Chúng ta đang theo Đức Giêsu trên hành trình mục vụ của Ngài
ở ngoài miền Galilê, với nhiều phép lạ chữa các tật bệnh và hoá bánh ra nhiều lần
thứ hai (Mc 8,1-10).
Hôm nay thánh sử
Máccô trình thuật cảnh tượng Đức Giêsu chữa người vừa điếc vừa câm:
“Đức Giêsu lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xiđôn, đến biển hồ
Galilê vào miền Thập Tỉnh.Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức
Giêsu, và xin Người đặt tay trên anh. Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông,
đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người
ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói : Épphatha, nghiã là: hãy mở ra ! Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi
như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. Đức Giêsu truyền bảo họ không được
kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra. Họ
hết sức kinh ngạc và nói: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ
điếc nghe được, và kẻ câm nói được” ( Mc 7,31-37).
1. Đức Giêsu đã
kéo anh ta ra khỏi đám đông.
Kéo anh ra khỏi đám đông, Đức Giêsu muốn làm nổi bật
lòng ưu ái, quan tâm của mình đối với người câm điếc, và cử chỉ này nói lên một điều quan trọng, đó là Ngài yêu anh đặc
biệt và không khinh khi anh như bao người thời đó coi người bệnh tật là tội nhân bị Thiên Chúa trừng phạt, bỏ rơi.
Chúng ta đừng quên mục đích chính của phép lạ Đức Giêsu làm là để mọi người tin
vào Ngài. Nhưng tin vào Ngài là gì, nếu không phải là tin Thiên Chúa yêu thương con người và mỗi
người là tình yêu của Thiên Chúa, là con ngươi trong mắt Thiên Chúa.
2. Đức Giêsu chạm
đến người câm điếc:
“Đặt ngón tay vào lỗ
tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh”, Đức Giêsu đã chạm vào thân phận
yếu đuối, bệnh hoạn của người câm điếc. Con người Thiên Chúa đã không chỉ ở giữa
loài người, nhưng còn gần gũi, sát cạnh để chạm được vào da thịt, sờ được vào nỗi
đau, sẻ chia được tất cả những gì ở con người. Không có Thiên Chúa nào yêu con
người, say đắm con người và hết mình, hết tình vì con người như Thiên Chúa
trong Đức Giêsu, một Thiên Chúa ở giữa con người, sống với con người và chết như con người, cho
con người được sống.
3. Đức Giêsu
ngước mắt lên trời:
Đức Giêsu đã đến để
làm theo ý Chúa Cha, nên trong bất cứ việc làm, hay quyết định nào, Ngài đều
ngước mắt lên trời cầu xin sức mạnh của Thiên Chúa Cha. Đây mới chính là trung
tâm, trọng điểm của phép lạ, khi Đức Giêsu cậy đến ơn sủng, kêu cầu sức mạnh từ
Thiên Chúa và đặt hoạt động của Ngài cũng như những người được Ngài chữa lành,
cứu sống trong tương quan với Thiên Chúa, Cha Ngài. Việc chữa bệnh, trừ qủy,
cho sống lại của Ngài nhắm chung một mục đích là làm vinh danh Cha Ngài và để mọi
người nhận ra Cha Ngài yêu thương họ như thế nào.
4. Đức Giêsu
nói với người câm điếc : “Éphata - Hãy mở ra!”
“Hãy mở ra!” không
chỉ là lệnh truyền mà còn là chương trình sống Đức Giêsu đề nghị cho người câm
điếc được chữa lành. Khi truyền cho tai và lưỡi của thân xác anh mở ra, Đức Giêsu muốn tâm hồn anh cũng mở ra với Thiên Chúa, với mọi
người.
Và qua người câm điếc hôm nay, Đức Giêsu nói với
mỗi người chúng ta:
- Hãy mở ra tâm hồn! Vì từ lâu ta tự khép kín trong cô độc,
và một mình ngậm ngùi gặm nhấm tất cả khổ đau, như cách trả thù đời, trả thù
người.
- Hãy mở ra cửa lòng! Vì đủ thứ mặc cảm đã đóng chặt ta ở qúa khứ với gánh nặng vô song của những kỷ
niệm buồn.
- Hãy mở ra trái tim! Vì không biết từ bao giờ, ta đã không còn niềm vui đợi chờ được yêu, và hạnh
phúc lên đường yêu thương người khác.
- Hãy mở ra mắt nhìn! Vì quanh ta còn nhiều người cô đơn, bất hạnh hơn ta và đang cần ta nói với họ
và lắng nghe họ nói. Từ lâu họ câm không nói, điếc không nghe, vì ta đã làm họ
thất vọng, nên không còn muốn nói, muốn nghe .
- Hãy mở ra đôi tay!
Vì tay không trao dâng, ban tặng sẽ bại liệt vì thiếu máu “tình người”
- Hãy mở ra với Lời
Chúa! Vì Lời Thiên Chúa đổi mới, ban sức sống, tự do và niềm hy vọng.
- Hãy mở ra với thế
giới! Vì trong thế giới và với thế giới, ta mới có thể yêu mến và phụng sự Thiên Chúa.
- Hãy mở ra với
chính mình! Vì mình cần được mở ra để Thánh Thần là Hơi Thở Tình Yêu của Ba
Ngôi Thiên Chúa tràn ngập, chiếm lãnh.
- Hãy mở ra với lòng
thương xót để được xót thương và học biết thương xót đồng loại.
5. Đức Giêsu
đã truyền bảo không được kể chuyện đó với ai.
Tin Mừng Máccô
ghi nhận bốn lần làm phép lạ, Đức Giêsu đã dặn không được kể lại với ai : chữa
người bị phong hủi : Mc 1,44, cho con gái ông Gia-ia sống lại : Mc 5,43, chữa người mù ở Bétxaiđa : Mc 8,26,
và chữa người vừa điếc vừa ngọng: Mc 7,36. Mục đích của lời căn dặn này là để
người ta không ảo tưởng về một Đấng Cứu Thế với uy lực chính trị, vì bối cảnh của
Ítraen bị trị lúc bấy giờ. Nhưng điều Đức Giêsu muốn là mọi người đón nhận Tin
Mừng bằng thay đổi đời sống để đi vào
tương quan cha - con với Thiên Chúa và anh - em với mọi người, đồng thời nhận
ra Đấng Cứu Thế qua dung mạo khiêm tốn, nghèo hèn, gần gũi mọi người, giầu lòng
thương xót và đường lối cứu thế của Ngài
là “từ bỏ mình, vác thập giá” (Mc 8,34).
*****
Như người câm
không thể nói gì, vì họ điếc không bao giờ nghe thấy gì ; như người điếc lớn lên và già đi trong một thế giới không tiếng nói, không âm
thanh, chúng ta cũng có thể như họ, khi
đến với Chúa trong tình trạng “không nghe không nói”, như người câm điếc,
vì sự điếc lác của tâm hồn làm chúng ta câm và
sợ hãi. Cũng vì điếc Lời Chúa, chúng ta sẽ không có ngôn từ của Chúa để
nói với Ngài và nói về Ngài. Và đó là căn bệnh nan y, nguy hiểm của mọi thời, mọi
nơi : không muốn nghe và không muốn nói
với Thiên Chúa và về Thiên Chúa.
Xin Chúa thương
tháo cởi chúng con khỏi mọi gông cùm, xiềng xích của Satan để tai chúng con mở
ra lắng nghe Lời Chúa, và môi miệng chúng con mở ra kể mọi kỳ công do tay Chúa
và ca ngợi Ngài.
Jorathe Nắng Tím