Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2020

TẠI SAO NGƯỜI TRẺ CÔNG GIÁO ĐI THEO GIÁO PHÁI ? (5)

GIÁO HỘI CỦA ĐỨC GIÊSU
Khi lãnh nhận bí tích rửa tội, chúng ta gia nhập vào gia đình Hội Thánh, và được trở nên chi thể của Thân Thể Mầu Nhiệm Đức Giêsu là Hội Thánh của Ngài. Nói cách khác, qua bí tích thanh tẩy, người môn đệ của Đức Giêsu được tháp nhập vào Đức Giêsu để sống chính sự sống của Ngài. Vì thế, khao khát của người tín hữu là được sống đầy đủ trách nhiệm và quyền lợi của người con trong gia đình, được đóng góp tích cực vào sinh hoạt của gia đình Giáo Hội, nhất là tìm thấy ở Giáo Hội bầu khí hiệp nhất, hiệp thông của một gia đình Yêu Thương, không gian Bình An của một gia đình tràn đầy niềm Hy Vọng, và niềm vui của một gia đình tràn ngập Ánh Sáng.
Và nếu tất cả chúng ta đều mong ước được là những đứa con trong gia đình Giáo Hội này, thì người trẻ cũng không tìm kiếm gì hơn ngoài Yêu Thương, Hy Vọng và Ánh sáng ở gia đình Giáo Hội:
1.   Một Giáo Hội Yêu Thương:
Đức Giêsu kêu gọi chúng ta kết hợp với Ngài để làm thành Giáo Hội, làm đẹp mái ấm Giáo Hội, làm gia đình Giáo Hội ngày càng hạnh phúc hơn. Chính Ngài quy tụ và nối kết chúng ta bằng sự sống, sự chết và phục sinh của Ngài.
Do đó, Giáo Hội của Ngài phải là một gia đình yêu thương, bởi tình yêu đã làm nên gia đình Giáo Hội, nên sẽ không thể hiểu được, nếu Giáo Hội chủ trương phân biệt, phân chia, phân ly, phân cách; sẽ không thể chấp nhận được, nếu Giáo Hội tìm kiếm những gì trái nghịch với yêu thương, đi ngược đức ái, khi cổ xúy những đấu đá, tranh giành vì ích kỷ, lợi ích của cá nhân, phe nhóm, vùng miền. Trái lại, yêu thương phải là lẽ sống của Giáo Hội, vì Thiên Chúa là Tình Yêu, và Đức Giêsu đã vì yêu mà hiến thân cho Giáo Hội là hiền thê yêu dấu của Ngài. Cũng chính vì Tình Yêu là lẽ sống của Giáo Hội, là dấu chỉ duy nhất của những người thuộc về Đức Giêsu, như Đức Giêsu đã qủa quyết: Người ta cứ dấu này mà nhận biết chúng con là môn đệ Thầy là chúng con yêu thương nhau (Ga 13,35), nên thiếu tình yêu, Giáo Hội không còn là Giáo Hội như lòng mong ước của Đức Giêsu, Đấng sáng lập và là Đầu của Thân Thể Giáo Hội, và như thế sẽ không thuyết phục được ai, nhưng sẽ làm thối chí, nản lòng nhiều người, mà người trẻ là thành phần nhạy cảm dễ bỏ cuộc hơn cả.  
Thực vậy, sẽ không thể có hiệp nhất, hiệp thông giữa các chi thể trong Thân Thể Giáo Hội, nếu thiếu Tình Yêu, bởi chỉ Tình Yêu mới đủ khả năng liên kết, quy tụ, biến đổi chúng ta nên một trong Thiên Chúa và hiệp thông với nhau trong Giáo Hội của Ngài.
2.   Một Giáo Hội Hy Vọng:
Giáo Hội là đoàn thể những người đi theo Đức Giêsu và cùng nhau bước đi trên hành trình đức tin giữa nhân loại. Đức Giêsu đã gọi chúng ta để làm thành một dân của niềm hy vọng và ban Lời tràn đầy hy vọng của Ngài, để trong bất cứ hoàn cảnh, tình huống dù khó khăn, đen tối, ngao ngán, chán chường đến đâu, niềm hy vọng cũng không bao giờ phai nhạt, lịm tắt trong gia đình Giáo Hội.
Khi xin Chúa Cha ban Chúa Thánh Thần cho Giáo Hội, Đức Giêsu mặc khải cho chúng ta biết Giáo Hội là dân thánh của niềm Hy Vọng, vì Giáo Hội luôn bước đi dưới ơn của Chúa Thánh Thần, ơn dành cho những ai tin tưởng vào Lời Hứa cứu độ của Thiên Chúa.
3.   Một Giáo Hội  Ánh Sáng:
Gia đình Giáo Hội không chỉ đem đến cho con cái tình yêu thương, niềm hy vọng, mà còn ánh sáng hướng dẫn.   
Trong Giáo Hội, người tín hữu tìm được ánh sáng soi đường, dẫn lối giữa đêm đen của thế gian. Lời Thiên Chúa chính là ánh sáng, là ngọn hải đăng chỉ đường. Với Lời Thiên Chúa, Giáo Hội không để con cái phải lầm lũi trong bóng tối của thần dữ, nhưng với ánh sáng của Lời Chúa, Giáo Hội đưa con cái mình vào vùng ánh sáng cứu độ.
Thực vậy, khi người trẻ không gặp được ở Giáo Hội một gia đình yêu thương, hy vọng, ánh sáng, các bạn ấy sẽ không muốn ở lại vì bất ổn, bất an: bất an vì không có bình an là hoa trái của tình yêu, bất ổn vì lo lắng khi bóng tối bao phủ và ánh sáng hy vọng của Lời Hứa không le lói, chiếu dọi những bước chân còn e ngại, dò dẫm trên hành trình đức tin.
Đặt vấn đề đức tin của người trẻ, thiết tưởng chúng ta cũng không nên bỏ qua trách nhiệm của các bậc cha anh, bởi rất có thể, vì thiếu sót, lỗi lầm của chúng ta, mà người trẻ không cảm thấy được yêu thương trong gia đình giáo xứ; có thể vì lối sống đạo bao sân, độc quyền của người lớn mà bạn trẻ cảm thấy lạc lõng giữa cộng đoàn dân xứ; có thể vì tinh thần bảo thủ, thiếu tin tưởng người trẻ, mà các bạn trẻ của chúng ta thấy mình vô dụng, vô ích, vô tích sự trong sinh hoạt của gia đình Giáo Hội. Và tất cả những tình cảm tiêu cực ấy sẽ làm hao mòn nhiệt huyết dấn thân, cạn kiệt tình yêu quên mình, và chùn chân người môn đệ trẻ trên đường đi theo Đức Giêsu cùng với Giáo Hội của Ngài.
Ước gì người trẻ trong gia đình Giáo Hội ngày càng được yêu thương, tín nhiệm, trao trọng trách. Để được như vậy, mỗi người chúng ta cần ý thức bổn phận xây dựng Giáo Hội của mình để mỗi ngày Giáo Hội trở thành một gia đình yêu thương nhiều hơn, gia đình hy vọng nhiều hơn, gia đình ngợp tràn ánh sáng Lời Thiên Chúa, nhờ ơn thông hiệp và phù trợ của Chúa Thánh Thần là Tình yêu của Chúa Cha và Chúa Con.    
Jorathe Nắng Tím