Mừng Lễ Kính Thánh Teresa Hài Đồng Giêsu 01 tháng 10
Niềm
vui là đặc tính của đời sống thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, mà người ta đọc được
trên từng trang Nhật Ký “Một Tâm Hồn” của chị thánh. Đó là niềm vui xuất phát từ Nguồn Vui là Thiên Chúa,
là hoa trái của Phó Thác, Tin Tưởng, là hạnh phúc của con thơ trong vòng tay yêu
thương của Cha nhân hậu. Với con đường thơ bé, thánh nữ đã cho chúng ta bí quyết
để sống bình an trong niềm vui sâu lắng của người môn đệ hoàn toàn thuộc về Đức Giêsu.
1. Niềm
vui là hoa trái của tinh thần Phó Thác :
Phó
thác ở Cha trên trời là “cột sống” của linh đạo Têrêsa, mà suốt đời thánh nữ đã
thực hiện. Tinh thần phó thác ấy được đặt trên nền tảng “ý
thức về mình và sống như mình là”,
nghiã là đón nhận những
gì mình là, và những gì mình có như Hồng Ân của Cha trên trời thương ban, mà không
ganh tị với người hơn mình, không khinh khi người thua kém mình, nhất là không
quy chiếu bất cứ thành qủa, giá trị nào do mình làm vào “cái tôi” bất toàn, nhiều
giới hạn, luôn cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa và anh em.
Ý
thức về thân phận của mình cũng là ý thức về Tình Yêu bao la, cao cả của Thiên
Chúa, nên càng biết “đón nhận mình như mình là”, người môn đệ Đức Giêsu, như thánh
nữ Têrêsa càng thiết tha yêu mến Thiên Chúa, “Đấng đã làm những việc kỳ diệu trên
tôi tớ hèn mọn của Ngài”. Và đây chính là gốc rễ của niềm vui trong tâm hồn như
thánh nữ đã viết : “Nếu con không luôn sẵn sàng phó thác vào Thánh Ý Chúa,
và luôn bị xao động bởi những tình cảm vui, buồn không ngừng nối tiếp nhau, thì
tâm hồn con lúc nào cũng muộn phiền, ủ dột đến độ không còn có thể chịu đựng được
những thử thách hằng ngày của Tình Yêu”
2. Niềm
vui là hoa trái của Tình Yêu hy sinh :
Như
ơn Bình An của Đức Giêsu đã chỉ được thực sự ban cho các môn đệ, sau khi Ngài đã
chịu khổ hình, chịu chết và sống lại, bởi bình an đích thực, cũng là niềm vui bắt
nguồn từ Thiên Chúa phải là hoa trái của tình yêu hy sinh, phải là kết qủa của
tình yêu xóa mình, hiến mình vì hạnh phúc của người khác, nên sẽ không có niềm
vui đích thực của Đức Giêsu phục sinh, nếu đã không cùng chịu khổ và chết với
Ngài vì tha nhân, cũng như không có tình yêu đích thực như tình yêu của Thiên
Chúa yêu nhân loại nếu thiếu hy sinh vì yêu thương đồng loại.
Vì
thế, chỉ với tình yêu hy sinh vì người khác trong mọi thử thách của cuộc sống hằng
ngày, từ việc nhỏ đến việc lớn, trong lời nói, việc làm, với Bề Trên và bề
ngang, bề dưới, lúc “cơm lành canh ngọt” cũng như khi phải “ngậm đắng nuốt cay”,
người đi theo Đức Giêsu mới nếm được sự dịu ngọt của tình yêu hiến mình ;
mới cảm được “ách Ta êm ái, và gánh Ta nhẹ nhàng” khi mang những Thánh Giá đủ kích
cỡ Thiên Chúa đặt trên vai ; mới có thể hiệp nhất và trở nên “đồng hình đồng
dạng” với Đức Giêsu chịu đóng đinh cho hạnh phúc của anh em mình.
Để
vượt qua những thử thách hằng ngày trong đời sống cộng đoàn luôn nhiêu khê, nhiều phức tạp, và đòi liên lỷ hy sinh quên mình, Thánh nữ Têrêsa đã
sống hết tình từng giây phút của đời tu với bí quyết của Tình Yêu đó là làm mọi
“việc nhỏ với Tình Yêu lớn”, như cuộc đời tuy ngắn ngủi với hai mươi bốn năm sống
ẩn mình trong dòng kín, nhưng luôn tha thiết, nồng nàn với Tình Yêu vượt không
gian, thời gian khi khao khát được đến tận chân trời góc bể của mọi thời để
loan báo cho muôn dân Tin Mừng : Thiên Chúa yêu thương và cứu chuộc họ.
3.
Niềm
vui là hoa trái của Tha Thứ :
Tâm
hồn hạnh phúc, trái tim tràn ngập niềm vui chỉ có ở người biết sống bình an với
chính mình, bình an với tha nhân và bình an với Thiên Chúa.
Sống
bình an với mình khi biết tha thứ cho những thiếu sót, bất toàn, yếu đuối, thất
bại của chính mình, mà không bao giờ nguyền rủa mình, và buông xuôi, đầu hàng
cuộc sống là Hông Ân của Thiên Chúa, như thánh Têrêsa đã viết trong ngày Rước Lễ
lần đầu : “Con sẽ không bao giờ nản chí, thất vọng”, bởi ý thức những giới
hạn của mình, và bình an với mình, đó là đức tính anh hùng trong đời sống thường
ngày, và “ơn bình an với chính mình” ấy chính là hoa trái của sự phó thác
vào Thiên Chúa, mà chỉ Chúa Thánh Thần mới ban được cho những ai mở lòng đón nhận
Ngài.
Sống
bình an với mình chưa đủ, người Kitô hữu còn được mời gọi sống bình an với anh
chị em của mình, với Giáo Hội, với cộng đoàn.
Sau
cùng, chúng ta còn cần sống bình an với Thiên Chúa, nghiã là hài lòng với hình
hài đã được Thiên Chúa dựng nên ; hài lòng với cha mẹ, gia đình, gia tộc,
quê hương đất nước mà Thiên Chúa đã đặt mình vào ; hài lòng với hoàn cảnh
của thế giới trong đó Thiên Chúa sai đến
phục vụ.
Nhưng
để có được ơn Bình An với mình, với tha nhân và với Thiên Chúa, chúng ta phải
khởi đi từ đòi hòi Tha Thứ là cao điểm của Tình Yêu, bởi chỉ có Tha Thứ, chúng
ta mới có bình an là nguồn của niềm vui đích thực từ Thiên Chúa, như Đức Giêsu,
trong kinh Lậy Cha đã dậy chúng ta tiên vàn hãy tha thứ để được thứ tha : “Xin
tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”, bởi không tha thứ,
ơn bình an của Đức Giêsu phục sinh là nguồn vui đích thực sẽ không bao giờ “có
cửa” để đến và cư ngụ trong tâm hồn người môn đệ.
Xin
Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu làm mưa Hoa Hồng trên chúng con để chúng con được cùng
toàn thể Dân Chúa hát lên : “Con sẽ
bước tới bàn thờ Chúa Trời, Nguồn Vui của hồn con”.
Jorathe
Nắng Tím
0 nhận xét:
Đăng nhận xét