Với những người con của Đức Mẹ thì không gì hạnh phúc và hãnh diện hơn được mừng Mẹ là Mẹ Thiên Chúa và Nữ Vương Hoà Bình trong ngày đầu năm mới, ngày mà toàn thế giới hướng về Hoà Bình là khát vọng cháy bỏng của mọi người, mọi nơi.
Sở
dĩ hoà bình là khát vọng cháy bỏng, vì chiến tranh suốt dòng lịch sử nhân loại đã
không một phút buông tha con người. Nhiều dân tộc quằn quại trong những thập niên dài tang thương dưới làn bom đạn,
hàng triệu người vô tội chết không toàn thây, vô số người cô qủa, tàn tật, mồ
côi, không còn mái ấm náu thân vì tham vọng điên cuồng của một thiểu số cầm quyền.
Hoà
bình còn thiếu trầm trọng trong các gia đình, nơi công sở, xí nghiệp, khi cá
nhân chủ nghiã và phương châm thực dụng bao trùm và trở thành động lực duy nhất
của mọi hoạt động trong xã hội hôm nay.
Nhưng
quan trọng và nguy hiểm hơn cả, chính là tâm hồn con người thời đại mất dần cảm
thức hoà bình, khi xem mọi thành qủa là kết qủa của đấu tranh, mọi hoạt động kể
cả hoạt động tình cảm, văn hóa, tâm linh đều là công cuộc chiến đấu nhằm đạt thành tích chiến tranh, mang về chiến lợi phẩm
từ chiến trường là cuộc đời, cuộc sống,
cuộc tình. Chẳng thế mà khẩu hiệu rôm rả, rộn rã được nhiều người thích thú chọn
cho mình chính là “thương
trường là chiến trường, công trường là chiến trường, cả tình trường cũng là chiến
trường”.
Thế
ra chẳng kẽ hở nào của cuộc sống đã có thể thoát khỏi nanh vuốt của chiến
tranh, vì một lý do dễ hiểu : tâm hồn con người chất đầy những tham vọng
ích kỷ, những mưu đồ, thủ đọan hại người, những kế hoạch tiêu diệt phi nhân, là
nguồn gốc cay đắng, nghiệt ngã của chiến tranh.
Đây
chính là lý do Thiên Chúa đã xuống thế làm người, bởi từ khi tội lỗi vào thế
gian, lòng người trở nên ích kỷ, gian ác, bạo lực, như Cain đã ganh ghét em
mình vì Thiên Chúa đã nhận của lễ của Aben ; đã căm phẫn em, vì thấy em vượt
trội hơn mình ; đã âm mưu dụ dỗ em ra đồng vắng và hạ sát em, vì không còn có
thể chịu đựng khi thấy em mình được Thiên Chúa sủng ái, ban phúc lộc (x. St
4,1- 16).
Đây
cũng là ước mong của Thiên Chúa làm người
được các thiên thần loan báo trong đêm Giáng Sinh : “Vinh danh Thiên Chúa trên trời.
Bình an dưới thế cho người Chúa thương” (Lc 2,14)
Như
thế, Thánh Ý của Chúa Cha, công cuộc Nhập thể và Cứu Thế của Ngôi Lời chính là
tái lập nền Hoà Bình vững bền cho thế giới, đem lại hạnh phúc An Bình trong các gia đình, và Bình An đích thực
trong các tâm hồn, như danh hiệu “Vua
Hoà Bình” của Ngài (Is 9,5),
như Ngài đã nói với các môn đệ trước khi lên Giêrusalem chịu khổ hình và đóng đinh :
“Thầy để lại bình an cho
anh em, Thầy ban cho anh em bình an của thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng
đừng sợ hãi” (Ga 14,27), và
Bình An cũng là món qùa phục sinh cao qúy nhất, và duy nhất Đức Giêsu đã ban,
khi nói với những người được gặp Ngài : “Bình An cho anh em” (Ga 20,19.21).
Vì Ngôi Lời là Vua Hoà Bình, nguồn Bình An, Đấng ban
Bình An của Thiên Chúa cho mọi tâm hồn, cho các gia đình, cho toàn thế giới, mà
Ngôi Lời Thiên Chúa được sinh ra làm người từ cung lòng của Đức Maria, nên Đức
Maria đích thực là Mẹ Thiên Chúa, với vinh dự Nữ Vương Hoà Bình.
Chiêm ngắm Mẹ Thiên Chúa, Nữ Vương Hoà Bình trong ngày
đầu năm, cũng là ngày Hoà Bình Thế Giới, chúng ta nài xin Mẹ ban hoà bình trong
các tâm hồn, cho các quốc gia, và ngước trông lên Mẹ là gương mẫu tuyệt vời của
người Kitô hữu, để học với Mẹ từ bỏ cái tôi ích kỷ, ganh ghét, hận thù, bạo lực,
hầu xứng đáng đón nhận ơn Bình An của Thiên Chúa Giáng Sinh, và trở thành “những người xây dựng Hoà Bình,
vì sẽ được gọi là con Thiên Chúa”
(Mt 5,9), là “những người
được Chúa thương” (Lc 2,14).
Jorathe
Nắng Tím