TIN MỪNG CHÚA NHẬT TUẦN 14 TNB
Mc 6,1-6
(Mt 13,53-58 ; Lc 4,16 -30)
“Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo
hái mỗi ngày”. Lời ca ngọt ngào của bài hát mà nhiều người rất thích qủa
thực đã không ngọt ngào chút nào đối với Đức Giêsu trong dịp Ngài ghé về
Nazareth, quê hương của Ngài.
Vào thời điểm trở về thăm quê, Đức Giêsu
đang được nhiều người hâm mộ do giáo lý mới và các phép lạ Ngài làm, như Tin Mừng
Luca đã khẳng định : “Đức Giêsu trở về miền Galilê, và tiếng tăm
Người đồn ra khắp vùng lân cận.Người giảng dậy trong các hội đường và được mọi
người tôn vinh” (Lc 4,14-15).
Về Nazareth hôm nay, Ngài cũng giảng dậy
trong hội đường, và bà con thân nhân, lối xóm của Ngài đồng thanh “Công nhận Ngài thật khôn ngoan
(Mc, 6,2 ; Mt 13,54), mọi người đều tán
thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người (Lc 4,22).
Nhưng tình cảm, sự ngưỡng mộ, lòng thán phục
nơi đồng hương của Ngài đột nhiên giảm sút đến chóng mặt, bởi lẽ chính họ vừa
trầm trồ khen ngợi, hãnh diện về Đức Giêsu, nhưng cũng chính họ, ngay sau đó đã
châm biếm gia thế, nguồn gốc lao động nghèo của Ngài : “Ông ta không phải người làm mộc,
con bà Maria (Mc 6,3), và chị em của ông
không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao” ? (Mt 13,56). Sau những
thị phi là thách thức : “Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã
làm ở Caphácnaum, thì ông hãy làm tại đây, ngay trên quê hương ông xem nào”!
(Lc 4,23).Thách thức không xong, “họ
phẫn nộ, đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành… Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để
xô Người xuống vực” (Lc 4,28-29).
Có nhiều lý do làm đổ vỡ cuộc hạnh ngộ giữa
Đức Giêsu, người con của quê hương Nazareth, nơi Ngài đã sống suốt ba mươi năm
với bà con, đồng hương của Ngài hôm ấy :
1. Đồng
hương nóng lòng muốn thấy phép lạ vì tò mò, hãnh tiến :
Hôm ấy, người ta trao cho Người cuốn sách
ngôn sứ Isaia. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng : Thần khí Chúa ngự trên tôi, vì
Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho người nghèo hèn. Người
đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ
được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của
Chúa (Lc 4,17-19). Sau khi đọc xong, Ngải nói với họ : Hôm nay đã ứng nghiệm lời
Kinh Thánh qúy vị vừa nghe (Lc 4,21).
Thế là họ nhao nhao yêu cầu Ngài làm ngay những
phép lạ, thực hiện lập tức những điều Ngài vừa công bố, bởi theo họ : Ngài đã tự
cho mình là người được xức dầu, tức Đấng
Mêsia, Đấng Thiên Chúa sai đến, nên Ngài phải cho họ thấy ngay những phép lạ
như cho người mù được sáng, kẻ què đi được ... Ngoài tính tò mò, đồng hương
Nazareth của Đức Giêsu còn tính hãnh tiến, tự ái quê hương muốn tỏ ra có ưu thế hơn tất cả mọi tỉnh thành, quận lỵ thuộc
Israel khác, vì Nazareth từ nay sẽ được nổi tiếng, đồng hương sẽ được trọng vọng, vì là quê hương của Đấng Thiên
Sai, với điều kiện Đức Giêsu làm phép lạ ngay hôm nay, theo yêu cầu của họ.
2. Đức
Giêsu không làm phép lạ, vì họ không tin (Mc 6,6)
Mặc dù đồng hương yêu cầu, thách thức, Đức
Giêsu vẫn không làm phép lạ tại quê hương mình, chỉ vì đồng hương của Ngài
không tin Ngài là Con Thiên Chúa. Niềm tin là điều kiện của phép lạ, là yếu tố
không thể thiếu để đón nhận hồng ân. Đức Giêsu hôm ấy đã không mị dân, bằng từ
chối làm phép lạ để thỏa mãn tính hiếu kỳ
của đồng hương, cùng lúc nhắc nhở thái độ khinh mạn, rẻ rúng của họ đối với Ngài
: Tôi biết “chẳng ngôn sứ nào được trọng dụng tại quê hương và trong gia đình mình
đâu” (Mt 13,57). Ngài còn làm họ bực bội, khi kể họ nghe chuyện ỡ ngôn
sứ Êlia, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội,
thiếu gì bà góa trong nước Itraen ; thế mà ông không được sai đến giúp một bà
nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà góa thành Xarépta miền Xiđôn. Cũng vậy
vào thời ngôn sứ Êlisa, thiếu gì người phong hủi ở nước Itraen, nhưng không người
nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Xyri mà thôi ữ (Lc 4,25-27).
Chúng ta đều biết Xiđôn và Xyri là miền ngoại giáo lân cận, không thuộc Itraen.
Qủa thực, hai chọn lựa, hai thái độ hoàn
toàn khác nhau : đồng hương Nazareth muốn
có phép lạ để xem chơi, thử tài, và vì tò mò, hãnh tiến, tự ái quê hương, trong
khi Đức Giêsu muốn họ tin ỡ người anh em
Giêsu ữ của họ chính là Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Thế. Tin là đòi hỏi của Đức
Giêsu, muốn xem phép lạ mà không tin là yêu cầu của những người đồng hương có mặt.
Mâu thuẫn sâu sắc !
Thực ra Đức Giêsu, trên đường về thăm quê đã hy vọng dòng tộc, dân làng tin
Ngài là Đấng Thiên Sai. Và nếu họ biểu lộ lòng tin, thì Ngài đâu có tiếc gì với
họ mà không làm phép lạ, như Ngài đã làm ở Capharnaum. Chẳng thế mà Ngài rất ngỡ ngàng trước thái độ cứng lòng không tin của họ : “Người đã không thể làm được phép lạ nào tại
đó ; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ.Người lấy làm lạ
vì họ không tin” (Mc 6,5-6).
Ai cũng có mẹ cha, có cội nguồn, có quê
hương. Đức Giêsu - Thiên Chúa làm người cũng không khác chúng ta có cha mẹ, anh
em - họ hàng, bà con lối xóm ở Nazareth.Ngài không quên cội nguồn, gia tộc, làng xóm, bằng cớ là Ngài về thăm họ và bầy tỏ
tình huyết thống, lòng yêu quê hương của Ngài. Tuy thế, điều tốt nhất Ngài muốn
mang về cho quê hương, trao tặng đồng hương của Ngài là đức tin, như qùa tặng
tuyệt vời của Thiên Chúa ; Ngài muốn đồng hương tin người anh em Giêsu của họ,
đã sống với họ ba mươi năm, đã nổi tiếng khắp miền vì nhiều điều lạ từ tay Ngài
và đang đứng trong hội đường giữa họ đây là Đấng được Thiên Chúa sai đến, nhưng
rất tiếc không ai đã tin Ngài.
Xin
cho chúng ta biết nhìn mọi người, mọi sự bằng con mắt đức tin, để nhận ra Đức
Giêsu Thiên Chúa trong ỡ ông thợ mộc Giêsu ữ, nhận ra Thiên Chúa trong những
người nghèo hèn, bệnh tật, yếu đuối, bị bỏ rơi, bởi Thiên Chúa luôn cất dấu những kho tàng vô
cùng qúy giá của Ngài trong những vỏ bọc rất thô thiển, tầm thường.
Jorathe Nắng
Tím