I. TƯƠNG QUAN GIỮA GIÁO LÝ VIÊN VÀ LỜI CHÚA
1.
Giáo Lý viên loan báo
Lời Chúa:
Sứ mạng của Giáo Lý
viên là loan báo Đức Giêsu qua Lời Ngài. Kinh Thánh là con đường trên đó, Giáo
Lý viên đồng hành với người khác. Dựa vào Lời Chúa, Giáo Lý viên giới thiệu
dung mạo và trình bầy Tin Mừng cứu độ của Đức Giêsu. Bằng Lời Chúa, Giáo Lý
viên làm chứng Đức Giêsu - “Thiên Chúa làm người” và không ngừng “loan truyền Chúa chịu chết, và tuyên xưng
Chúa sống lại cho tới khi Chúa đến”.
Như thế, Giáo Lý viên
không dậy một lý thuyết, một học thuyết, hay một giả thuyết nào đó; càng không
bận tâm đến những định đề toán học, khoa học, xã hội nhân văn hay sinh vật;
Giáo Lý viên cũng không tuyên truyền, cổ võ cho đảng phái, tổ chức trần thế
nào, và tuyệt đối không làm công tác tiếp thị, quảng cáo, chào hàng cho công ty.
Giáo Lý viên chỉ say
mê rao giảng một Đức Giêsu, và chỉ đời của Đức Giêsu mới hấp dẫn, lôi cuốn Giáo
Lý viên, và đủ sức hối thúc Giáo Lý viên dấn thân phục vụ. Giáo Lý viên dường như bị cuốn hút bởi Ngài để chấp nhận bỏ mọi sự mà theo và làm chứng “Đấng chịu
đóng đinh, điều mà người Do Thái coi là
ô nhục, không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ”(1 Cr 1,23). Và tâm
tình của Giáo Lý viên là tình yêu của người môn
đệ chí cốt, nhà truyền giáo nhiệt thành, người cộng tác trung tín dành
cho một mình Đức Giêsu, bởi sẽ không có gì tách Giáo Lý viên ra khỏi Đức Giêsu như thánh Phaolô đã viết:
“Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của
Đức Kitô ? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ,
gươm giáo ? … Và tôi tin chắc rằng: cho
dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương qủy lực, hiện tại hay tương
lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thụ tạo
nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện
nơi Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta” (Rm 8, 35-39).
Như thế sứ mạng của
Giáo Lý viên đòi một tình yêu rất lớn, rất mạnh dành cho Đức Giêsu và với ý
nghiã này, Giáo Lý viên đích thực là người
say mê Đức Giêsu và tận hiến phục vụ Ngài không chỉ một vài năm khi chưa cưới vợ, lấy chồng
hay như một chút đóng góp lấy lệ trang điểm đời “người có đạo”; trái lại,
đây là dấn thân của một đời người, cho suốt cuộc đời như lời tuyên xưng : “Loan
truyền Chúa chịu chết, tuyên xưng Chúa sống lại cho tới khi Chúa đến”. “Cho tới
khi Chúa đến” tức tới phút chót đời người
khi nhắm mắt xuôi tay mới thôi loan báo, mới ngừng tuyên xưng.
2. Giáo Lý viên sống Lời Chúa:
Không có sứ mạng nào lại
đòi phải yêu thắm thiết, yêu nồng nàn, yêu say đắm, yêu đến hy sinh mạng sống
như sứ mạng loan báo Tin Mừng. Những công việc khác, cùng lắm đòi cố gắng,
nhưng làm môn đệ, tông đồ, nhà truyền giáo, Giáo Lý viên thì tình yêu dành cho
Đức Giêsu phải là điều kiện tiên quyết. Bởi không yêu mến, không gắn bó, không
hết tình hết mình, chúng ta không thể thuộc về Đức Giêsu để biết rõ Ngài là ai,
hầu có thể giới thiệu, làm chứng về Ngài cho người khác: “Ai không yêu mến thì
không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là Tình Yêu” (1 Ga 8).
Chính vì tình yêu như
điều kiện không thể thiếu mà Giáo Lý
viên sẽ chỉ loan báo, làm chứng, giới thiệu được người mình yêu khi cảm nghiệm
và sống chính sự sống của con người ấy. Vì nội dung loan báo không là một lý
thuyết, học thuyết nhưng là đời Đức Giêsu: “Con người -Thiên Chúa” nên không sống với
Ngài, không trở nên giống Ngài, không cảm nghiệm tình Ngài, Giáo Lý viên sẽ
không biết Ngài, và đủ xác tín để làm
cho người khác tin ở Ngài. Vì không đủ gắn bó tình nghiã, Giáo Lý viên sẽ thiếu
lửa khi loan báo, nghi ngờ khi tuyên xưng, dè dặt khi làm chứng, ngập ngừng khi
rao giảng Đức Giêsu, và tất nhiên lời chứng và đời chứng nhân của Giáo Lý viên
sẽ không có sức thuyết phục .
0 nhận xét:
Đăng nhận xét