Tôi biết chắc một điều là
không người mẹ nào quên được ngày sinh của con mình. Mẹ tôi sinh 13 đứa con và
mẹ nhớ ngày sinh của từng đứa, nhớ từng chi tiết ngày chào đời của tất cả các
con. Càng già càng lẫn lộn, quên nhiều chuyện, nhiều người, nhiều việc, nhưng
ngày sinh của các con mẹ vẫn nhớ mồn một.
Mẹ nhớ từng đứa vì mẹ thương.
Mẹ không quên đứa nào vì mỗi đứa đều kín ắp hồn mẹ. Tôi tưởng đông con mẹ sẽ
không thương chúng tôi nhiều vì tình mẹ phải sẻ chia. Tôi nghĩ vì sinh đẻ nhiều
mẹ sẽ ngao ngán, chán chường các con. Nhưng không như tôi nghĩ, mẹ luôn là đại
dương của tình yêu mà chúng tôi là đàn cá tha hồ bơi lội.
Đại dương tình mẹ là một đại
dương không biên giới; không đón những sóng bạc đầu vùi dập, cũng không nuôi
sóng ngầm nguy hiểm. Không sóng ngầm vì tình mẹ luôn trong sáng; "sáng"
từ thửơ đầu mang thai con cho đến hơi thở sau cùng; "trong" từ
cung lòng cưu mang cho đến khi con bạc đầu già yếu. Không sóng bạc đầu vì tình
mẹ là đại dương của ngọt ngào âu yếm. Nước của đại dương tình mẹ không mặn chát
làm cay mắt con, nhưng dịu mát cho con đã khát dưới nắng hạ, no thỏa trên đường
xa. Trong đại dương ấy, đàn con được yêu thương, bao bọc, vỗ về, ủi an, nâng
đỡ. Không có luận phạt, lên án, khai trừ trong đại dương tình mẹ bao la này;
cũng không thể thù hận trong nước xanh tình mẹ. Càng không cạm bẫy, vũ khí, hơi
ngạt trong tình mẹ tuyệt hảo, trọn vẹn. Mẹ không là tuổi tác cho con, không là
khoảng của con. Không gian, thời gian không còn ý niệm trong đại dương vô cùng của
tình mẹ này.
Đã có bao nhiêu cuộc đời được
có mặt nhờ tình mẹ; bao nhiêu cuộc đời được tái sinh, trỗi dậy nhờ mẹ. Thế giới
loài người dù hận thù hung hãn, dù chiến tranh bạo tàn đến đâu và bao nhiêu đi
nữa cũng không thể xóa lấp được đại dương tình mẹ, không thể làm mờ phai hình
ảnh mẹ trong tâm khảm mỗi người con. Là ai đi nữa, hình ảnh mẹ vẫn luôn là hình
ảnh đẹp, thân thương và nhung nhớ sâu xa, lâu dài nhất.
Nhưng tại sao tình mẹ lại bao
la tuyệt vời như vậy?
Đi tìm câu trả lời không gì
hay hơn, không cách nào chính xác hơn là nhìn vào chính mẹ.
Nhìn mẹ, ta thấy mẹ không mơ
ước gì xa xôi, không toan tính lâu dài, không tham vọng cao xa. Nhìn vào đời
mẹ, ta cũng không gặp những công trình vĩ đại, những kế hoạch, dự án khổng
lồ... Nhưng nơi mẹ, ta chỉ thấy tình mẹ gắn chặt vào con và đời mẹ chỉ muốn
được hòa nhập, hiệp nhất trong đời con. Mẹ tìm kết hợp mật thiết với con, mẹ
xem đời con là đời mẹ và chỉ thế thôi, không gì khác hơn nữa.
Thế ra cái bao la của tình mẹ
lại là cái bé nhỏ của đời con; cái vô cùng của tình mẹ lại là cái hữu hạn của
thân xác con trong không gian và thời gian. Càng gắn chặt vào đời con bao
nhiêu; càng thu sát đời mình vào đời con bao nhiêu, tình mẹ càng bao la diệu
vợi bấy nhiêu. Cái bao la không còn là đơn vị đo lường không thể đếm, mơ hồ,
huyền hoặc nhưng là cái bao la thấy được trong ánh mắt mẹ âu yếm nhìn con ngủ;
đọc được trong quầng mắt thâm sâu vì tần tảo ngày đêm; cảm nhận được qua đôi
vai gầy, tấm lưng còng, bàn chân chai nứt, vất vả vì con. Cái bao la ấy không
viển vông, không tưởng nhưng có mặt từng giây phút, trên từng thớ thịt, trong
từng tia máu của đời mẹ, những tia máu, thớ thịt từng giây rung nhịp cung lòng yêu
con.
Tình ấy diệu vợi và rất đỗi
chân thành. Chân thành nên con thấy ngay, thấy rõ không cần bảng chỉ dẩn, người
thuyết minh; chân thành vì quá gần, quá sát. Gần sát nên con ôm được, náu ẩn
được, gặp gỡ được, yêu thương được.
Tình yêu ngàn đời bất diệt ấy
còn là tình tuyệt vời cao cả. Nét cao cả trong tình mẹ là cho đi không tính
toán. Mẹ yêu con không vì mẹ nhưng vì hạnh phúc của con. Mẹ lo cho con không
phải vì mẹ nhưng vì tương lai của con. Không gì sót lại trong mẹ mà mẹ có thể
từ chối con. Không gì có thể trao ban mà mẹ đã giữ lại cho riêng mình. Mẹ cao
cả trong tình yêu vì mẹ nhận đời con làm đời mẹ, khổ đau của con là khổ đau của
mẹ, thất bại của con là thập giá của mẹ. Có những nét thần thánh, nhiệm mầu
trong tình mẹ tuyệt vời, những nét đẹp của một thứ tình tuyệt đối.
Người ta khó có thể lấy những
tình khác để tham chiếu với tình tuyệt đối của Thiên Chúa nhưng người ta không
ngần ngại nhắc đến tình mẹ vì chỉ tình mẹ mới hội đủ yếu tố bền vững, trọn vẹn,
cao cả, bao la, vô điều kiện.
Và mối tình bao la cao cả ấy
đã âm thầm, khiêm tốn, tận tụy khai sinh và nuôi lớn không biết bao nhiêu mối
tình khác. Tình mẹ đã âm thầm cưu mang tình con. Tình mẹ đã khiêm tốn đỡ dậy
tình con. Tình mẹ đã tận tụy xây dựng tình con. Bao nhiêu tình con đã chịu ơn
tình mẹ; bao nhiêu tình con đã rút tỉa máu xương, cào cấu da thịt tình mẹ; bao
nhiêu thiên đường tình con đã quên khổ đau nơi mái tranh tình mẹ. Kể ra thì ân
sâu nghĩa nặng lắm nhưng tình mẹ lại mù lòa, dốt nát, rộng lượng, nên chẳng
tính sổ, đòi nợ bao giờ. Cái bao la rất gần, cái tuyệt vời sát đất cộng thêm
với những mù lòa, dốt nát, bao dung trong tình yêu ấy đã biến tình mẹ thành biển
tình không sóng to, không bến bờ, không biên giới, một thứ tình tuyệt đối mà
chỉ có mẹ và thượng đế mới có thể kham nổi.
Khi được đài truyền hình TF1
phỏng vấn ngày 25/5/1996, Pratrick Kennedy, một người tù chung thân đã nói:
"Mối hận thiên thu của tôi là quan tòa đã tàn nhẫn không cho
phép tôi đến bệnh viện gặp mẹ tôi lần cuối trước khi mẹ tôi qua đời. Vì chỉ duy
nhất một mình mẹ đã cho tôi can đảm sống..."
Và tôi tin một điều là bao
lâu thế giới còn những người mẹ, nhân loại sẽ còn biết yêu thương và cuộc đời
sẽ còn đáng sống.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét