Nước
Pháp bàng hoàng, người dân Pháp phẫn nộ, tuổi trẻ Pháp kinh tởm, toàn thế giới rùng mình
trước vụ thảm sát xẩy ra thứ sáu ngày
16.10.2020 tại thành phố Conflans-Sainte-Honorine, thuộc vùng ngoại ô Paris : kẻ
thủ ác là anh Abdoullakh Abouyezidvicha, 18 tuổi, sinh qúan Moscou, người Nga, gốc
Tchétchène, tỵ nạn chính trị tại Pháp cùng với cha mẹ, và hiện sống tại Evreux.
Anh
và gia đình thuộc thành phần tín đồ Hồi Giáo cực đoan. Bức xúc trước những
video đăng tải sự kiện tiên tri Mahômét bị “xúc phạm”, anh đã cùng nhiều người
trong gia đình đến trước cổng trường trung học truy tìm, áp tải một khoảng
xa, rồi dùng dao đâm chết và chặt đứt đầu
thầy giáo Samuel Paty, người Pháp 47 tuổi, có vợ và một con trai 5 tuổi, giáo sư
Sử Địa của trường trung học cơ sở Bois d’Aulne.
Nguyên
nhân đưa đến thảm sát là trong giờ học, thầy giáo Samuel đã trình bầy quyền tự
do tư tưởng và ngôn luận của công dân theo giáo án của lớp Sử Học và đã đưa ra
nhiều tài liệu nói lên quyền tự do tư tưởng và diễn đạt tư tưởng, trong đó có bức hí họa vẽ
Mahômét, vị tiên tri vĩ đại của Hồi Giáo của tuần báo Charlie Hebdo, một tờ báo có đường
lối cứng rắn chống lại các tổ chức khủng bố và Hồi Giáo qúa khích, cực đoan.
Trước
hành động man rợ trên đất của một dân tộc văn minh nổi tiếng tôn trọng nhân quyền
và có truyền thống tranh đấu cho lý tưởng
Tự Do, Bình Đẳng, Huynh Đệ rất hào hùng, toàn dân Pháp đồng loạt xuống đường lên
án tội ác không thể tha thứ, và quyết tâm không chùn bước trước đe dọa của các
thế lực sự dữ, khi cùng thủ tướng Pháp Jean Castex vang dội hô to trong cuộc
biểu tình chiều ngày 17 tại Paris : “Các người không làm chúng tôi sợ!” một ngày
sau cuộc thảm sát man rợ.
“Không
làm chúng tôi sợ!”, vì các người chỉ là những kẻ cuồng tín man rợ đã nhân danh
một Thiên Chúa mà chính các người tôn vinh là “xót thương, nhân hậu” để lấy đi
sự sống qúy giá của những người không cuồng tín, man rợ như các người !
“Không
làm chúng tôi sơ!”, vì các ngươi rất ngu muội đã không hiểu rằng tôn giáo nào cũng
dậy ăn ngay ở lành, sống tử tế, lương thiện và nhân ái, nhân hậu với đồng loại.
Chỉ các người mới man rợ đến độ làm nhơ bẩn dung mạo Thiên Chúa của các người,
và xóa bỏ giáo lý của tôn giáo các người đi theo.
“Không
làm chúng tôi sợ!”, vì chỉ những kẻ ngược ngạo, ngông cuồng, “không còn tính người”
như các người mới có thể phủ nhận tiếng nói của lương tâm, khi đánh mất nhân tính
và hành xử như ác qủy, vì chỉ ác qủy mới có thể hành động man rợ như các người đã
hành động .
“Không
làm chúng tôi sơ!”, vì các người là những kẻ bất nhân, bất nghiã và vô ơn đến đáng sợ, khi nhuốm máu và triệt hạ không
gớm tay cả những người đang mở lòng, đưa tay đón tiếp và giúp đỡ các người trên
đất nước, và trong nhà họ.
“Không
làm chúng tôi sơ!”, vì chủ nghiã bạo lực khủng bố mượn danh Thiên Chúa, mượn tiếng
tín đồ trung thành với Đức Alla để đổ máu người vô tội của các người chỉ là trò
hề rẻ tiền của những tên ngu si đần độn trong một thế giới văn minh, tự do, nhân
quyền.
“Không
làm chúng tôi sơ!”, vì những người có lương tri sẽ không bao giờ chấp nhận hành
vi man rợ, tàn nhẫn, quái đản, kinh dị của các người, những con người bị nhồi sọ,
rửa óc bởi những kẻ lợi dụng đầu óc non nớt, ấu trĩ, khờ dại của các người cho
mục đích chính trị.
“Không
làm chúng tôi sơ!”, vì chỉ những con người không bình thường, thiếu quân bình tâm
lý như các người mới hoang tưởng cho rằng : thiên đàng chỉ dành cho những
kẻ cầm dao giết đồng loại để bảo vệ Thiên Chúa, một Thiên Chúa không cần ai bảo
vệ, nhưng chính Ngài là Đấng bảo vệ và thương xót “đồng loại” của các người, mà
chính các người đã ra tay cắt cổ, chặt đầu khi nhân danh Ngài.
“Không
làm chúng tôi sợ!”, vì niềm tin tôn giáo của các người là thứ niềm tin đặt không
đúng chỗ, thứ niềm tin dùng bạo lực để khống chế, áp đặt niềm tin của người khác,
khi ngu muội không biết rằng : dưỡng khí của niềm tin là tình yêu và tự
do. Nhưng rất tiếc, ở các người, không hề có làn khí trong lành cần thiết này để
niềm tin đích thực được tồn tại.
“Không
làm chúng tôi sợ!”, vì man rợ chặt đầu người khác giữa thời đại văn minh là hành
động không ai có thể quan niệm, tưởng tượng, và người ta chỉ có thể xếp các người
vào hạng “bị qủy ám”, bởi chỉ có qủy mới đủ sức thổi vào các người lửa của hận
thù, sức nóng của bạo lực phi nhân.
Tôi
lọt vào giữa đám đông các giáo sư từ tiểu học đến đai học trong dòng người xuống
đường biểu tình vinh danh giáo sư Samuel Paty, anh hùng của Tự Do Ngôn Luận, người
hùng của Tự Do Tư Tưởng, vị tử đạo của tôn giáo nhân ái, bao dung, trái ngược với
những kẻ mong được là “thánh tử đạo”, vì đã đâm chém, cắt cổ, xả súng bắn vào
con người, khi nhân danh “bảo vệ” một Thiên Chúa giầu lòng thương xót.
Thật
không còn gì ghê tởm, hợm hĩnh và lố bịch, ngu xuẩn hơn!
Muà
thu Paris năm nay buồn hơn mọi năm, không chỉ buồn vì dịch Covid trở lại đợt
hai, đe dọa nhiều rủi ro, nguy hiểm hơn, mà thu Paris còn buồn vì cuộc thảm sát
kinh tởm, hãi hùng của kẻ cuồng tín, phi nhân tính đã vô ơn với đất nước đã đón
tiếp mình như người tỵ nạn, và man rợ cắt cổ người con ưu tú của dân tộc, một dân
tộc không bao giờ biết sợ trước bất cứ thế lực ma quái nào chống lại lý tưởng Tự
Do, Bình Đẳng và Huynh Đệ.
Jorathe
Nắng Tím