CON NGƯỜI KHÔNG TOÀN NĂNG
Giữa
tâm đại dịch Covid-19, các tôn giáo đều kêu gọi tín hữu, tín đồ cầu nguyện, vì
tin rằng con người không toàn năng, và quyết định sự tồn tại của nhân loại, cũng
như bình an cho thế giới và cho mỗi người nằm trong tay Thượng Đế, thuộc về Đấng
Thiêng Liêng.
Các
nhà lãnh đạo quốc gia, lãnh tụ đảng phái chính trị thì dè dặt, kín đáo, đúng hơn
là tránh né bầy tỏ niềm tin tôn giáo của mình, phần vì sức ép của chủ nghiã vô
thần, phần vì áp lực của trào lưu tục hoá ngày càng bành trướng, lan rộng, chưa
kể ảnh hưởng của chủ trương tách rời tôn giáo và nhà nước ở phần đông các quốc
gia trên thế giới. Vì thế, trước nguy cơ toàn cầu do đại dịch Covid-19 gây ra,
rất ít nguyên thủ quốc gia đã lên tiếng kêu gọi dân chúng cầu nguyện như tổng
thống Hoa Kỳ Donald TRUMP vừa kêu gọi sáng nay:
“Tôi rất vinh dự
được công bố ngày Chúa Nhật 15/3/2020 là ngày Cầu Nguyện Quốc Gia. Trong suốt
chiều dài lịch sử, chúng ta là Đất Nước luôn hướng về Thiên Chúa để được bảo vệ,
và để được ban sức mạnh trong những thời khắc như lúc này. Bất kể Bạn ở đâu,
tôi cũng khuyến khích Bạn hãy thành kính cầu nguyện. Cùng với nhau, chúng ta sẽ
chiến thắng dễ dàng [virus Corona]”.
Lời
kêu gọi trên của nguyên thủ một quốc gia có sức mạnh bậc nhất thế giới trước đại
dịch đã nói lên sức người có hạn: có hạn khi không tiên liệu hết những tai ương,
thiệt hại có thể xẩy ra; có hạn khi không ngăn chặn hữu hiệu như ý muốn sức bành
trướng vũ bão của virút; có hạn khi không kịp thời đưa ra những biện pháp thích
ứng cần thiết để vô hiệu hoá sức công phá của đại dịch; có hạn khi không biết
Corona sẽ còn kéo dài bao lâu, và hậu qủa của đại nạn sẽ nặng nề, trầm trọng đến
mức độ nào.
Thực
vậy, cho dù con người có văn minh đến đâu, khả năng làm chủ vũ trụ có bao trùm,
vĩ đại thế nào, nhân loại cũng không thể ra khỏi giới hạn sẵn có của phận người,
vì con người không tự tạo nên mình, cũng không tạo nên vũ trụ, và các thụ tạo
khác. Những khám phá “thần thánh” tưởng có thể “thay trời làm mưa, biến sỏi đá
thành cơm gạo”, và chủ trương “con người tạo nên thượng đế” cũng chỉ hạn hẹp
ở phạm trù khám phá những gì đã có sẵn, tìm kiếm những gì đã hiện hữu, tìm hiểu
những gì vẫn đều đặn vận hành từ hàng ngàn tỷ năm, và nếu có phát minh mới, thì
những phát minh ấy cũng đi từ những gì đã có mà con người quan sát, học hỏi được
từ chính mình, và thiên nhiên, vạn vật.
Nói
như thế, không có nghiã giảm thiểu cố gắng và đánh giá thấp thành công của con
người với khối óc thông minh và ý chí tuyệt vời, nhưng là làm nổi bật vai trò của
con người đối với vạn vật và trong thế giới.
Kinh
thánh của Thiên Chúa giáo khẳng định: con người được trao trách nhiệm làm chủ mọi
loài và thống trị mặt đất (Sáng Thế 1,28), nghiã là con người có quyền trên mọi
loài, và tất cả đều hướng đến việc phục vụ nhu cầu hạnh phúc của con người. Điều
này đã nói lên: ý muốn của Đấng Tạo Dựng là trao cho con người trách nhiệm làm
chủ vạn vật và cho con người quyền sử dụng, hưởng thụ tất cả để cuộc sống con
người ngày càng tốt đẹp, hạnh phúc hơn.
Chấp nhận chân lý
trên, chúng ta sẽ nhìn nhận hai hệ luận sau:
1.
Đấng Chủ Tạo đã dựng nên tất cả, trong đó có
con người, và con người là thụ tạo hàng đầu được yêu thương:
Dấu
ấn con người là thụ tạo, chính là con người không toàn năng, không làm chủ trọn
vẹn vân mệnh, không biết tất cả, và không bất tử, nhưng bị giới hạn bởi thời gian và không gian, khi không thể hiện diện
nhiều nơi cùng lúc, không biết trước chuyện gì sẽ xẩy ra ở tương lai, không nhớ
hết những chuyện đã xảy ra ở qúa khứ, cũng
không hoàn toàn làm chủ những gì đang diễn biến ở hiện tại.
Dấu
ấn con người được đặc biệt yêu thương và là thụ tạo đứng hàng đầu có toàn quyền
trên vạn vật là trí thông minh, ý chí tự do để chọn lựa, thao thức vươn đến tuyệt
đối, lương tâm để nhắc nhở, trách móc, phân biệt tốt - xấu, lành - dữ, tội - phúc,
cũng như khát vọng yêu thương, hạnh phúc và khả năng nâng tâm hồn lên tới Đấng
Tối Cao.
Ngoài
ra, mỗi người đều có những cảm nghiệm thiêng liêng, những mơ ước vượt thời
gian, không gian, bao la đến vô tận, vô cùng.
Tất
cả cho con người lý do để xác tín chỗ đứng quan trọng, được Thượng Đế ưu ái chăm
nom hơn các loài thụ tạo khác.
2.
Tương
quan giữa con người và Thượng Đế là tương quan cần thiết:
Được
tạo dựng, con người sẽ hạnh phúc khi ở đúng vị thế thụ tạo trước Đấng Chủ Tạo,
với ý thức: tương quan giữa con người và Thượng Đế là tương quan của lòng tốt và
biết ơn: Thượng Đế dựng nên con người vì lòng tốt, con người kính trọng, tin tưởng
Thượng Đế vì biết ơn.
Như
thế sẽ không có chuyện mưu đồ lật đổ, truất phế, xóa tên Thượng Đế khỏi nhân loại,
vì có tính toán và làm thế nào đi nữa, con người vẫn là con người không toàn năng,
vẫn mãi là thụ tạo có giới hạn, bất toàn, và Thượng Đế vẫn đời đời là Đấng Toàn
Năng nắm giữ vận mệnh của nhân loại và toàn thể thụ tạo đã được dựng nên từ tay
Ngài.
Sẽ
không có gì thay đổi về phiá Thượng Đế, chỉ có thay đổi ở phía con người khi
con người trở nên điên cuồng vì nổi loạn chống Thượng Đế; bất hạnh vì bất mãn Đấng
tạo dựng nên mình; vô phúc vì vô ơn Đấng yêu thương và cho mình làm bá chủ vạn
vật; khô héo, tàn lụi, và tuyệt vọng vì dồn sức “người” rất giới hạn để tấn công
Thượng Đế toàn năng, vô hạn.
Thế
nên tốt nhất là ý thức tương quan giữa con người và Thượng Đế, nếu chưa đạt đến
mức thân tình Cha - Con, thì ít ra là cần
thiết và công bằng do tương quan giữa Chủ Tạo và Thụ Tạo.
Cần
thiết vì không có Chủ Tạo nâng đỡ, gìn giữ, Thụ Tạo không thể tồn tại. Công bằng
vì bổn phận của Thụ Tạo là tôn trọng quyền tạo dựng của Chủ Tạo, và biết ơn lòng
tốt của Đấng đã ban cho mình sự sống và hạnh phúc làm người.
Nhưng
điều thiết yếu hơn cả chính là cảm nghiệm
sự có mặt và hoạt động yêu thương không ngơi nghỉ của Đấng Chủ Tạo trên các thụ
tạo của Ngài.
Cứ
nhìn vào vũ trụ bao la, từ những gì lớn lao, vĩ đại nhất đến những gì nhỏ bé,
tinh vi nhất, chúng ta thấy tất cả đều
sinh hoạt theo một nguyên tắc, định luật, hệ thống mà không một trí óc
con người nào có thể mường tượng và hiểu thấu. Một số người cho đó là do ngẫu
nhiên, hoặc do vật chất “tự tạo nên nhau”. Lý luận này không hợp lý và gặp
bế tắc, vì không lý giải được nguyên tắc sơ đẳng của luận lý bình thường, đó là
tác phẩm không thể thông minh, cao qúy, tài giỏi, tuyệt vời hơn tác giả.
Thực
vậy, với ý thức vừa trình bầy trên, Covid-19 sẽ không được coi là hình phạt của
Thượng Đế, cũng chưa là “năm cùng tháng tận” của nhân loại. Nó chỉ là một nhắc
nhở, như dấu chỉ của thời đại, đặt con người trước ý thức về mình, và vị trí của
mình trước Đấng Thiêng Liêng, mà một lương tri lành mạnh khó có thể từ chối,
khước từ.
Covid-19
cũng là dịp để con người ra khỏi cơn bão giận dỗi hay căm thù Thượng Đế nếu có
từ bấy lâu, vì thực ra, Thượng Đế không ghét ai, bởi nếu ghét đã không cho làm
người; Thượng Đế không thù ai, bởi Ngài không có đối thủ; Thượng Đế cũng không “chơi
xấu” ai, bởi Thượng Đế nhân hậu, từ bi và luôn thương con người. Bằng chứng là
không ai đã không một lần rơi vào tình trạng hoàn toàn bế tắc, hoàn toàn bất lực,
hoàn toàn bức bách, ở đó, không ai đã có thể ra tay cứu vớt, không người nào đã
có thể cứu nguy, nhưng rồi với niềm tin tưởng ở Thượng Đế, khi mà chỉ còn một mình
Ngài có thể cứu giúp, chúng ta đã được “tai qua nạn khỏi” và tìm lại bình an.
Hưởng
ứng lời kêu gọi của các bậc lãnh đạo tôn giáo, cũng như của tổng thống Hoa Kỳ
Donald Trump, người viết hiệp ý cùng Bạn cầu nguyện cho toàn thể nhân loại đang
cần bàn tay can thiệp đầy yêu thương của Thượng Đế. Xin Ngài ban ơn khôn ngoan
cho các nhà lãnh đạo, ơn yêu thương cho tất cả những ai đang tận tụy phục vụ nạn
nhân đại dịch, và ơn Bình An cho tất cả mọi người trên toàn thế giới đang lo lắng,
hốt hoảng giữa cuồng phong đại dịch.
Ước
gì Covid-19, như dấu chỉ của thời đại, nhắc nhớ chúng ta điều rất quan trọng để
luôn sống trong niềm Hy Vọng và Bình An, đó là ý thức về con người, một thụ tạo
nhiều giới hạn, nhưng là thụ tạo được Đấng Chủ Tạo yêu thương cách riêng, yêu
chiều đặc biệt, và hạnh phúc của Đấng Chủ Tạo nhân hậu, tốt lành là được con
người Tín Thác, Hy Vọng và Cầu Xin.
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét