Suy
Niệm TIN MỪNG CHÚA NHẬT 12, Thường Niên, Năm A
Tin
vào Chúa là tin vào tình yêu và sức mạnh của Chúa, bởi kinh nghiệm sống đức tin
cho chúng ta biết mình rất yếu, và dễ “đuối” trước
nhiều thứ mãnh lực của người đời và của
thần dữ.
Ngôn
sứ Giêrêmia đã không ngại cho mọi người biết: đời ngôn sứ không êm ả như giòng sông hiền hoà, nhưng sứ vụ “nói với đời Lời Thiên Chúa” luôn đặt ngôn sứ vào tình trạng
khó khăn, tình huống không thuận lợi, và tình hình dường như lúc nào cũng nghiêm
trọng, căng thẳng, như ở đây, trong bài đọc một, Giêrêmia đã vâng lời Thiên
Chúa loan báo sự tàn phá sắp tới của vương quốc Giuđa, nhưng dân chúng, cũng như
những người lãnh đạo, tất cả đều không tin, đúng hơn là không muốn tin lời tiên
báo xui xẻo. Và Giêrêmia đã than thở với Thiên Chúa về nỗi đau bị loại trừ, cô
lập, và nỗi buồn cô đơn của mình: “Con nghe biết bao người vu cáo… và bạn bè thân thích đều rình rập
xem con vấp ngã” (Gr 20,10).
Đó
cũng là số phận của người môn đệ Đức
Giêsu, số phận bị người đời ghét bỏ, vu oan, truy lùng, tiêu diệt vì đi theo Đức
Giêsu và làm chứng về Ngài: “Hãy
coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong
các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì
Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết » (Mt 10,17-18).
Vì
thế, Đức Giêsu trong Tin Mừng đã trấn an
các môn đệ, như người Thầy trấn an môn sinh, như người cha củng cố niềm tin của
con cái mình: “Anh em đừng
sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy
sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục” (Mt 10,28), bằng cho thấy giá
trị cao qúy của con người được Thiên Chúa dựng nên, cũng như vinh dự vô cùng lớn
lao được làm con Thiên Chúa, khi so sánh: “Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào, thế mà không một con nào rơi
xuống đất ngoài ý muốn của Cha anh em. Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc
trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi” (Mt 10,29). Và Ngài kết luận: “Vậy anh em đừng sợ, anh em còn qúy giá hơn muôn vàn
chim sẻ” (Mt 10,31).
Sở
dĩ thế gian trở nên bãi chiến trường, ở đó sự dữ, sự ác làm con người đau khổ,
vì tội lỗi và sự chết đã “xâm
nhập vào trần gian và lan tràn tới mọi người” do một người là nguyên tổ loài người đã bất tuân
lệnh truyền của Thiên Chúa. Cũng chính vì sự chết đã thống trị toàn thể nhân loại
do tội của Ađam, mà hậu qủa là con người không còn thuần thảo trước Thiên Chúa,
Đấng Chủ Tạo của mình. Đó cũng là lý do thế gian thù nghịch chính Đấng thương yêu,
tạo dựng, gìn giữ mình, và không mệt mỏi chống báng, tiêu diệt những kẻ thuộc về
Ngài, phụng sự Ngài và làm chứng cho Ngài.
Đứng
trước thảm cảnh của nhân loại không còn ân phúc, tức mất hết ơn nghiã với Thiên
Chúa, Đức Giêsu đã tự nguyện trở nên “Ađam mới” để
“nếu vì một người duy nhất
đã sa ngã, mà muôn người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa ban nhờ một người
duy nhất là Đức Giêsu Kitô, còn dồi dào hơn biết máy cho muôn người” (Rm 5,15). Đó là then chốt sứ
vụ Cứu Thế của Đức Giêsu mà thánh Phaolô đã trình bầy trong thư của ngài gửi giáo
đoàn Rôma.
Thực
vậy, được chọn làm ngôn sứ của Thiên Chúa, cũng như được kêu gọi làm môn đệ của
Đức Giêsu, tất cả đều chung số phận bị thế gian ghét bỏ, vu khống, hãm hại, bởi
sứ vụ của những người được tuyển chọn này là tiếp tay với Đức Giêsu để lan toả ơn
cứu độ của Thiên Chúa đến với nhân loại bị tội lỗi và sự chết thống trị.
Để
thực hiện sứ vụ được Thiên Chúa trao phó trong những hoàn cảnh thường không thuận
lợi, thiết tưởng người môn đệ Đức Giêsu sẽ phải học với ngôn sứ Giêrêmia để luôn
nằm lòng niềm xác tín: “Đức
Chúa hằng ở bên con như một trang chiến sĩ oai hùng. Vì thế những kẻ từng hại
con sẽ thất điên bát đảo, sẽ không thắng nổi con” (Gr 20,11), cũng như tín thác tuyệt đối vào Lời Đức
Giêsu: “Anh em đừng sợ…” (Mt 10,28), “Vì Danh Thầy, anh em sẽ bị mọi
người thù ghét. Nhưng ai bền chí đến cùng, người ấy sẽ được cứu thoát” (Mt 10,22).
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét