Chắc
hẳn những ngày cách ly Covid, nhiều người trước đây không có giờ ra vườn, nhưng
nay đã quen với thú điền viên, và khám phá nhiều điều kỳ diệu ở cây cỏ, lá hoa.
Và tôi là một trong số những người đó.
Bên
cạnh cỏ cây, tôi khám phá nhiều điều thú vị và qua những thú vị được khám phá,
tôi nhận ra Thiên Chúa thực là người cha yêu thương và ân cần quan tâm đến từng
tạo vật rất bé nhỏ của Ngài. Ngài ban cho cây cỏ mầu xanh của sự sống, và trăm
sắc mầu tuyệt đẹp khác mà con người khó có thể bắt chước trăm phần trăm; Ngài ban
mưa, nắng, gió cho cỏ cây, hoa lá đâm chồi, trổ lá, đơm bông; Ngài cho con người
rung động trước cỏ hoa, cây trái, và chia sẻ với con người niềm vui săn sóc chúng, làm cho cỏ cây xanh tươi, xum
xuê hoa trái, như đã ký thác cho nguyên tổ bổn phận trông nom vạn vật.
Vì
thế, thiên nhiên mang hình ảnh của Thiên Chúa yêu thương, quan tâm, quan phòng;
thiên nhiên nâng tâm hồn con người lên với Đấng đã dựng nên đất trời và muôn vật
hữu hình, vô hình ; thiên nhiên là những lối ngõ, nhịp cầu đưa con người đến
Thiên Chúa, bởi thiên nhiên là công trình từ tay Thiên Chúa, mang hình ảnh và nói lên lòng thương xót quan tâm của
Ngài.
Thực
vậy chỉ riêng những cánh hoa rất mong manh như đóa hồng, nhưng nét đẹp và sức
quyến rũ không gì có thể ngăn cản được cảm hứng dào dạt của con người đã đủ nói
lên tình thương của Thiên Chúa không ngừng gìn giữ, bao bọc thụ tạo của Ngài. Chính
Đức Giêsu đã mời chúng ta: “Hãy
ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm
lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết : ngay cả vua
Salômôn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy”
(Mt 6,28-29); chỉ riêng sức sống tiềm ẩn trong hạt giống nhỏ tí teo nếu được
gieo vào đất tốt sẽ “sinh hoa kết qủa”
gấp trăm (x.Mt 13,18-23) cũng đã nói lên kỳ công sáng tạo của Thiên Chúa; chỉ
riêng việc “cây tốt không thể sinh qủa xấu,
cũng như cây xấu không thể sinh qủa tốt”
(Mt 7,18) cũng đã là bài học hữu ích Thiên Chúa muốn dậy con người qua thiên
nhiên: “Cứ xem họ sinh hoa qủa nào, thì biết
họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ?”
(Mt 7,16).
Gần
gũi thế giới của cây cỏ, chúng ta còn khám phá những loại cây cần nhiều nước,
loại khác cần ít hơn, có hoa say nắng gay gắt, dữ dội, có thứ chỉ thích nắng ấm,
dịu dàng, nhưng tất cả đều cần nắng,tìm kiếm nắng, hướng về Mặt Trời. Có những
cây bị khuất nắng cố nhoài mình ra tìm nắng đến nỗi biến dạng thành những cây
cong nhìn rất thảm hại; có những hàng cúc bị cớm nắng đồng loạt ngả mình theo
hướng mặt trời làm thành một hàng thẳng “nghiêng”
đến tội nghiệp; đám cà chua bị những tầu lá chuối to đùng che nắng lách mình khỏi vùng âm u đang cố rướn xa tìm
nắng ấm vừa thấy thương vừa buồn cười.
Thế
mới biết vạn vật luôn hướng về Đấng đã dựng nên và hằng ngày chăm nom, săn sóc
chúng, như cây cỏ luôn hướng về Mặt Trời, vì Nắng Ấm của Mặt Trời đem lại cho
chúng sức sống, niềm vui. Tâm hồn con người cũng vậy: luôn hướng về Thiên Chúa
mà con người mang hình ảnh ngay từ khi được tạo dựng. Thánh Augustinô, nhà thần
học của tình yêu đã cảm nghiệm và khẳng định: tâm hồn chúng ta chỉ thực sự được
hạnh phúc khi ở trong Thiên Chúa, vì ngoài Thiên Chúa, Đấng chúng ta luôn hướng
về như hoa lá, cỏ cây luôn hướng về Mặt Trời, không người nào có thể thoả mãn
khát vọng tuyệt đối trong chúng ta, cũng như không giá trị nào cho tâm hồn
chúng ta no thoả bình an, hạnh phúc.
Như
thế, để có được bình an đích thực, tâm hồn cần Thiên Chúa như cây cỏ cần nắng ấm
của mặt trời. Có Thiên Chúa ở cùng, chúng ta sẽ chẳng còn kinh hãi gì, cũng chẳng
sợ hãi ai, vì nếu có phải sợ, “anh
em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục”,
và “đừng sợ những kẻ giết thân xác mà
không giết được linh hồn”
(Mt 10,28). Có Thiên Chúa yêu thương, chăm sóc, chúng ta sẽ không qúa lo cho mạng sống: “lấy
gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc.”
(Mt 6,25), vì Thiên Chúa là Cha nhân hậu thương chúng ta hơn chúng ta tưởng,
như chính Đức Giêsu đã qủa quyết: “Hãy
xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha
trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng qúy giá hơn chúng sao?”
(Mt 6,26). Vấn đề còn lại của chúng ta chính là khát khao Thiên Chúa, hướng về
Thiên Chúa, “tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức
công chính của Ngài” (Mt 6,33), như cây cỏ, hoa lá hướng
tìm Nắng Mặt Trời, còn mọi sự khác, Ngài sẽ lo liệu cho. Và qủa thực, chưa
có người nào cảm thấy bất hạnh khi “bỏ
mọi sự để đi tìm và phụng sự Thiên Chúa”
cho dù ngươii khác nhìn vào cho họ là những người kém may mắn vì không thực tế,
thiếu khôn ngoan khi chỉ mơ ước những sự trên trời; chưa có ai đến cuối đời lại
tiếc nuối, hối hận, bất mãn, bực bội vì đã hết tình, hết mình phục vụ Tin Mừng,
dù dưới mắt người đời, họ là những người gặp nhiều sóng gió; cũng chẳng tìm được
một tâm hồn tận hiến nào không hạnh phúc, bình an vì đã chọn Chúa làm Lẽ Sống,
Gia Nghiệp, dù thế gian bảo họ là những người chịu nhiều thiệt thòi, thua lỗ.
Để
rồi, mỗi sáng ra vườn thăm cây cỏ, lá hoa, tôi lại tự hỏi: không lẽ mình thua bụi
hồng, khóm trúc khi cứ mãi thu mình trong bóng tối tội lỗi và trốn chạy ánh
sáng thánh thiện; không lẽ con người thua cả cây cỏ, lá hoa khi chúng luôn hướng
về Đấng đã tạo dựng nên chúng và biết “làm
nở mặt”, tôn vinh Đấng ban mưa, nắng,
gió cho chúng tươi tốt, đơm hoa kết trái
xum xuê, rực rỡ làm đẹp vũ trụ, làm vui lòng người? Và rồi mỗi lần ân cần chăm
sóc cỏ cây, hoa lá, tôi lại thì thầm cùng chúng ngợi khen, chúc tụng Thiên
Chúa, Đấng hằng thương yêu, chăm sóc mọi loài Chúa đã dựng nên.
Jorathe
Nắng Tím