Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 26 Thường Niên,
Năm A
Tin Mừng Mátthêu ghi lại “dụ ngôn hai người con” được Đức Giêsu đặt thành câu hỏi : người con thứ nhất trả lời cha : “Con không muốn đi đâu!”, khi ông bảo cậu : “Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho Cha”, nhưng sau đó, anh ta hối hận, nên lại đi ; còn người thứ hai nhanh nhẩu trả lời : “Thưa Cha, con đi ngay”, thì lại đổi ý không đi. Vậy “trong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người cha?” (Mt 21,31).
Tin
Mừng Chúa Nhật này tuy tiếp tục nói về vườn nho, nhưng không đặt vấn đề thời
gian làm việc, lương bổng, và đặc biệt không gọi “người làm vườn nho” là “công
nhân, người làm” nữa, nhưng gọi là “Con”, và trọng tâm của dụ ngôn chính là hai người con được mời gọi đi làm vườn nho của
Cha mình.
Chúng
ta thấy cung giọng của Tin Mừng hôm nay hoàn toàn thay đổi khi tương quan Cha -
Con, liên đới gia đình thay thế “thứ bậc” ông chủ - người làm công, lời mời
thay cho lệnh, tự do thay “giao kèo, hợp đồng”, nên không còn cảnh kèo nhèo,
phân bì, khiếu nại tiền công cuối ngày của đám thợ nghĩ mình bị chủ bóc lột, ăn
chặn, xử ép bất công.
Hai
người con được cha mời gọi đi làm vườn nho, và cả hai hoàn toàn tự do chấp thuận
hay từ chối, toàn quyền quyết định đi hay không đi, và việc vào làm vườn nho
không mang tính cách của một hình phạt, án khổ sai, hay công việc dành cho tôi
tớ, nhưng là vinh dự chỉ dành cho con cái, và trách nhiệm đương nhiên của người
thừa kế gia nghiệp.
Người
con thứ nhất ban đầu không muốn đi đã thẳng thắn trả lời Cha : “Con không
muốn”. Nhưng anh suy
nghĩ lại và hối hận, nên lại đi theo như ý muốn của Cha. Trái ngược với người
thứ nhất, con thứ hai đã năng nổ ban đầu, nhưng rồi lại không đi.
Hình ảnh này ngôn sứ Êdêkien đã loan báo khi nói về
người công chính và không công chính trong dân Ítraen : Các ngươi lại nói :
“Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng”. Vậy hỡi nhà Ítraen hãy nghe
đây : Phải chăng đưòng lối của Ta không ngay thẳng hay đường lối của các
ngươi mới không ngay thẳng? Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính của mình
và làm điều bất chính, thì chính vì điều bất chính nó đã làm mà nó phải chết.
Còn nếu kẻ gian ác từ bỏ điều dữ nó đã làm, mà thi hành điều chính trực công
minh, thì nó sẽ cứu được mạng sống mình” (Ed 18,25-27).
Ngôn sứ nhấn mạnh : đường lối của Thiên Chúa
không sai, nhưng sai là do con người có tự do đã từ chối thực hiện đường lối
thánh thiện, tốt đẹp của Thiên Chúa, như người Cha đã mời gọi cả hai con cùng
vào vườn nho, nhưng quyết định vào hay không tùy thuộc lựa chọn và quyết định tự
do của mỗi người.
Đức Giêsu, trong Tin Mừng Mátthêu, khi đưa ra dụ ngôn “hai
người con” đã không chỉ nói chung chung, nhưng trực diện và trực tiếp nói với
những kinh sư, Pharisêu, và toàn thể giai cấp lãnh đạo tôn giáo lúc bấy giờ cái
sai của họ, vì họ không tin Ngài. Sở dĩ không tin Ngài, vì họ không thể dứt ra
khỏi cơ cấu của truyền thống, không thể gỡ mình khỏi ràng buộc của cơ chế lề luật
để tâm hồn mở rộng đón nhận Tin Mừng,
trái tim mở cửa đón tiếp Ngài là Đấng Thiên Chúa sai đến. Họ là những người “vị
Lề Luật”, sùng bái, tôn thờ Lề Luật nên không ra khỏi não trạng vâng phục Lề Luật
cách mù quáng, mà chỉ muốn ở lỳ trong “vòng chi ly, tỉ mỉ của Lề Luật”, nên đã không
để Đức Giêsu dẫn vào con đường đức tin, khi từ chối tin Ngài là Con Thiên Chúa.
Chính vì khép kín, lại kiêu căng, ương ngạnh, họ vô
tình đánh mất chỗ tốt nhất mang lại nhiều lợi nhuận nhất là chỗ của người có tội,
chỗ của những người thu thuế gian tham, chỗ của những cô gái điếm buông thả,
lăng loàn, chỗ của phường lưu manh, trộm cướp, nhưng tất cả những người tưởng bị loại bỏ này đã không từ chối con đường Cứu
Độ Thiên Chúa mở ra mời gọi, khi họ đặt niềm tin vào Đức Giêsu, như Đức Giêsu
đã qủa quyết : “Tôi bảo thật các ông : những ngưòi thu thuế và những
cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước
các ông. Vì ông Gioan đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không
tin ; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin” (Mt
21,31-32).
Như thế, then chốt của vấn đề, đáp án của nan đề là
tin vào Đức Giêsu, Đấng là “Đường, Sự Thật và Sự Sống”, Đấng mà Gioan Tẩy Giả
đã trân trọng loan báo và giới thiệu với đám đông : “Đây là Chiên Thiên
Chúa, Đấng xóa tội trần gian” (Ga 1,29). Và đó là ý muốn của Thiên Chúa, nên tin
Đức Giêsu là Đấng xóa tội, tội lỗi của tội nhân sẽ được Máu Ngài tẩy xóa, rửa sạch ; tin vào Đức Giêsu, Đấng
Cứu Độ nhân hậu, giầu lòng thương xót, thân phận yếu đuối, tội lụy, bất xứng của
người có tội sẽ được thương xót, chữa lành. Cũng vậy, Nước Trời sẽ chỉ dành cho
những ai đặt niềm tin vào Đức Giêsu, Đấng Cứu Độ, nên bất cứ ai, dù tội lỗi
nhưng tin vào Ngài chắc chắn sẽ được Ngài cứu độ, và ban phần thưởng thiên
đàng.
Vâng, Đức Giêsu luôn mời gọi chúng ta noi gương Ngài vâng phục
trong Tình Yêu “cho đến nỗi bằng lòng chịu chết trên cậy thập tự” để từ vâng phục,
chúng ta đi đến đức tin, khi tin “Đức Giêsu Kitô là Chúa” (Pl 2,8.11), bởi vâng
phục mà thiếu tình yêu, dù là vâng phục Lề Luật, chúng ta sẽ như người con thứ
hai nhanh nhẩu trả lời Cha “Con đi ngay”, nhưng lại không đi, vì chỉ vâng phục trong Tình Yêu và với Tình Yêu, chúng ta mới
đi đến cùng con đường Thiên Chúa muốn chúng ta đi, mới có thể thực hiện Ý Muốn của Thiên Chúa khi tin vào Đức
Giêsu và tuyên xưng Ngài là Đấng Cứu Độ duy nhất của nhân loại.
Jorathe Nắng Tím