Các bài đọc trong lễ Thánh Gia đều hướng đến đời sống đức tin của hai gia đình thánh thiện, một của Cựu Ước và một của Tân Ước.
Bài
đọc một được chọn từ sách Sáng Thế cho chúng ta gương sống đức tin của gia đình
Ápraham và Xara.
Đây
là một gia đình hiếm muộn, không con, chịu nhiều cay đắng do những thị phi, đàm
tiếu của thiên hạ, kiểu “cây
độc không trái, gái độc không con”.
Ápraham
tuy được Thiên Chúa Giavê hứa : “Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi” (St 12,2), khi Thiên Chúa gọi
ông và ông vâng lời rời bỏ xứ sở, họ hàng, nhà cha mẹ mà đi tới đất Thiên Chúa
chỉ cho ông (x. St 12,1), nhưng Xara, vợ ông vẫn không có thai, như lời ông
than thở với Thiên Chúa : “Lậy
Chúa là Chúa Thượng, Chúa sẽ ban cho con cái gì? Con ra đi mà không con cái, và
người thừa tự gia đình con là Êliede, một người Đamát… Chúa coi, Chúa không ban
cho con một dòng dõi, và một gia nhân của con sẽ thừa kế con” (St 15,2-3).
Phần
Xara, vì không sinh được cho Ápraham một người con nào, nên rất đau khổ, buồn tủi
như tâm sự của bà với chồng : “Tôi
bị xỉ nhục là tại ông đấy! Chính tôi đã đặt nữ tỳ của tôi vào lòng ông. Thế mà
từ khi nó thấy mình có thai, nó coi khinh tôi” (St 16,5).
Nhưng
Ápraham đã tin vào lời hứa của Thiên Chúa, và “Đức Chúa đã kể ông là người công chính” (St 15,6), khi ban cho ông
Ixaác làm con nối dõi. Tuy thế, đức tin của ông còn bị thử thách nặng nề, khi
Thiên Chúa gọi ông và bảo ông : “Hãy đem con của ngươi, đứa con một yêu dấu của ngươi là Ixaác,
hãy đi đến xứ Môrigia mà dâng nó làm lễ toàn thiêu ở đấy, trên một ngọn núi Ta
sẽ chỉ cho” (St 22,2).
Qủa
thực, gia đình Ápraham - Xara đã trải qua những năm tháng dài buồn tủi vì không
có con. Sở dĩ buồn tủi, vì con cái là hạnh phúc của cha mẹ, con cái là dấu chỉ
gia đình được chúc phúc, con cái là niềm hãnh diện của gia tộc, con cái là giây
liên kết chặt chẽ tình nghiã vợ chồng. Thế mà ông bà hiếm muộn không con. Nhưng
đến khi có con, và con khôn lớn, lại phải đem con đi sát tế làm của lễ, như ý
muốn của Thiên Chúa, thì hỏi có thử
thách nào lớn lao, khinh khủng hơn không?
Gia
đình thánh thiện thứ hai trong Tân Ước là gia đình của thánh Giuse, Đức Maria
và Chúa Giêsu. Gia đình này cũng không thiếu sóng gió, bởi ngay khi hai ông bà
chưa về sống chung, thì bà đã có thai bởi phép Chúa Thánh thần, và ông, vì yêu
mến, tôn trọng, “không muốn
tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo” (Mt 1,19). Rồi những biến cố dồn dập xô đẩy gia đình
thánh vào những cảnh huống đau lòng như phải sinh con trong chuồng chiên lừa, “đặt con trong máng cỏ” (Lc 2,16), phải trốn sang Ai Cập
để bảo toàn tính mạng của con (x. Mt 2,13-18), và Tin Mừng Luca với lời tiên báo như dao sắc cắt
lòng của cụ già Simêon về Đức Giêsu ngày ông bà dâng con trong đền thờ:
“Thiên Chúa đã đặt cháu bé
này làm duyên cớ cho nhiều người Ítraen ngã xuống hay đứng dậy. Cháu còn là dấu
hiệu cho nhiều người chống báng ; và như vậy ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người
sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà” (Lc 2,34-35).
Như
thế, sự thánh thiện của gia đình hệ tại ở niềm tin vào Thánh ý tốt lành của
Thiên Chúa, như các thành viên của hai gia đình thánh đã tuyệt đối tin vào ý muốn
của Thiên Chúa, mặc dù ý muốn thánh thiện, và tốt lành ấy đã nhiều lúc làm tan nát
tâm can.
Tin
vào Thánh Ý tốt lành của Thiên Chúa là tin Thiên Chúa không muốn gì ngoài hạnh
phúc của con người, không chọn điều gì có hại cho con người, ảnh hưởng xấu đến
con người, nhưng hạnh phúc của con người đang sống chính là vinh quang của
Ngài. Niềm tin ấy làm cho gia đình bình an trước mọi thử thách, tín thác trong
mọi hoàn cảnh bi thương, bế tắc, vì tin rằng bất cứ thử thách nào, bất cứ đau
thương nào cũng nằm trong Thánh Ý tốt lành của Thiên Chúa.
Gia
đình thánh thiện còn là gia đình tin vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa,
như Ápraham đã tin và đem con lên núi sát tế làm của lễ như Thiên Chúa dậy,
nhưng tình thương quan phòng của Thiên Chúa đã sai sứ thần từ trời gọi
ông : “Ápraham! Ápraham!…
Đừng giơ tay hại đứa trẻ, đừng làm gì nó! Bây giờ Ta biết ngươi là kẻ kính sợ
Thiên Chúa. Ông Ápraham ngước mắt lên nhìn, thì thấy phía sau có con cừu đực bị
mắc sừng trong bụi cây. Ông Ápraham liền đi bắt con cừu ấy mà dâng làm lễ toàn
tiêu thay cho con mình” (St
22,11-13).
Thực
vậy, sự thánh thiện hệ tại ở đức tin, như Aben “nhờ đức tin, đã dâng lên Thiên Chúa một hy lễ cao qúy
hơn hy lễ của ông Cain ; nhờ đức tin, ông Noê được Thiên Chúa báo cho biết
những gì người ta chưa thấy ; nhờ đức tin, lúc chào đời, ông Môsê đã được
cha mẹ giấu đi ba tháng, bởi vì ông bà thấy đứa trẻ khôi ngô, và không sợ sắc
chỉ nhà vua” (Dt
11,4.7.23) ; nhờ đức tin, người phong hủi đã được sạch, anh đầy tớ của
viên sĩ quan đại đội trưởng đã khỏi bệnh, nhiều người đau ốm, bị qủy ám đã đuợc
chữa lành (x. Mt 8,1-16). Cũng nhờ đức tin của hai chị Mácta và Maria, Ladarô
đã được gọi ra khỏi mồ (x. Ga 11,1-44), và con trai bà goá thành Nain đã được Đức
Giêsu cho sống lại (x. Lc 7,11-17).
Mừng
lễ Thánh Gia, chúng ta xin Chúa ban đức tin cho các gia đình, để nhờ tin vào
Thánh Ý tốt lành và Tình Yêu quan phòng của Chúa, các gia đình có Chúa hướng dẫn,
đồng hành, như Ítraen trên đường về Đất Hứa, đã có “Đức Chúa đi đằng
trước họ : ban ngày thì ở trong cột mây để dẫn đường, ban đêm thì ở trong
cột lửa để soi sáng, nên họ có thể đi cả ban ngày lẫn ban đêm” (Xh 13,21), để gia đình luôn đi
với Chúa và với nhau cả trong vui mừng lẫn sầu thương, trong thành công lẫn thất
bại, trong an bình lẫn gian truân.
Jorathe
Nắng Tím