Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

CÔNG GIÁO VÀ TIN LÀNH (Lời Ngỏ)

Vöøa gaëp nhau, chöa kòp chaøo thaêm, baïn toâi ñaõ hoát hoaûng: “Giuùp mình vôùi, thaèng Taân nhaø mình boû ñaïo ñi theo Tin Laønh roài. Noù meâ man caùi nhoùm Tin Laønh ôû ngaõ tö Phuù Nhuaän, vaø chaúng coøn ñaïo nghóa, thôø thaùnh gì”.
Taân laø moät trong soá nhöõng ngöôøi treû coâng giaùo thuoäc gia ñình “coâng giaùo goác” caûi ñaïo theo Tin Laønh. Taân ñaïi dieän cho moät soá baïn treû coâng giaùo ñang chao ñaûo vaø bò hôùp hoàn bôûi nhieàu giaùo phaùi Tin Laønh ñang naùo nhieät truyeàn giaùo ôû caùc thaønh phoá lôùn.
Toâi ñaõ gaëp Taân nhieàu laàn sau ñoù. Gaëp nhau, Taân noùi nhieàu hôn nghe, vaø toâi teá nhò nghe Taân “giaûng”. Caäu sinh vieân 22 tuoåi ñaõ gaëp gôõ nhoùm truyeàn giaùo Tin Laønh ôû saân tröôøng ñaïi hoïc, vaø caäu ñöôïc keát naïp vaøo Tin Laønh sau ba thaùng. Baây giôø thì caäu khoâng caàn ñeán vaät chaát cuûa gia ñình ñeå ñi hoïc, vaø Toaøn phaàn thôøi gian soáng caäu ñeàu daønh cho coâng vieäc cuûa hoäi thaùnh. Hoäi thaùnh ñaây laø hoäi thaùnh Tin Laønh, maø caäu töï nguyeän gia nhaäp sau khi töø choái caên cöôùc Coâng Giaùo cuûa mình. Cuõng vôùi tinh thaàn “ñoäc thoaïi”, Taân “ñaùnh phuû ñaàu” ngöôøi ñoái dieän baèng nhöõng vaán naïn thaàn hoïc, roài ñoäc ñoaùn giaûi thích, keát luaän nhö: Ñöùc Meï cuûa Coâng Giaùo coøn ñoàng trinh, sau khi sinh con laø phaûn sinh hoïc, phaûn khoa hoïc, keå caû phaûn thaàn hoïc nöõa, maø ñöøng queân, Ñöùc Meï khoâng chæ coù moät Chuùa Gieâsu laø con, nhöng coøn nhieàu con khaùc, hoaëc Giaùo Hoaøng vôùi quyeàn baát khaû ngoä laø chaäm tieán, laïc haäu, baèng neâu leân, roài say söa chuù giaûi moät vaøi ñoaïn kinh thaùnh cheânh veânh, rôøi raïc, ngoaøi ngöõ caûnh.
ÔÛ thaønh phoá thì ñoái töôïng laø sinh vieân, hoïc sinh, ôû vuøng saâu vuøng xa thì daân queâ chaát phaùc. Nhöõng nhoùm truyeàn giaùo Tin Laønh tích cöïc hoaït ñoäng, vaø tín höõu taêng nhanh, cuøng vôùi ñôøi soáng vaät chaát cuûa hoï ñöôïc caáp thôøi caûi thieän nhôø ngaân quyõ truyeàn giaùo thöôøng raát lôùn cuûa hoäi thaùnh.         
Toâi chia seû noãi lo cuûa nhöõng cha meï Coâng Giaùo khoâng bieát noùi vôùi con caùi theá naøo veà ñaïo, khi con phaùn nhö thaày daäy, coøn mình laïi ngu ngô, khoâng ñuû kieán thöùc toân giaùo ñeå lyù luaän, bieän baùc, giaûng daäy, thuyeát phuïc. Nhöng cuõng chia seû lo aâu cuûa nhöõng ngöôøi Tin Laønh tröôùc thaùi ñoä döûng döng, laïnh luøng, xa laùnh cuûa ngöôøi Coâng Giaùo vaø vieãn aûnh cuoäc chieán tranh laïnh khoù coù ngaøy chaám döùt giöõa hai giaùo hoäi, duø phong traøo Ñaïi Keát ñaõ ñöôïc khôûi xöoùng töø 50 naêm nay, keå töø Coâng Ñoàng Vaticanoâ II ñöôïc meänh danh laø Coâng Ñoàng Ñaïi Keát. 
Sau cuøng, toâi thoâng caûm vôùi khaùt voïng tín ngöôõng cuûa ngöôøi daân toâi ôû khaép nôi, khi ñôn sô, vui veû theo ñaïo, maø khoâng caàn bieát nhieàu veà toân giaùo mình theo.
Nhöng chia seû vaø thoâng caûm khoâng coù nghóa uûng hoä, ñoàng thuaän, bôûi noãi lo aâu cuûa cha meï coâng giaùo khoâng thay theá hieåu bieát cuûa chính cha meï veà caên tính cuûa ñaïo Coâng Giaùo mình theo, vaø noäi dung giaùo lyù cuûa ñaïo Tin Laønh maø con mình vöøa gia nhaäp; cuõng nhö nhöõng caêng thaúng giöõa hai nhaø Coâng Giaùo vaø Tin Laønh cuøng chung moät xoùm khoâng theå laø chuyeän vónh cöûu, ñôøi ñôøi, khoâng bao giôø dôøi ñoåi.
Phaûi hieåu roõ töøng toân giaùo, phaûi naém vöõng töøng giaùo thuyeát, thoâng suoát giaùo lyù; tín ñieàu cuûa Ñaïo, ngöôøi ta môùi bieát con ñöôøng naøo phaûi choïn, nieàm tin naøo phaûi theo, vaø khi aáy, vieäc truyeàn giaùo, hoä giaùo môùi coù hieäu quaû. Baèng chöùng laø cha meï ñaõ baát löïc tröôùc vieäc caûi ñaïo cuûa con, vaø nhieàu ngöôøi ñaõ ñeå ngöôøi khaùc choïn tín ngöôõng thay cho mình, hay ñuùng hôn: “ñöùc tin” cuûa mình bò ngöôøi khaùc ñaåy ñöa, duï doã, mua chuoäc.
YÙ thöùc töï do tín ngöôõng, choïn moät toân giaùo, gaén boù ñôøi mình vaøo moät nieàm tin thieâng lieâng laø heä troïng, neân ngöôøi vieát trao göûi baïn, vaø qua baïn ñeán nhieàu ngöôøi khaùc, kieán thöùc veà caùc toân giaùo, nhö ñaõ chia seû vôùi baïn  “Phaät Giaùo vaø Coâng Giaùo”, nay ñeán löôït “Coâng Giaùo vaø Tin Laønh”, vaø seõ tieáp noái “Coâng Giaùo vaø Hoài Giaùo”… vôùi muïc ñích laøm saùng toû chaân lyù ñöùc tin tinh roøng, thuaàn khieát, chính thoáng, bôûi chæ coù moät Thieân Chuùa, moät nhaân loaïi.
Laøm coâng vieäc teá nhò naøy, ngöôøi vieát khoâng chæ xaùc tín nieàm tin cuûa mình, chia seû nieàm tin vôùi anh chò em ñoàng ñaïo, maø coøn giuùp anh chò em khoâng cuøng ñaïo haïnh phuùc hôn vôùi choïn löïa tín ngöôõng cuûa rieâng mình. Ñaïo laø con ñöôøng, neân khoâng coù chuyeän giaønh ñöôøng, chieám ñöôøng, chaën ñöôøng, phaù ñöôøng. Ñaïo laø choïn löïa thieâng lieâng cuûa taâm hoàn, neân khoâng theá löïc, phöông tieän vaät chaát naøo coù theå chieám ñoùng, khoáng cheá. Ñaïo laø daán thaân Toaøn dieän, Toaøn theå, vaø taän cuøng cuûa moät ñôøi ngöôøi, neân khoâng theå beû vuïn, caét nhoû, nhaäp nhaèng vaù víu. Ñaïo laø ñöùc tin “pha leâ”, neân khoâng  chòu caûnh “tranh toái tranh saùng”, laãn loän, hoå loán, hoà ñoà, bôûi ngöôøi coù ñaïo laø ngöôøi coù “Ñöôøng, Söï Thaät, vaø Söï Soáng”: Ñöôøng ngay chính, söï thaät troøn ñaày, Toaøn veïn, vaø söï soáng doài daøo, khoâng bao giôø caïn.
Taäp chia seû “Coâng Giaùo vaø Tin Laønh” trình baày nguoàn goác chung cuûa caû hai, vaø khaùc bieät cuûa caû hai, keå töø khi Martin Luther, cöïu linh muïc coâng giaùo taùch khoûi Giaùo Hoäi Coâng Giaùo vaø thaønh laäp moät giaùo phaùi môùi, coù teân Theä Phaûn, Caûæ Caùch cuõng goïi laø Tin Laønh, naêm 1523, taïi AÂu Chaâu.
Ngöôøi vieát khoâng chuû tröông vieát daøi, vaø chi tieát nhö moät bieân khaûo, nhöng coá thu goïn bao nhieâu coù theå, ñeå vaán ñeà ñöôïc hieåu vaø ñoùn nhaän nheï nhoõm, khoâng quaù naëng neà, bôûi ñi vaøo laèn ranh giöõa hai Giaùo Hoäi Coâng Giaùo vaø Tin Laønh, ngöôøi ta deã bò ngoäp vì nhöõng khaùc bieät giaùo lyù, nhöõng xung ñoät, ñoái khaùng daøi vaø khoác lieät cuûa quaù khöù, vaø voâ soá nhöõng laán caán, töôøng thaønh, raøo caûn hieän taïi khoù giaûi toûa.
Jorathe Nắng Tím