Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2020

CON CÁI TỰ DO CỦA THIÊN CHÚA

 



Tin Mừng của Đức Giêsu là Tin Mừng giải phóng, vì Đấng là Tin Mừng chính là Đấng Cứu Độ, Đấng loan báo Tin Mừng là Đấng giải cứu, mà sứ vụ của Ngài là mang lại Tự Do cho mọi người, khi “loan Tin Vui cho kẻ nghèo hèn, công bố cho kẻ giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, và công bố năm hồng ân xóa nợ của Chúa cho mọi người” (Lc 4,18-19).

Như thế, không ai có thể chối cãi Đức Giêsu là nhà giải phóng, không những giải phóng người cùng khổ khỏi cảnh bị khinh miệt, bóc lột, tù nhân khỏi xiềng xích giam cầm, người đau ốm khỏi trói buộc của bệnh tật, nhưng còn giải phóng con người khỏi ách thống trị của thần dữ, khỏi gánh nặng vô song của tội lỗi và khỏi nỗi lo sợ triền miên, kinh hoàng của sự chết, khi ban lại cho con người quyền làm con cái tự do của Thiên Chúa.

Khi tạo dựng, Thiên Chúa đã tạo nên con người giống hình ảnh Ngài, và hình ảnh Ngài chính là Tự Do. Cũng vì giống Thiên Chúa ở tự do, giống Thiên Chúa khi được là thụ tạo có tự do, mà con người đã có thể nói “không” với Thiên Chúa, như ông bà nguyên tổ đã bất tuân  lệnh cấm ăn trái cấm của Ngài.

Công trình cứu chuộc của Đức Giêsu, vì thế, cũng chỉ nhằm mục đích chuộc lại tự do đã mất của con cái Thiên Chúa, vì chỉ với tự do Đức Giêsu chuộc lại, con người tội lỗi mới nhận ra mình giống Thiên Chúa, nhờ thế mới có thể hiệp thông với Ngài trong sự sống và vinh quang đời đời của Ngài.

Kinh Thánh cho chúng ta biết Thiên Chúa là Đấng tự do : Ngài dựng nên muôn vật hữu hình và vô hình như Ngài muốn (x. St 1) ; Ngài tự do “thương ai thì thương, xót ai thì xót” (Xh 33,19) ; “Người quyết định rồi, ai làm Người đổi ý, điều lòng Người muốn, ắt Người sẽ thi hành” (G 23,13) ; “Ngài tự do chọn lựa mà không dựa vào việc người ta làm”, nhưng dựa vào ý muốn của Ngài, nên “người ta được chọn không phải vì muốn hay chạy vạy, nhưng vì được Thiên Chúa thương xót… Vậy Thiên Chúa thương xót ai là tùy ý Người, và làm cho ai ra cứng cổ cũng tùy ý Người” (Rm 9,12.16.18). Chính Đức Giêsu cũng cho các môn đệ biết “Ngài gọi đến với Người những kẻ Người muốn” (Mc 3,13).

Trong Tin Mừng Gioan, Đức Giêsu cho chúng ta thấy thế nào là con cái tự do của Thiên Chúa : “Đức Giêsu nói với người Do Thái đã tin Người : Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông”. Họ đáp : “Chúng tôi là dòng dõi ông Ápraham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do?” Đức Giêsu trả lời : “Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. Vậy nếu Con Người có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do” (Ga 8,31-36).

Như thế, không ai trong chúng ta là người con tự do, nếu không được Đức Giêsu, Con Một Thiên Chúa chuộc lại quyền làm con tự do của Thiên Chúa đã mất vì tội. Và đây chính là Sự Thật có khả năng giải phóng chúng ta, có sức mạnh kéo chúng ta ra khỏi vực sâu nô lệ, có quyền năng làm cho chúng ta trở lại tình trạng được ân nghiã với Thiên Chúa như con cái với Cha mình. Và Sự Thật ấy chính là Đức Giêsu, Đấng là “Đường, Sự Thật và Sự Sống” (Ga 14,6). Ở Đức Giêsu, chúng ta có Sự Thật, và Sự Thật giải phóng chúng ta khỏi mọi ách thống trị, mọi gánh nặng nô lệ, mọi xiềng xích ngục tù để chúng ta được là những đứa con hoàn toàn tự do của Thiên Chúa.  

Thánh Phaolô cắt nghiã về tự do của con cái Thiên Chúa trong các thư của Ngài, khi viết : “Chính để chúng ta được tự do mà Đức Kitô đã giải thoát chúng ta” (Gl 5,1) ; “Chúa là Thần Khí, và ở đâu có Thần Khí của Chúa, thì ở đó có tự do” (2 Cr 3,17) ; “Anh em không còn là nô lệ nữa, nhưng là con, mà là con thì cũng là người thừa kế, nhờ Thiên Chúa” (Gl 4,7).

Thánh Gioan Tông Đồ còn mạnh mẽ qủa quyết : “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận. Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa” (Ga 1,11-12).

Tóm lại, để được trở thành con cái tự do của Thiên Chúa, chúng ta phải tin và đón nhận Đức Giêsu, Đấng giải phóng chúng ta khỏi tội lỗi, Đấng giải thoát chúng ta khỏi sự chết để ban lại cho chúng ta hạnh phúc của con người tự do, niềm vui của người con tự do.

Nhưng để tin và đón nhận Đức Giêsu, Thiên Chúa đòi chúng ta phải trở thành con cái của Sự Thật và con cái của Tình Yêu, khác với ma qủy, chúng có những đứa con của Dối Trá và những đứa con mang tên Ganh Ghét, Hận Thù.

Là con cái của Sự Thật, khi có trong cuộc đời Sự Thật của Thiên Chúa là Đức Giêsu, vì chỉ trong Ngài là Sự Thật của Thiên Chúa, chúng ta mới có Sự Sống của Thiên Chúa, bởi sự sống của Thiên Chúa chỉ thông ban cho con cái của ánh sáng, như thánh Phaolô đã khuyên dậy tín hữu Thêxalônica : “Thưa anh em, anh em không ở trong bóng tối, để ngày ấy như kẻ trộm bắt chợt anh em. Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày. Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối” (1 Tx 5,4-5). Trong văn hoá Do Thái, đêm và bóng tối biểu hiệu thời điểm thống trị của Thần Dữ, và vương quốc của sự chết, nên chỉ ai “thuộc về ban ngày”, “mới có niềm hy vọng được cứu rỗi” và được sống (x. 1Tx 5,8).

Trong Tin Mừng Gioan, Đức Giêsu đã khẳng định với đám đông : Ngài là Ánh Sáng : “Ánh sáng còn ở giữa các ông ít lâu nữa thôi. Các ông hãy bước đi, bao lâu các ông còn có ánh sáng, kẻo bóng tối bắt chợt các ông. Ai bước đi trong bóng tối, thì không biết mnìh đi đâu. Bao lâu các ông còn có ánh sáng, hãy tin vào ánh sáng, để trở nên con cái ánh sáng, và con cái ánh sáng chính là con cái của sự thật” (Ga 12,35-36).

Bên cạnh đòi hỏi phải trở nên con cái của Ánh Sáng Sự Thật, con cái tư do của Thiên Chúa còn phải là con cái của Tình Yêu, như thánh Phaolô đã viết : “Anh em đã được gọi để hưởng tự do. Có điều là đừng lợi dụng tự do để sống theo tính xác thịt, nhưng hãy lấy đức yêu thương mà phục vụ lẫn nhau. Vì tất cả Lề Luật được nên trọn trong điều răn duy nhất này là : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Nhưng nếu anh em cắn xé nhau, anh em hãy coi chừng, anh em tiêu diệt lẫn nhau đấy!” (Gl 5,13-15).

Cũng trong thư gửi giáo đoàn Galát, thánh tông đồ dân ngoại nhấn mạnh : con cái tự do của Thiên Chúa là những người ở với Thần Khí của Chúa, “để cho Thần Khí hướng dẫn” (Gl 5,18), và được hưởng “hoa trái của Thần Khí là : bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ” (Gl 5,22-23). Tất cả hoa trái vừa kể đều được cưu mang, nuôi lớn từ tình yêu, mà Thánh Thần là Tình Yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa, và nhờ đón nhận Thánh Thần, “chúng ta được ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở trong chúng ta” (x. 1 Ga 4,13). 

Thực vậy, người con tự do của Thiên Chúa  là người có sự thật và tình yêu. Có sự thật khi người mang sự thật được tự do nói lên sự thật, tự do làm chứng sư thật, mà không sợ bất cứ ai, bất cứ sự gì, bất cứ quyền lực, thế lực nào đe dọa ; có tình yêu khi người mang tình yêu được tự do yêu thương, tự do gieo rắc yêu thương, tự do vun trồng, chia sẻ yêu thương với mọi người mà không phân biệt, kỳ thị.

Như thế, Sự Thật và Tình Yêu ở con người tự do, ở người con tự do của Thiên Chúa cùng lúc vừa là điều kiện để là người tự do, vừa là việc làm của tự do, vừa là mục đích của tự do, bởi Sự Thật, Tình Yêu là chính Thiên Chúa, Đấng cho chúng ta được trở nên con cái tự do của Ngài, và được thừa hưởng gia nghiệp đời đời Chúa Cha trên trời dành cho con cái tự do trong Sự Thật và Tình Yêu của Ngài.

Jorathe Nắng Tím

0 nhận xét: