Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2019

THIÊN CHÚA NHÂN HẬU, TỪ BI VÀ KIÊN NHẪN


      Suy Niệm TIN MỪNG Chúa Nhật 3 Mùa Chay, Năm C
       THIÊN CHÚA NHÂN HẬU, TỪ BI VÀ KIÊN NHẪN

   Mùa chay không chỉ là mùa thống hối, trở về từ phía con người, nhưng chính yếu là từ phía Thiên Chúa, Đấng đi tìm con người và tỏ cho con người Ngài là Thiên Chúa nhân hậu, từ bi và kiên nhẫn trước yếu đuối, sa ngã của con người.
   Trong bài đọc một, Thiên Chúa của Ápraham, Isaác và Giacóp là Thiên Chúa đã thấy nỗi thống khổ của dân Ngài, đã nghe tiếng khóc than ai oán của dân Ngài, và đã thân hành xuống để giải phóng dân Ngài khỏi ách thống trị hà khắc, dã man của các vua Ai Cập.
   Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu nhận định về hai biến cố đẫm máu mới xẩy ra : biến cố quan tổng trấn Philatô ra lệnh giết mấy người xứ Galilê và biến cố mười tám nạn nhân bị tháp Silôê đổ đè chết. 
    Trong cả hai sự kiện, Đức Giêsu đều quả quyết: “Các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người” ở Galilê và ở Giêrusalem sao ? “Không phải thế đâu” (Lc 13, 2 - 5). 
   Theo Đức Giêsu, những nạn nhân này tuy phải chết, nhưng không phải vì tội lỗi của họ nhiều hơn người khác, và một cách gián tiếp Ngài cho biết : việc phán xét tội phúc của mỗi người không thuộc quyền con người, nhưng thuộc quyền Thiên Chúa. Đi xa hơn, Đức Giêsu nghiêm khắc cảnh cáo : “Nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy” (Lc 13, 5).
   Quả thực, nếu Thiên Chúa của Đức Giêsu không là Thiên Chúa của lòng bao dung, thương xót, không là Thiên Chúa chậm bất bình, và kiên nhẫn trước lỗi lầm, sai phạm của con người, thì hình phạt đã dồn dập kéo tới và những người tội lỗi đều đã phải chết thảm thương. Khi kể dụ ngôn cây vả nhiều năm không sinh trái đáng lẽ đã bị chủ vườn đốn đi, nhưng người làm vườn đã xin với ông chủ : “Xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi” (Lc 13, 8 - 9), Đức Giêsu đã mặc khải lòng thương xót rất kiên nhẫn của Thiên Chúa đối với người có tội, là cây vả không sinh trái.
Vì thế, màu tím của mùa chay sẽ không chỉ là mầu sám hối trơ trọi của con người, nhưng trước hết và trên hết chính là mầu tím nhung nhớ của Thiên Chúa là người cha nhân hậu ngày ngày ra đầu ngõ ngóng bước chân con trở về ; là mầu tím thiết tha của thương xót trong “trái tim mẹ hiền” của Thiên Chúa, cũng là mầu tím tràn trề nước mắt hy vọng được tha thứ và yêu thương của người con hoang đàng trên đường trở về (x. Lc 15, 11 - 32).
   Thực vậy, nếu mùa chay chỉ là mùa của con người tự mình sám hối, tự mình trở về mà không là mùa của Thiên Chúa giàu lòng xót thương, nhân hậu, bao dung, kiên nhẫn, Đấng không chỉ mòn mỏi ngóng đợi, mà còn vội vã, hối hả lên đường đi tìm chiên lạc, chuộc lại phận người khỏi cảnh làm tôi, nô lệ, và cứu sống tội nhân lẽ ra phải chết, thì mùa chay sẽ không trọn vẹn ý nghĩa, bởi ý nghĩa đích thực, quan trọng, nền tảng và cốt lõi của mùa chay là lòng nhân hậu, bao dung và kiên nhẫn của Thiên Chúa trên từng bước chân đi tìm con người trở về.
   Và như thế, mùa chay sẽ là mùa của hạnh phúc được Thiên Chúa yêu thương và thứ tha, như niềm vui của tội nhân được xoá án trong Thánh Vịnh 102 : “Chúa tha cho ngươi muôn ngàn tội lỗi, thương chữa lành các tật bệnh ngươi. Cứu ngươi khỏi chôn vùi đáy huyệt, bao học ngươi bằng ân nghĩa với lượng hải hà, ban cho đời ngươi chứa chan hạnh phúc, khiến tuổi xuân ngươi mạnh mẽ tựa chim bằng” (Tv 102, 3 - 5).
Jorathe Nắng Tím