Suy
Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 27 Thường Niên, Năm A
Vườn nho là hình ảnh của Ítraen, dân riêng của Thiên Chúa Giavê trong Cựu Ước, cũng là hình ảnh của Giáo Hội Đức Giêsu trong Tân Ước, vườn nho mà người chủ vườn là Thiên Chúa hằng say mê, trân qúy, “đem giống nho qúy về trồng… và những mong nó sinh trái tốt” (Is 5,2).
Qủa thực, ông chủ vườn nho rất hạnh phúc với vườn nho
của mình và hãnh diện nói với mọi người : “Có gì làm hơn được cho vườn nho
của tôi, mà tôi đã chẳng làm?” (Is 5,4). Và tương quan gắn bó mật thiết giữa
ông chủ và vườn nho chính là hình ảnh tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân
Ngài, như ngôn sứ Isaia đã qủa quyết : “Vườn nho của Đức Chúa các đạo
binh, chính là nhà Ítraen đó ; cây nho Chúa mến yêu qúy chuộng ấy chính là
người xứ Giuđa” (Is 5,7). Nhưng rồi, chính “vườn nho - dân riêng” ấy đã làm thất
vọng ông chủ của mình khi sinh ra “những trái nho dại” do làm những điều bất
chính (x. Is 5,2.7).
Tin Mừng Mathêu cho chúng ta thấy : đứng trước những
khước từ, tẩy chay, chống đối ngày càng dồn dập, và những âm mưu hãm hại, thủ đọan triệt hạ ngày càng bủa vây quyết
liệt của người Do Thái được các Thượng tế, Kinh Sư và những người thuộc nhóm
Pharisêu cực đoan dàn dựng, đạo diễn, Đức Giêsu đã không ngần ngại so sánh họ với
bọn tá điền gian ác, bất trung đã bắt bớ, đánh đập, ném đá, giết chết những đầy
tớ của chủ được sai đến gặp họ để thu hoa lợi trong vườn nho của ông, khi mùa hái nho đến. Sau nhiều lần hành hung, hãm
hại một số rất đông đầy tớ của chủ được sai đến, chủ quyết định sai chính đứa
con thừa tự vô vàn yêu qúy của mình đến gặp đám tá điền hung dữ, với hy vọng họ
sẽ không làm gì cậu. Nhưng ông chủ đã lầm, vừa thấy người con, bọn chúng bảo
nhau : “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết qúach nó đi, và đoạt lấy gia tài
nó!. Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho và giết đi” (Mt 21,
38-39).
Thẳng thừng so sánh họ với bọn tá điền ác ôn, vô ơn,
phản bội, Đức Giêsu chẳng khác nào đổ dầu vào lửa. Ngài còn nghiêm khắc bảo :
“Tôi nói cho các ông hay : Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho
các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi” vì thế “họ
tìm cách bắt Người” (Mt 21,43.46).
Thực vậy, chương trình của Thiên Chúa là Ítraen, dân
Chúa sẽ đón nhận Đức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể, Đấng Thiên Chúa sai đến, Đấng mà
các ngôn sứ đã loan báo từ bao đời trước, nhưng rất tiếc, Ítraen, dân riêng của
Thiên Chúa đã không mở lòng đón nhận Ngài, bởi thế, Đức Giêsu, Con Một của
Thiên Chúa, người con thừa kế được sai đến Vườn Nho - Dân Chúa đã bị hành hình,
đóng đinh bởi chính dân Ngài. Và lời Kinh Thánh đã ứng nghiệm nơi Đức Giêsu : “Tảng
đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu
trước mắt chúng ta” (Tv 117,22-23).
Công trình kỳ diệu ấy là Giáo Hội được khai sinh, khi
Đức Giêsu xây Giáo Hội trên tảng đá
Phêrô để làm thành một dân mới biết làm cho Vườn Nho đơm hoa kết trái, “biết
làm cho Nước ấy sinh hoa lợi” (Mt 21,43) ; là hạt cải vốn “là loại nhỏ nhất
trong các hạt giống, nhưng khi lớn lên, thì lại là thứ lớn nhất ; nó trở
thành cây, đến nỗi chim trời tới làm tổ trên cành được” (Mt 13,32) ; là “thành
đô Thiên Chúa hằng sống, là Giêrusalem trên trời” ; là đại hội của những
người “đã tới cùng vị Trung Gian giao ước mới” (Dt 12,22.24).
Là “Vườn Nho mới” được Thiên Chúa làm giậu, xây tường
và tiả cành, nhổ cỏ cho tươi thắm, Giáo Hội mang sứ mệnh loan báo Đức Giêsu, Đấng
Cứu Độ đích thực và duy nhất của nhân loại được Chúa Cha sai đến, Đấng “đã đến
nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận” (Ga 1,11). Dầu vậy, Ngài vẫn yêu
thương để “những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho
họ quyền trở nên con Thiên Chúa” (Ga 1,11-12) trong Vườn Nho Giáo Hội của Ngài.
Jorathe
Nắng Tím