng
chỉ huy, mà còn như Mẹ hiền băng bó, cứu chữa những đứa con trúng đạn quân thù ;
Mẹ còn là Hiền Mẫu âu yếm, ủi an, nâng đỡ tinh thần xuống dốc của con cái, trước
đe dọa của thế gian đang làm nghi nan, thất vọng, muốn buông súng đào ngũ, đầu
hàng.
Vâng,
lạy Mẹ Maria !
Đường
đời còn dài, sóng gió còn dữ dội, trận chiến còn cam go, xin Mẹ thương phù hộ, độ
trì chúng con, là con và quân binh của Mẹ, đang gồng mình chiến đấu giữa biển đời
hiểm nguy, để sau “cõi đời này, chúng con được thấy Chúa Giêsu, Con lòng Mẹ
gồm phúc lạ. Ôi khoan thay, nhân
thay ! Thánh Maria trọn đời đồng trinh. Amen”
(trích Kinh Lạy Nữ Vương).
Jorathe
Nắng Tím