Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020

TRÁI TIM THIÊN CHÚA

Những ngày nằm bệnh nhiều thời gian rảnh rỗi, tôi có dịp xem nhiều clip trừ qủy khắp đó đây trên thế giới. Có những clip qủy được phép nói những điều rất đáng sợ liên quan đến tương lai chung của nhân loại như chiến tranh hạt nhân, với hơn nửa loài người sẽ bị tiêu diệt trong một thời gian cực ngắn; có những clip người bị qủy ám lên án hàng giáo phẩm, giáo sĩ là những con “chó câm”, những người xảo quyệt mà trong mọi tình huống đều rất khôn khéo biện hộ cho đời sống bất xứng, hưởng thụ, tìm được phục vụ của mình; có những clip phơi bầy đời sống mất đức tin, bỏ Thiên Chúa của giáo dân, người trẻ, và hầu như các clip đều cảnh báo cơn giận của Thiên Chúa và hình phạt khủng khiếp nặng nề mà Thiên Chúa sẽ đổ trên toàn thể nhân loại.
Càng xem qủy phùng mang trợn mắt, lăn lộn, giẫy giụa, càng nghe qủy chửi rủa, đe dọa, tôi càng rụng rời kinh hãi. Rụng rời vì lo sợ cho tương lai của nhân loại, của Giáo Hội, của người thân và của chính mình, và cực kỳ kinh hãi trước viễn tượng “ngày thịnh nộ, ngày tai biến rất khổ đau, khi Thiên Chua dùng lửa mà xét xử trần gian”. Thú thực, tôi sợ lắm, càng xem càng sợ, càng nghe càng hãi, mà càng hãi càng cuống, không biết phải làm gì, càng sợ càng hoảng hốt, mất tinh thần, hoang mang, không biết xử trí ra sao đời sống qúa nhiều thiếu sót, nhếch nhác, lôm côm, tội lỗi của mình.
Tất nhiên, Mẹ Giáo Hội không ngừng cảnh báo ngày Chúa đến và nhắc nhớ con cái ăn năn sám hối, và tin vào Tin Mừng để được tha tội, như Gioan Tẩy Giả đã thức tỉnh dân Do Thái ngày xưa, như có lời chép trong sách ngôn sứ Isaia rằng: “Có tiếng người hô trong hoang địa: hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng. Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa” (Lc 3,4-6). Nhưng không hiểu sao tôi vẫn cảm thấy lo, chưa hoàn toàn vững dạ mình sẽ được cứu rỗi.
Chính trong những giây phút hốt hoảng lo âu về phần rỗi của mình, những ngày dài bất an trước những “điềm xấu” đang dồn dập xuất hiện trên thế giới báo hiệu một tương lai không mấy tươi sáng, Chúa đã mở cửa lòng tôi, cũng là cửa lòng của qúy Bạn để tim chúng ta thấy được phần nào trái tim yêu thương vô cùng của Thiên Chúa đối với mỗi người và toàn thể nhân loại.
1.       Chúa mặc khải cho chúng ta  trái tim mẹ hiền của Ngài:
Ít lâu nay, ở Việt Nam rộ lên hiện tượng mẹ bỏ con ngoài đường. Bên cạnh rất nhiều trẻ sơ sinh bị mẹ bỏ trước cổng chùa, nhà thờ, nhà trẻ, bệnh viện, có người mẹ vừa sinh đã bỏ con còn đỏ hỏn xuống hố ga ngày 6/6/2020 dưới cái nắng 38 độ của Hà Nội, mà hai ngày sau người ta mới phát hiện với đàn kiến hàng ngàn con bám đen kín người cháu. Sau 23 ngày cố gắng chữa trị, sáng nay 29/6/2020, cháu Nguyễn Văn An, tên các bác sĩ đã đặt cho cháu với ước mơ cháu được sống một đời bình an đã qua đời. Cũng trong tháng sáu năm nay, một người mẹ khác bỏ con mới sinh còn nguyên nhau và giây rốn trên bãi cỏ thuộc phường An Thạnh, tỉnh Bình Dương.
Đó là những người mẹ tuy là mẹ, nhưng tim đã cạn kiệt máu “mẹ hiền” vì lý do nào đó, mà chúng ta không có ý bàn thêm ở đây.
Khác với trái tim con người, trái tim Thiên Chúa mà chúng ta được chính Ngài mặc khải là trái tim của mẹ hiền, mẹ rất hiền, mà ngôn sứ Isaia đã mô tả: “Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau?” (Is 49,15).
Hỏi là trả lời, và trái tim mẹ hiền của Thiên Chúa đã khẳng định với chúng ta: Ngài không quên một ai, nhưng thương từng đứa con do chính Ngài dựng nên. Không quên là nhớ: nhớ lại Lời Hứa cứu độ con cái; nhớ đến con cái với thân phận yếu đuối, mỏng dòn luôn cần lòng thương xót của trái tim mẹ hiền; nhớ thương con đói khổ, phải chăn heo, ăn cám sống qua ngày vì nông nổi, hoang đàng, sa đọa (x. Lc 15,15-16); nhớ qúa nên phải tìm cho kỳ được đứa con mình đã sinh ra nay đang “biệt vô âm tín”, và niềm vui chỉ trọn vẹn trong trái tim mẹ hiền của Thiên Chúa trong tiệc mừng “con tôi đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy” (Lc 15,24).  
Thiên Chúa nhớ và thương từng người, thương và nhớ mỗi người, nên Ngài không khước từ ai, không ruồng bỏ ai, không xua đuổi ai, không luận phạt ai khi đến với Ngài, vì ai cũng từ cung lòng Ngài đã mang nặng đẻ đau, ai cũng mang hình ảnh Ngài, ai cũng được sinh ra để hưởng hạnh phúc làm người như Ngài đã làm người, và hạnh phúc làm con Thiên Chúa, bởi Ngài là Thiên Chúa, để nỗi buồn vì có tội, nỗi sợ bị Thiên Chúa xua đuổi không còn nữa, nhưng được nguôi ngoai, xóa bỏ và thay thế bằng niềm hy vọng của con thơ bé bỏng tuyệt đối tín thác vào “tình yêu mẹ hiền” của Thiên Chúa. Và niềm hy vọng ấy dẫn chúng ta vào niềm vui khôn tả trong  trái tim Thiên Chúa với bảo đảm không gì chắc chắn hơn: “Mà cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ” (Is 49,15).     
2.   Chúa ghi khắc chúng ta trong lòng bàn tay của Ngài:
Khi yêu nhau, người ta không chỉ âu yếm, lãng mạn ngọt ngào, và nũng nịu, trìu mến thì thầm gọi tên nhau, mà còn tìm khắc tên nhau trên lá trên hoa, trên cây trên đá, trên cả thân xác, da thịt mình. Riêng trên thân xác, da thịt, người ta thường khắc tên người yêu hoặc ở lưng, bụng, ngực, hoặc trên đùi, vai, cánh tay, nhưng không mấy người khắc tên người mình yêu giữa lòng bàn tay, là nơi mà người ta thường thấy, dễ thấy hơn cả so với các chỗ khác trên thân thể.
Bạn cứ thử mà xem, khắc tên ai trên cánh tay, trên vai, trên bụng, trên đùi thì còn thi thoảng thấy, chứ khắc trên lưng thì mấy khi đọc được tên người ấy. Chỉ có bàn tay là “gần gũi, thuận lợi” cho đôi mắt hơn cả, nên ghi khắc tên ai, hình ảnh người nào trong lòng bàn tay thì người ấy qủa thực là người có phúc vì được yêu thương rất nhiều.
Thế mà Thiên Chúa đã không chỉ khắc tên con người, mà ghi khắc cả con người trong lòng bàn tay của Ngài: Hãy xem, Ta đã ghi khắc ngươi trong lòng bàn tay Ta (Is 49,16)
“Ghi khắc ngươi” là ghi khắc toàn thể con người ngươi, toàn thể cuộc đời ngươi, toàn thể qúa khứ, hiện tại, tương lai cuộc sống ngươi, toàn thể ưu điểm, khuyết điểm ở ngươi, toàn thể sở trường, sở đoản của ngươi, toàn thể điểm mạnh, điểm yếu nơi ngươi, toàn thể những gì ngươi là, ngươi có, toàn thể tội lỗi, công trạng của ngươi. Tóm lại, ngươi thế nào Ta đón nhận ngươi như thế, ngươi làm sao, Ta yêu thương ngươi như vậy, không so đo, mặc cả, tính toán, phân loại, bởi tình Ta dành cho ngươi là tình tuyệt đối, tình vô cùng, chỉ vì Ta đã sinh ra ngươi và ngươi là con của Ta.
Thực vậy, Tin Mừng đã không vẽ nên hình ảnh nào về Thiên Chúa ngoài hình ảnh người Cha nhân hậu có trái tim mẹ hiền, cũng không tạc nên hình tượng nào về con người, ngoài hình tượng con thơ bé bỏng trong vòng tay yêu thương quan phòng của người Cha Thiên Chúa, điều mà thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu không ngớt say mê chiêm ngưỡng và triệt để thực hành trong cuộc sống. Chính thánh nữ cũng đã trải qua những cơn sợ hãi, nghi nan trước một Thiên Chúa uy nghi, công thẳng, tội phúc vô cùng phân minh cho đến khi thánh nhân nhận ra tình cha hải hà của Thiên Chúa và hạnh phúc tuyệt vời của đứa con bé bỏng, ngây thơ chỉ say mê yêu mến Cha mình và hồn nhiên hạnh phúc bơi lội trong đại dương bao la của tình cha Thiên Chúa.
Đó cũng là niềm ủi an, hy vọng của chúng ta trong những thử thách của đức tin, trước những hiện tượng làm chúng ta chao đảo, nghi ngờ lòng thương xót của Thiên Chúa, Cha chúng ta, Đấng đã sinh ra và nuôi nấng chúng ta bằng tình yêu của trái tim mẹ hiền. Chân lý này chính Đức Giêsu đã mặc khải và chúng ta có nền tảng Lời Chúa để sống hạnh phúc ân huệ làm con Thiên Chúa, ân huệ được ở trong trái tim mẹ hiền của Đấng đã hứa: “Nước Trời là của những ai trở nên giống như trẻ nhỏ” (Mt 19,14).
Vâng, trước những biến động bất thường, những dấu hiệu bất an, chúng ta luôn có trái tim mẹ hiền của Thiên Chúa là nơi nương náu, ẩn thân, nên “dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương qủy lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8,38-39).
Xin Thánh Tâm Chúa Giêsu tràn đầy lòng thương xót ban bình an cho chúng con!
Jorathe Nắng Tím       

0 nhận xét: