Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 7 Phục Sinh, năm A
Trước
khi lên đường đi Giêrusalem, sau khi đã căn dặn các môn đệ, Đức Giêsu đã cầu
nguyện cùng Chúa Cha với tâm tình đặc biệt tha thiết nói lên tình yêu gắn bó giữa Con và Cha trong
vinh quang của giờ sắp đến, giờ mà công trình cứu chuộc được hoàn tất, giờ mà
Thánh Ý Chúa Cha được trọn vẹn thể hiện, giờ mà kế hoạch của Ba Ngôi Thiên Chúa
được hoàn thành.
“Lậy
Cha, giờ đã đến. Xin Cha tôn vinh Con
Cha, để Con Cha tôn vinh Cha. Thật vậy, Cha
đã ban cho Người quyền trên mọi phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người. Mà
sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận
biết Đấng Cha đã sai đến, là Giêsu Kitô” (Ga 17,1-3).
Trong
giờ phút trang trọng này, Đức Giêsu đã nhấn mạnh nhiều lần động từ “tôn vinh”,
và danh từ “vinh quang”: “Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi
hoàn tất công trình Cha đã giao cho con. Vậy giờ đây, xin Cha tôn vinh
con bên Cha: xin ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng bên Cha trước khi
có thế gian” (Ga 17,4-5), để nói lên vinh quang của Thiên Chúa chính là con người
được cứu độ, được sống đời đời, được hạnh phúc viên mãn trong Thiên Chúa, khi
con người nhận biết Đức Giêsu là Ngôi Hai Thiên Chúa, Đấng được Chúa Cha sai đến
trong thế gian để cứu độ loài người.
Trong
lời cầu nguyện này, Đức Giêsu đã khẳng định Ngài được tôn vinh nơi những người
được Chúa Cha ban cho Ngài (x. Ga 17,10), những người mà Ngài đã ban cho họ Lời
của Thiên Chúa, những người đã tin nhận Ngài được Chúa Cha sai đến (x. Ga
17,8). Tóm lại, tất cả những ai đón nhận Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế đều sẽ đi
vào đời sống hạnh phúc bất diệt của Thiên Chúa, bởi họ nhận được ân huệ của
Thiên Chúa dành cho những ai yêu mến, tin thờ Ngài, và “nên một” với Đức Giêsu.
Động
từ “cho” cũng được dùng đến mười lần trong đọan Tin Mừng này, để nói lên ân huệ
Thiên Chúa ban cho nhân loại qua Đức Giêsu để “Tất cả những gì con có đều
là của Cha, tất cả những gì Cha có đều là của con; và Con được tôn vinh nơi họ” (Ga 17,10).
Sau
cùng, lời cầu nguyện của Đức Giêsu đã trở thành nền tảng xây dựng cộng đoàn tín
hữu đầu tiên, khi “tất cả đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện” (Cv 1,14),
hợp nhất trong vui mừng, hy vọng, và hăng say loan báo Đức Giêsu chịu đóng đinh
đã sống lại, là ơn Cứu Độ đem đến sự sống đời đời và hạnh phúc trong Thiên Chúa
cho mọi người.
Cũng
chính vì tin tưởng lời cầu xin Chúa Cha “gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà
Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta” của Đức Giêsu (Ga 17,11), mà
người Kitô hữu vui mừng vì “được chia sẻ những xỉ nhục, đau khổ của Đức Kitô”,
để khi vinh quang của Ngài “tỏ hiện” cũng sẽ được “vui mừng, hoan hỷ” với Ngài
(x. 1P 4,13-14).
Xin
Chúa cho chúng ta nhận ra ơn huệ được là người Kitô hữu, người có Đức Kitô
trong cuộc đời, để sống hay chết, vinh hay nhục, sướng hay khổ, thất bại hay
thành công, chúng ta vẫn “loan truyền Chúa chịu chết, và tuyên xưng Chúa sống lại
cho tới khi Chúa lại đến trong vinh quang”
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét